Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 271: Các ngươi có thể đến gần ta, coi như các ngươi thắng!

Chương 271: Các ngươi có thể đến gần ta, coi như các ngươi thắng!
Cái gì?
Đột nhiên xuất hiện dao động khiến đám võ giả trong đại sảnh cả kinh.
“Ai?”
Sắc mặt mấy người xuất thủ kia đồng thời hoảng hốt, nhìn về phía Phong Vân.
Trên ghế ngồi.
Phong Vân lại rót cho mình một chén trà, hắn thản nhiên nói: “Các ngươi nói cứ địa Thanh Huyền không có ai, ta ngồi ở đây, các ngươi có thể đến gần ta, coi như các ngươi thắng.”
Cuồng vọng!
Đám võ giả trẻ tuổi trong khách sạn nghe nói như thế, trong lòng đều kinh động.
Vốn cho là mấy người đến từ cứ địa Tây Giang đã đủ cuồng vọng rồi, lại không ngờ, thiếu niên này, nói ra lời càng cuồng vọng hơn.
Mấy thiên tài trẻ tuổi ở cứ địa Tây Giang nghe vậy, da mặt run lên, ánh mắt nhìn Phong Vân tràn đầy phẫn nộ.
Mấy người bọn họ chỉ nhận thực lực của mình ở dưới Ngụy Nguyên Vũ, cho nên không đặt các thiên tài ở cứ địa khác vào mắt, bây giờ lại bị trào phúng, đương nhiên là rất giận dữ.
“Chỉ bằng ngươi?”
Mấy người đồng thời xuất thủ, trong chớp mắt chiến lực đề thăng, so với vừa rồi, chắc chắn đã nghiêm túc, cường đại hơn rất nhiều, khiến vô số người biến sắc!
Nhưng đúng vào lúc này, bỗng nhiên có kiếm quang chói mắt hiện lên trong đại sảnh, Phong Vân lại lần nữa văng nước trà chóng chén ra, bên trong thậm chí còn vang lên tiếng kiếm ngân coong coong.
Một giây sau.
Toàn bộ đại sảnh chấn động, kiếm quang ẩn chứa phong mang cực hạn, khiến tất cả những người có mặt không thể mở mắt, linh hồn cũng giống như đang run rẩy.
Mà mấy người đang hợp sức tấn công càng không chịu nổi, giống như trước mắt xuất hiện một thanh cự kiếm thông thiên, xuyên qua trời xanh, đâm xuống địa ngục, lòng tin và khí thế của bọn họ trong nháy mắt đã sụp đổ.
Phốc!
Mấy người phun máu tươi, đụng lên tường khách sạn.
“Mẹ nó, một chiêu đánh bại tứ kiệt cứ địa Tây Giang, không đúng, hắn còn chưa xuất thủ, chỉ vẩy một chén trà mà thôi!”
Trong đại sảnh, những thiên tài trẻ tuổi ở các cứ địa khác hít một hơi lãnh khí.
Tứ kiệt Tây Giang được xưng chỉ ở dưới Ngụy Nguyên Vũ, phía trước đã đánh bại không ít võ giả thiên tài ở các cứ địa khác, bởi vậy rất nổi tiếng.
Nhưng hiện tại, tứ kiệt Tây Giang này lại bị Phong Vân một chiêu đánh bại, thiếu niên này là ai?
Uy lực một chén trà kia thật đáng sợ, mặc dù không nhằm vào mọi người, nhưng bọn họ đều sinh ra sợ hãi giống như có người dùng kiếm chỉ vào mi tâm mình.
Thiếu niên này, thật sự là người của cứ địa Thanh Huyền sao?
Nếu nói là thiên tài ở cứ địa siêu đẳng, mọi người còn tin tưởng, nhưng đến từ cứ địa Thanh Huyền trung đẳng, thật sự khiến bọn họ vô cùng kinh hãi.
Ánh mắt mọi người nhìn Phong Vân ngồi ở đó, giống như nhìn một thanh kiếm tuyệt thế chưa ra khỏi vỏ.
Lúc này, Phong Vân nhẹ nhàng đứng dậy, gật đầu với mấy người Kiếm Vô Trần, sau đó trực tiếp đi lên lầu.
Ánh mắt đám người Kiếm Vô Trần, Mục Trường Xuyên vừa phức tạp, vừa rung động nhìn Phong Vân, thiên niên này ở cùng một cứ địa với bọn họ, nhưng càng ngày càng khiến người khác nhìn không thấu, thâm tàng bất lộ.
Trong ánh mắt Lâm Hi có một vệt sùng bái, bất tri bất giác, vị trí của Phong Vân ở trong lòng cô ta đã trở lên vô cùng cao lớn, dường như còn to lớn, cao ngạo hơn ba cô ta.
Đao Kình Thiên cảm thấy có chút đau đầu, giống như có chuyện gì đó không tốt. Sự việc nho nhỏ này rất nhanh đã qua đi, cũng không ảnh hưởng nhiều đến sự nhiệt tình của các võ giả, bọn họ vẫn hăng hái thảo luận như trước, nhưng lần này lại có thêm một đối tượng nữa, chính là Phong Vân.
Trong phòng khách sạn.
Phong Vân lẳng lặng ngồi, ý thức tiến vào không gian tấm gương, hắn đang kiểm kê thu hoạch của mình.
Phía trước một đường lấy hình chiếu, còn vừa rồi ở đại sảnh khách sạn, hắn cũng âm thầm lấy hình chiếu của các võ giả thiên tài, như vậy, tổng cộng chuyến này hắn đã có hơn trăm hình chiếu chất lượng tốt, trong đó thiên phú cấp thuế phàm, ít nhất cũng có hơn tám mươi người.
Nghĩ đã thấy vô cùng vui vẻ. Thử nghĩ xem, nếu hơn tám mươi cái thiên phú cấp thuế phàm này dung hợp vào người hắn, thì tư chất, thiên phú của hắn tuyệt đối sẽ bùng nổ, đạt đến cấp thự quang cũng không phải điểm dừng cuối cùng.
“Trước tiên quét một lượt đã.”
Phong Vân có chút vội vàng, bắt đầu ngồi tại chỗ quét hình chiếu.
Dù sao khảo nghiệm của cứ địa Thiên Khải ngày mai mới bắt đầu, không vội.
Vì vậy, hắn vùi đầu vào việc quét hình chiếu.
Cứ như vậy, hơn một giờ trôi qua.
Sau khi Phong Vân đánh bại hình chiếu cuối cùng, lập tức dời mắt nhìn về phía ba lô.
Nhưng kết quả khiến hắn thất vọng, các vật rơi xuống trong ba lô không ít, nhưng không có một cái nào tỏa ra ánh sáng, điều này nói rõ không có một đồ tốt nào.
“Xem ra hôm nay mình bị vận đen quấn thân rồi.”
Phong Vân bất đắc dĩ, chỉ có thể rời khỏi tấm gương, ngày hôm nay không nên quét hình chiếu nữa.
“Thời gian vẫn còn sớm, dứt khoát tu hành Nhật Nguyệt Bất Diệt Đồ đi.”
Mấy ngày luyện tập, hắn cơ bản đã nắm giữ các động tác tầng ngũ trọng, không có gì bất ngờ xảy ra, hôm nay hắn có thể đạt đến trình độ hoàn mỹ.
“Không biết có thể thuế biến hay không?”
Trong lòng Phong Vân cũng không biết, cần bao nhiều năng lượng mặt trời và năng lượng mặt trăng mới khiến ngũ trọng hoàn mỹ.
Sau đó.
Hắn đi ra khách sạn, đi tìm một nơi chuyên môn cung cấp phòng tu hành cá nhân.
“Xin chào, tiên sinh, xin hỏi ngài muốn phòng tu hành cá nhân hay là không gian
tu hành cá nhân?”
Tiểu tỷ tỷ nở nụ cười thương nghiệp hóa với Phong Vân hỏi.
“Hai cái này có gì khác nhau? “ Lần đầu tiên Phong Vân nghe thấy không gian tu hành cá nhân.
“Xin chào, phòng tu hành cá nhân giống như phòng tu hành, còn không gian tu hành cá nhân chính là một không gian được sáng lập độc lập, ngài có thể ở trong đó tùy ý tu hành.”
Nghe tiểu tỷ tỷ nói xong, Phong Vân không khỏi tắc lưỡi, không hổ là cứ địa siêu hạng, có thể sáng lập một không gian riêng, cung cấp cho người tu hành.
Điều này tối thiểu phải có thiên phú không gian cấp thuế phàm, thậm chí còn cao hơn.
“Ở cứ địa Thiên Khải còn có người như vậy sao?”
Phong Vân biết được tin tức này, đầu tiên là kinh hỉ, tồn tại người có thiên phú không gian bực này, có nghĩa là hắn sẽ có cơ hội lấy hình chiếu.
“Cho ta một không gian tu hành cá nhân đi .” Phong Vân nhẹ nhàng nói.
“Được, không gian tu hành cá nhân, một giờ mười tỷ, xin hỏi ngài muốn thời gian bao lâu?”
Một giờ mười tỷ, giá tiền này thật cao.
Phong Vân không khỏi cảm thán trình độ tiêu phí này quá cao, quả nhiên vượt xa rất nhiều cứ địa.
Đương nhiên, hắn chỉ thuần túy cảm thán mà thôi, không phải hắn thiếu tiền.
Không nói đến thân phận luyện đan sư và luyện khí sư của hắn, chỉ là đại tông sư, mỗi tháng hắn đã có mười tỷ rồi, đây là chỗ tốt do thực lực cường đại mang đến.
Danh, lợi, quyền, tất cả đều dễ như trở bàn tay.
Chỉ là hắn chưa từng để ý.
Phong Vân thanh toán một trăm tỷ, trực tiếp đặt mười giờ, điều này khiến tiểu tỷ tỷ ở đại sảnh phải ghé mắt.
Phong Vân còn nhỏ như vậy, có thể một lần lấy ra nhiều tiền như vậy, khiến cô ta cảm thấy rất kinh sợ.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất