Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 273: Chiến trường giả thuyết!

Chương 273: Chiến trường giả thuyết!
[Người hình chiếu] : Ngụy Nguyên Vũ
[Tuổi] : 32 tuổi
[Cảnh giới] : Bán Vương cấp
[Rơi xuống] : … Võ kỹ bát giai Kim Cương Thương Phá Long>…Võ kỹ bát giai Thương Khung Bá Thương Thức>… Võ kỹ bát giai Phân Ảnh Bộ>… Công pháp hệ kim bát giai Kim Điếu Vạn Hóa Thiên>… Thiên phú hệ kim cấp thự quang… Kim chi áo nghĩa (sáu thành chín)…
Phong Vân nhìn hình chiếu trong không gian tấm gương, trên mặt lộ ra vẻ hiểu rõ, giống suy đoán của hắn, tên Ngụy Nguyên Vũ này quả nhiên có thiên phú cấp thự quang.
Mà khiến hắn kinh hỉ chính là, thiên phú cấp thự quang của Ngụy Nguyên Vũ chính là thiên phú thuộc tính kim.
“Thiên phú hệ kim, cộng thêm sáu thành chín kim chi áo nghĩa nữa, quả thật giống như được làm cho mình.”
Trên mặt Phong Vân không có biểu cảm gì, nhưng trong lòng đang cười như nở hoa.
Dường như Ngụy Nguyên Vũ phát giác ánh mắt Phong Vân, lập tức quét đến, tròng mắt kim quang rạng rỡ, có chứa tính xâm lược, những võ giả bình thường bị trừng, vô thức khiếp sợ.
Nhưng đối với Phong Vân, đương nhiên sẽ không có lực uy hiếp, không hề ảnh hưởng một chút nào.
“Vũ ca, chính là hắn.”
Tứ kiệt Tây Giang nhìn thấy Phong Vân nói.
Ngụy Nguyên Vũ lẩm bẩm: “Phong Vân sao? Quả thật có chút bản lĩnh.”
Nói xong, hắn ta dẫn tứ kiệt Tây Giang đi về phía trước, thu hoạch sự sùng bái và kính nể của mọi người.
Bên này.
Kiếm Vô Trần, Mục Trường Xuyên, Đao Kình Thiên và Lâm Hi đi đến bên người Phong Vân.
Kiếm Vô Trần nhìn bóng lưng Ngụy Nguyên Vũ rời đi, sắc mặt ngưng trọng nói với Phong Vân.
“Ngụy Nguyên Vũ kia, lần này, chính là đối thủ lớn nhất của người.”
Thực lực Phong Vân biểu hiện mạnh hơn nhiều các võ giả thiên tài ở đây, đối chủ của hắn, cũng chỉ có Ngụy Nguyên Vũ, nhưng phần lớn người ở đây đều không coi trọng hắn.
Bởi vì, nhìn hắn còn rất trẻ, mặc dù có thiên phú, nhưng so với Ngụy Nguyên Vũ đã trưởng thành, thì vẫn có chênh lệch.
“Nghe nói thực lực của hắn ta đã đạt đến cảnh giới đại tông sư đại viên mãn rồi, có thể so sánh với quản lý cứ địa Tiền đại nhân của chúng ta, gặp hắn ta nhớ cẩn thận một chút, không đánh được thì bỏ chạy.” Lâm Hi ở bên cạnh nhỏ giọng nói.
“Không, hắn ta không phải đại tông sư đại viên mãn.” Phong Vân lắc đầu nói.
“Hả?” Đám người Kiếm Vô Trần và Lâm Hi nghe vậy giật mình, lúc bọn họ muốn nói tiếp, bỗng nhiên có một giọng nói từ phía xa truyền đến.
“Khảo nghiệm của cứ địa Thiên Khải, tất cả mọi người sẽ tiến vào chiến trường giả thuyết, ở cuối chiến trường giả thuyết này sẽ thiết lập điểm kết thúc, chỉ cần có thể ra khỏi đó trong thời gian quy định, có thể tính là thông qua khảo nghiệm.”
Giọng nói này không hề vang dội, nhưng truyền đến tai mỗi vị thiên tài ở đây rất rõ ràng.
Những võ giả thiên tài nghe thấy phương thức khảo nghiệm dễ như vậy, đều có chút xôn xao, nhưng mọi người cũng không phải người ngu dốt, biết hình thức càng đơn giản, có nghĩa càng khó.
Không thể nghi ngờ, chắc chắn trên đường đến điểm cuối này, sẽ khó khăn nặng nề như thế nào.
“Chiến trường giả thuyết sao?’
Đôi mắt Phong Vân khẽ nhúc nhích.
Mặc dù mỗi cứ địa ít nhiều đều có kỹ thuật giả thuyết, nhưng cũng không thành thục, giống như cứ địa Thanh Huyền, nhiều nhất cũng chỉ có thể khiến một người giả thuyết đối chiến mà thôi.
Nhưng không ngờ, ở cứ địa Thiên Khải, kỹ thuật giả thuyết lại hiện đại như thế, có thể khiến nhều người đồng thời tiến vào một cảnh tượng.
Không thể không nói, trong căn cứ siêu hạng, trình độ kỹ thuật dẫn trước bên ngoài vài chục năm.
“Xin tất cả mọi người chú ý, mời theo những nhân viên chỉ dẫn của chúng ta vào các gian phòng tương ứng, chỗ đó sẽ có trang bị vào chiến trường giả thuyết.”
Lúc này, giọng nói kia lại vang lên lần nữa.
Phong Vân và đám người Lâm Hi bị tách ra, mỗi người đi theo một nhân viên chỉ dẫn đi vào một gian phòng.
Ở đó, Phong Vân nhìn thấy một cái mũ giáp.
“Mời ngài đeo mũ giáp.”
Nhân viên chỉ dẫn ở bên cạnh khẽ nói, Phong Vân gật đầu, đi lên trước ngồi xuống, đưa tay nhẹ nhàng đeo mũ giáp.
Xoát!
Ngay sau đó, hắn cảm thấy hoa mắt, trở nên mờ hồ, một giây sau, trước mắt trở nên rõ ràng.
Lọt vào tầm mắt hắn là một phòng khách bình thường, hắn đang đứng trong một phòng khách, bên cạnh có phòng ngủ và phòng vệ sinh.
Bố cục này rất giống phòng ốc ở kiếp trước.
Mà lúc này, trước mắt hắn xuất hiện một cái màn hình, trên đó chằng chịt chữ viết.
[Người tham chiến] : Phong Vân (Cứ địa Thanh Huyền)
[Thế giới giả tưởng] : Một thành thị hiện đại trước khi đại biến
[Thời gian kỳ hạn] : 240 giờ
[Thời gian còn lại] : 239 giờ 59 phút 58 giây
“Thì ra là thế giới trước khi đại biến, khó trách mình lại có cảm giác vô cùng quen thuộc.”
Phong Vân hít sâu một hơi, lập tức cúi đầu nhìn mình, không có bất kỳ khác biệt nào với bên ngoài.
Hắn muốn điều động lực lượng áo nghĩa, lực linh hồn, lực tinh thần… trong cơ thể mình, đều không có một chút trở ngại nào, thậm chí, đến không gian giới chỉ cũng giống bên ngoài như đúc.
“Độ chân thật cao đến 100%.”
Phong Vân không suy nghĩ gì nữa, có thể tạo ra thế giới giả tưởng, đối với bọn họ mà nói, độ chân thật chỉ là vẫn đề nhỏ.
Khác biệt duy nhất ở nơi này với bên ngoài, chính là lúc chết đi không phải chết thật, chỉ là bị cưỡng chế rời khỏi mà thôi.
Sau đó.
Phong Vân đi ra khỏi phòng, đến ban công.
Xuyên qua sân thượng nhìn ra bên ngoài, từng tòa cao ốc chọc trời, mặc dù nhìn rất phồn hoa, nhưng lại không có nhân khí.
“Thật sự hoài niệm thành thị hiện đại quá.” Trong lòng Phong Vân âm thầm nói.
Oanh!
Đúng lúc này, bỗng nhiên phía xa xa truyền đến một tiếng vang thật lớn, một tầng thủy tinh bên trong một tòa cao ốc chọc trời bỗng nhiên nổ tung, hai thân ảnh từ trong đó xuyên qua, chém giết giữa không trung.
Mặc dù lần khảo hạch này không có ghi rõ, nhưng tất cả mọi người đều là thiên tài, đến cùng một chỗ, vô thức muốn cạnh tranh, hơn nữa nơi này cũng không phải chết thật, cho nên xảy ra bạo chiến cũng rất bình thường.
Hai người họ chiến đấu rất kịch liệt, nhưng sau khi bọn họ nhìn thấy Phong Vân trên ban công, không nói hai lời, nhanh chóng ngưng chiến, ôm quyền về phía Phong Vân rồi rời đi.
Mặc dù bọn họ tự nhận là thiên tài, nhưng cũng phải xem là so sánh với ai đã.
So với Phong Vân, đó chính là cặn bã, sợ là đối phương không ra một chiêu, bọn họ đã chết rồi.
Oanh! Oanh! Oanh…
Lúc này, ở khắp nơi trong thành thị xuất hiện những tiếng ầm vang.
Không phải là đám thiên tài đang quyết đấu, mà là các hung thú cường đại đã xuất hiện trong thành thị, dữ tợn hung ác, vô cùng thô bạo, đồng thời phóng về phía các võ giả.
Khảo nghiệm, chính thức bắt đầu!


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất