Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 314: Ta cũng không dám chọc hắn!

Chương 314: Ta cũng không dám chọc hắn!
Ngụy Nguyên Võ hai mươi ba tuổi tuổi đạt tới Vương giả. Chuyện này cho dù là trong lịch sử cứ địa Thiên Khải, cũng có thể xếp vào hàng thượng đẳng.
Cũng thuộc danh sách thiên chi kiêu tử.
Nhưng đáng tiếc, lại xuất hiện một kẻ càng thêm biến thái là Phong Vân, chưa đầy 18 tuổi đã vượt qua cả chín tòa tháp thí luyện, đánh bại Vương cấp, làm ra đủ loại chuyện không thể tin nổi.
Mấy vị cao tầng đều bị rung động đến mức đầu óc mơ màng, nhất là chấp chưởng sử, tận mắt thấy Phong Vân ra tay, hắn cuối cùng cũng biết đối phương vì sao có thể vượt qua cả chín tòa tháp thí luyện.
"Các ngươi nói xem, thực lực của Phong Vân đã đạt tới tầng thứ nào rồi?" Một vị cao tầng nhịn không được mà hỏi.
"Nhìn không ra." Mấy vị cao tầng khác lắc đầu, "Nhưng ta có thể tin một điểm, đó là hắn có thể nháy mắt giết cả đám chúng ta."
Bọn họ còn không bằng Ngụy Nguyên Võ, mà Ngụy Nguyên Võ còn đã bị nghiền ép rồi, bọn họ tự nhiên cũng không mạnh được đến đâu.
"Có thể so với,… Phong Đế Phong Hoàng."
Lúc này, chấp chưởng sử mở miệng, hắn nói.
Đây là đáp án mà khi hắn hỏi thăm ba vị Phong Đế Phong Hoàng trong cứ địa mới biết được. Ngay từ đầu hắn vốn còn không tin, nhưng đến hôm nay thấy được Ngụy Nguyên Võ bị một chiêu đánh bại, hắn mới thật sự tin tưởng.
Lời này nói rất nhẹ, nhưng mà rơi vào tai mấy vị trong cao tầng, không khác gì sấm dậy đất bằng, "ầm" một tiếng, khiến bọn họ chấn động cả người, trong đầu hốt hoảng chênh vênh.
Cấp bậc Phong Đế Phong Hoàng đó!
Mẹ kiếp!
Đây còn là người nữa sao!
Giờ khắc này, không còn bất cứ vị cao tầng nào còn có thể bình tĩnh. "Đây, chuyện này,… 16 tuổi đã đạt tới cấp độ Phong Đế Phong Hoàng, kỷ lục cao nhất trong lịch sử là bao nhiêu vậy?"
"Chính là Lôi Đế của cứ địa Càn Khôn, 50 tuổi tấn chức Phong Đế Phong Hoàng."
"50 tuổi, 16 tuổi, chênh lệch này đúng thực là. . ."
Mấy vị cao tầng ngạc nhiên, nếu tính như vậy, nếu đợi đến khi Phong Vân 50 tuổi, vậy đoán chừng đã mạnh đến không có biên giới nữa rồi.
"Chúng ta rốt cuộc đã chiêu mộ một tên quái vật siêu cấp này ở đâu về vậy."
Đây là tiếng lòng của bọn hắn lúc này. Có điều tuy rằng bọn họ nghĩ như vậy, nhưng vẻ vui mừng, hưng phấn trên mặt lại không che dấu nổi.
Tồn tại như vậy, ở ngay trong cứ địa bọn hắn, đã định sẵn có nghĩa là cứ địa bọn họ muốn cất cánh bay cao rồi!
Cứ địa Càn Khôn trước khi Lôi Đế xuất hiện cũng giống như vậy, nhưng từ khi Lôi Đế bất ngờ xuất hiện, liền kéo theo toàn bộ cứ địa Càn Khôn phát triển theo. Chỉ qua vài chục năm ngắn ngủi, cả cứ địa đã nhảy lên trở thành cứ địa siêu đẳng đệ nhất.
Đây là chỗ tốt khi có được tồn tại cường đại.
Có thể tưởng tượng, trong tương lai Phong Vân nhất định sẽ còn mạnh hơn cả Lôi Đế, cứ địa Thiên Khải dưới sự dẫn dắt của hắn, nhất định sẽ phát triển cao hơn!
"Không thể, không thể nào, tại sao hắn lại mạnh như vậy. . ."
Ngụy Nguyên Võ từ khi thua Phong Vân liền một mực rơi vào trạng thái thất thần, không khác Thôi Vân Dương là bao, chịu đả kích mạnh mẽ.
"Haixx. . ."
Một tiếng thở dài truyền đến, Bạo Phong Vương xuất hiện. Hắn nhìn trạng thái của đồ đệ nhà mình, không khỏi cười khổ một tiếng. Cũng vì chính hắn lúc trước đang bế quan, nếu không dù nói cái gì hắn cũng sẽ không để Ngụy Nguyên Võ tới đây khiêu chiến Phong Vân.
"Đây chính là tồn tại mà ngay cả ta đều không phải là đối thủ. Là ai cho ngươi lá gan này chứ." Hắn bất đắc dĩ lắc đầu, Phong Vân mạnh mẽ vượt quá tưởng tượng của hắn.
Lúc trước hắn từng đứng từ xa nhìn qua Phong Vân. Đoán chừng lúc đó Phong Vân vừa mới tu hành xong, khí thế tản ra lúc đó, suýt nữa đã khiến hắn ngạt thở.
Lúc đó, Bạo Phong Vương liền biết, vị Phong Vân này, mạnh đến đáng sợ, không thể trêu chọc!
"Lão sư. . ." Ngụy Nguyên Võ nghe hắn nói như thế, sắc mặt đại chấn, có chút không dám tin tưởng.
"Đi thôi. Trong ba tháng ngươi bế quan này đã phát sinh rất nhiều chuyện. Tóm lại, ngươi không đạt tới cấp bậc Phong Đế Phong Hoàng thì cũng đừng nghĩ tới việc tìm Phong Vân khiêu chiến."
Lời này của hắn mang theo tác dụng khích lệ kích thích.
Quả nhiên, hai mắt Ngụy Nguyên Võ dần dần có thần, như là có mục tiêu mới vậy, "Được, ta nhất định phải đạt đến Phong Đế Phong Hoàng!"
"Đây mới là đồ đệ của ta chứ."
Bạo Phong Vương ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng lại bất đắc dĩ thở dài. Chờ đồ đệ này của mình đạt tới Phong Đế Phong Hoàng, Phong Vân không biết cũng đã mạnh đến tận đâu rồi.
Nhưng chuyện này hắn tự nhiên sẽ không nói ra đả kích Ngụy Nguyên Võ.
Trong quán rượu.
Phong Vân tùy ý đùng một kích đánh bại Ngụy Nguyên Võ liền không chú ý việc này nữa.
Đối với hắn mà nói, đây chỉ là một việc nhỏ mà thôi, tuy rằng việc nhỏ này của hắn đã khiến toàn bộ cứ địa Thiên Khải phải sôi trào.
"Hiển hóa."
Hắn thầm mặc niệm trong lòng, ánh sáng trị liệu đánh rơi ra trước đó còn chưa kịp dung hợp nữa kìa.
【 Hiển hóa thiên phú năng lực ánh sáng trị liệu. . . Đang hiển hóa. . . Hiển hóa thành công! 】
Ong..ong. . . .
Nhất thời, một luồng hào quang màu xanh biếc thoáng chốc hiện lên, dung nhập quang vào sâu trong linh hồn Phong Vân. Một loại biến hóa kỳ diệu đang nhanh chóng diễn ra. .
Bản năng, hắn cảm giác được chính mình dường như đã nắm giữ được một chút gì đó.
Vô ý thức, Phong Vân khẽ động ý nghĩ, nhất thời từ trong linh hồn của hắn lóe ra một vòng hào quang màu xanh biếc, thần tốc lan tràn ra khắp toàn thân hắn.
Tiếp đó, một cảm giác vô cùng ấm áp cũng nhanh chóng kéo tới. Trên người hắn, từ làn da đến chỗ sâu bên trong cốt tủy, thậm chí cả mỗi tế bào, gien, đều bị luồng hào quang màu xanh biếc này bao bọc.
Từ bên ngoài đến xem, lúc này toàn thân hắn đều ánh ra hào quang màu xanh, tựa như một khối ngọc bích vậy, lấp lánh rạng rỡ.
Phong Vân cảm giác cả người vô cùng thoải mái, như là được trở về trong bụng mẹ vậy.
Một lát sau.
Hắn thu hồi thiên phú năng lực, loại cảm giác này mới chậm rãi biến mất.
"Ánh sáng trị liệu, quả nhiên cực ngầu."
Phong Vân cuối cùng cũng biết được tại sao Yêu Hoa Vương kia lại khó giết như vậy. Có được ánh sáng trị liệu này, trừ khi tan biến trong nháy mắt, bằng không muốn chết cũng khó khăn.
Mà bây giờ linh hồn lực của hắn đã vượt xa Yêu Hoa Vương kia, dùng ánh sáng trị liệu này, tự nhiên sẽ có hiệu quả càng mạnh.
"Ánh sáng trị liệu này hẳn là năng lực phát triển ra từ Mộc Hệ thiên phú. . ."
Yêu Hoa Vương có được Mộc Hệ thiên phú cấp thự quang, ánh sáng trị liệu này đoán chừng là thiên phú năng lực sinh ra sau khi Mộc Hệ thiên phú và gien của nó dung hợp lại tạo thành.
Thông thường, Phong Vân sẽ không có cách nào để đạt được loại năng lực này, phải nói, là nhân loại đều không được.
Nhưng không gian tấm gương lại cải tạo loại thiên phú năng lực này, đổi thành thứ có thể áp dụng trên người Phong Vân.
Bằng không, hắn thật sự là không có cách nào sử dụng.
"Còn có cả trọng lực không gian kia nữa."
Trọng lực không gian thiên phú này vẫn rất lợi hại, tùy ý thay đổi lực hút và sức đẩy, thậm chí là tăng cường hoặc suy yếu.
Đáng tiếc Địa Liệt Vương kia quá yếu, không thể phát huy một cách hoàn mỹ uy lực của nó, cho nên trọng lực không gian mới lộ ra vẻ rất yếu kém.
"Những thiên phú năng lực này đều có tính trưởng thành, chỉ cần linh hồn lực của ta một mực mạnh lên, bọn chúng tự nhiên cũng nước lên thì thuyền lên, cũng trở nên mạnh mẽ hơn."
Cho nên nói, linh hồn là vô cùng quan trọng! Nó chính là thứ căn bản để gắn kết hết thảy mọi thứ.
"Đón lấy đi xuống, liền lần nữa cường hóa linh hồn, đề thăng Linh Hồn thiên phú đi."
Phong Vân nội tâm bên trong nghĩ như vậy lấy.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất