Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 255: Tự cho mình rất là lợi hại

Chương 255: Tự cho mình rất là lợi hại
Sau khi xem xong hình chiếu của hai người mặc áo đen, Phong Vân không khỏi nhíu mày, hai tên này địa vị hẳn là cũng không kém trong tổ chức Hắc Ám ngầm, vậy mà có được thiên phú Hắc Ám cấp Thuế Phàm.
Hơn nữa cảnh giới đã đạt tới Đại Tông sư viên mãn.
Khó trách vì sao lại không sợ hãi.
“Hung thú nơi này là kiệt tác của các ngươi ? Có mục đích gì ?”
Phong Vân nhìn hai người đang nói nhảm ở đối diện, lãnh đạm phun ra một câu.
Tổ chức Hắc Ám ngầm vẫn luôn hành sự quỷ dị, mục đích không thuần túy, thủ đoạn lại nham hiểm kì lạ, có thể xem là khối u ác tính nhất của liên minh Huyết Thứ, cho dù dùng ăn mày gặp đại gia cũng không thể so sánh.
Nói cho cùng liên minh Huyết Thứ cũng chỉ được xem như là đàn em của tổ chức Hắc Ám ngầm mà thôi.
“A a, đợi người chết xong rồi xuống đó hỏi Diêm Vương đi.”
Người áo đen gọi Ám Trần cười nhạo nói, “Đương nhiên, nếu như quả thực có Diêm Vương.”
Người áo đen khác là Dạ Thiên Hà lại đạm mạc, “Đừng nói nhảm, ra tay đi.”
Nói xong, toàn thân hắn chấn động, khí tức của Đại Tông sư đại viên mãn lập tức phóng lên phá vỡ mấy tầng mây, trong chớp mắt bao phủ nới này.
“Đại Tông sư đại viên mãn !”
Đám Chu Thiên vừa đúng lúc chạy tới, đúng lúc bị cỗ khí tức này bao phủ, khiến cho thể xác và tinh thần đều run rẩy, suýt nữa ngã xuống đất.
Ánh mắt bọn hắn thật sự kinh hoảng, Đại Tông sư đại viên mãn, cấp độ này đối với bọn hắn tuyệt đối là là một tồn tại trong mộng.
Cho dù như thế nào cũng không thể tin được, độc thủ phía sau màn ở Lam Giang dĩ nhiên lại là Đại Tông sư đại viên mãn!
“Ngươi vẫn luôn nóng vội như thế”
Người áo đen còn lại âm thầm lắc đầu nhẹ, nhưng vẫn phóng xuất ra khí tức của bản thân.
Lại một luồng uy áp của Đại Tông sư đại viên mãn chập chờn hiện lên, bao trùm toàn bộ hiện trường.
Lần này, bọn Chu Thiên đã không thể chịu được, bị hai cỗ uy áp của Đại Tông sư đại viên mãn trấn áp, nhao nhao té ngã trên mặt đất, toàn thân mềm nhũn.
Đây là sự khác biệt to lớn được tạo thành giữa các cảnh giới.
“Hai vị Đại Tông sư đại viên mãn ! Xong đời!”
Sắc mặt đám Chu Thiên lộ ra tuyệt vọng, kết cục hẳn sẽ phải chết ở đây, mặc dù trong lòng hắn cũng có mấy phần kính nể Phong Vân, nhưng cũng không tin đối phương có thể địch nổi hai cái Đại Tông sư đại viên mãn.
Cho dù là người mạnh nhất cứ địa Thanh Huyền là Tiền Tâm Phong cũng không nhất định sẽ làm được.
“Đáng tiếc, tuyệt thế thiên tài.”
Hai người áo đen từ đầu đến giờ vẫn giữ dáng vẻ cao cao tại thượng, không thèm quan tâm, tư thái giống như thợ săn đang đùa giỡn với con mồi.
Bọn hắn phát động võ kỹ, trong nháy mắt phóng tới Phong Vân, muốn nhanh chóng chấm dứt sinh mệnh của hắn.
Nhưng vừa ngay lúc đó, bọn hắn bỗng nhiên phát hiện không gian bốn phía đang ngưng kết lại, không khí và gió đều đình bất động.
“Không Gian Cầm Cố!”
Trong đầu Ám Trần và Dạ Thiên Hà nhanh chóng xuất hiện ý nghĩ này.
Trong lòng bọn họ vô cùng kinh ngạc, không nghĩ Phong Vân còn là người có thiên phú Không Gian cao cấp. “Không Gian Cầm Cố thì như thế nào !”
Sau một khắc.
Toàn thân hai người bộc phát vô số Hắc Ám nguyên lực xen lẫn Hắc Ám áo nghĩa, sức mạnh được đẩy lên đến tận cùng.
Bọn hắn có thể thoát khỏi xiềng xích của Không gian Cầm Cố một chút, và di chuyển nhanh ra khoảng không gian khác.
Sau đó, không chút do dự phát động năng lực hắc ám, biến mất trong hư không, trực tiếp ẩn nấp.
Bọn họ âm thầm buông lỏng một hơi.
Nhưng cùng lúc đó, âm thanh lạnh như băng của Phong Vân truyền tới, “Vô dụng, chỉ là giãy dụa mà thôi.”
Oa oa oa…
Theo lời của hắn buông xuống, Ám Trần và Dạ Thiên Hà kinh hãi phát hiện, không gian bốn phía xung quanh bọn hắn đang trực tiếp bắt đầu sụp đổ, tan biến, một cỗ lực lượng khủng bố đang đè ép xuống trên người bọn hắn.
Năng lực Không Gian Yên Diệt!
Đối phương cơ bản không phải là người có thiên phú Không Gian cao cấp mà là thiên phú Không Gian đỉnh cấp !
“Không….”
Tử vong ập đến, dáng vẻ cao cao tại thượng của hai người áo đen giờ đây đã biến thành sợ hãi, ngay từ lúc bắt đầu họ đã sai, Phong Vân cơ bản không phải là cá nằm trên thớt mà là một hồng hoang mãnh thú !
Nhưng bọn hắn đã tỉnh ngộ quá muộn, hoặc nói là, kết cục của hai người bọn hắn ngay từ lúc gặp Phong Vân đã được quyết định.
Phốc !
Một cái lỗ đen to lớn xuất hiện phía trên Lam Giang, đen tối yên tĩnh, giống như một cái lỗ đen vũ trụ, có thể nuốt chửng hết thảy.
Trong Không Gian Yên Diệt hai người áo đen nhanh chóng tan biến.
Đứng trước sức mạnh của không gian, ngay cả Hắc Ám áo nghĩa cũng khôngchống đỡ được.
“Ba”
Phong Vân búng tay một cái, lực không gian lập tức tan biến, đám người Chu Thiên cũng cảm thấy lực lượng của bản thân đã khôi phục lại.
Bọn hắn nhìn lên Phong Vân trên bầu trời vẫn với dáng vẻ phong đạm vân khinh, cảm giác chính mình đang không phải nhìn một con người mà tựa như đang nhìn một mảnh biển rộng mênh mông không lường.
Đối phương chỉ phất tay đã tiêu diệt hai vị Đại tông sư đại viên mãn, phảng phất chỉ giống như diệt hai con côn trùng nhỏ.
“ Đại nhân Tiền Tâm Phong xếp hạng thứ nhất của cứ địa Thanh huyền cũng không thể làm được đến mức này, vị Phong Vân đại nhân này lại có thực lực như vậy, vì sao trước đây một chút tin tức cũng không có a.”
Trong lòng Chu Thiên nổi lên nghi hoặc, một cường giả tuyệt thế như vậy mà không hề nổi tiếng tại bất cứ nơi nào, đây thật sự là không khoa học.
Nhưng hắn cũng không dám trực tiếp đến hỏi, chỉ có thể cho rằng vị đại nhân này chỉ là đang khiêm tốn, không làm được gì.
Ánh mắt đám Chu Điềm và Chu Cường nhìn về phía Phong Vân đã biến thành kính ngưỡng vô hạn, trong lòng đã đem hắn trở thành thần tượng mà tôn sùng.
Lúc này, trên bầu trời.
Thanh âm Phong Vân truyền đến, “Các ngươi về trước đợi ta, ta xuống đáy nước xem xét một chút, thuận tiện giải quyết rắc rối hung thú ở nơi này.”
“Tuân mệnh.”
Đám người Chu Ngọc lúc này vì thực lực của Phong Vân mà hết sức phục tùng, hắn nói gì nghe nấy, vì vậy không nghi ngờ gì quay đầu rời đi, nhanh chóng biến mất khỏi nơi này.
Sau khi bọn hắn rời đi, Phong Vân trước tiên thanh lý đám hung thú trung cấp Lĩnh Chủ ở trên sông đem bọn chúng giết hết toàn bộ.
Về phần cấp Đại Lĩnh Chủ lại không nhìn thấy, có thể chỉ có một con tập kích cứ địa mà thôi. Hắn lập tức thuấn di xuống đáy sông, đến nơi mà hai người áo đen kia chờ đợi, muốn tìm xem có chút manh mối nào không.
Năng lực Không Gian Yên Diệt quá biến thái, một khi phát động, tất cả mọi vật hữu hình đều sẽ bị ma diệt, ngay cả nhẫn không gian cũng không ngoại lệ.
Hiện giờ Phong Vân cũng chưa có cách điều khiển tinh chuẩn lực lượng này, cho nên cũng không giữ lại được nhẫn không gian của hai người kia.
Tinh thần lực khổng lồ tản ra bốn phía, hắn muốn lục xoát chỗ này thật kỹ, không muốn bỏ qua bất cứ địa phương nào.
Bỗng nhiên, thần sắc hắn khẽ động,tinh thần lực vừa rồi phát hiện được một tia năng lượng kỳ dị dao động.
Phong Vân lập tức thuấn di đi qua, vạch ra lớp bùn đất, nhất thời từ bên trong bay ra một viên châu tỏa ra ánh sáng màu đỏ.
Khi viên châu vừa xuất hiện, hắn liền cảm giác tấm gương trong đầu mình sinh ra dao động !


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất