Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 71: Bất ngờ nghe tin hung thú cấp Lĩnh Chủ!

Chương 71: Bất ngờ nghe tin hung thú cấp Lĩnh Chủ!
Sáng sớm, Phong Vân đã chào tạm biệt Phong Tiểu Lan đang lưu luyến không nỡ, sau khi chào hỏi với viện trưởng xong, lập tức đi đến trường cao đẳng.
Trong trường cao đẳng, trên quảng trường.
Chu Thắng, Lục Hiên và Chiến Tâm đều ở đây, đứng bên cạnh chính là thầy chủ nhiệm Lý Phong.
Bọn họ nghe thấy âm thanh, tất cả đều tập trung nhìn qua.
Vẻ mặt của Chu Thắng có chút phức tạp, hiển nhiên vẫn từ trong cuộc chiến đi ra, dù sao thì là ai bị đánh bại bởi một chiêu, hơn nữa còn là võ giả nhỏ hơn mình rất nhiều, cũng sẽ khó có thể tiêu tan.
Mà tâm tình của Lục Hiên và Chiến Tâm cũng giống như thế, bọn họ chưa từng nghĩ tới, có một ngày học viên thủ tịch trường cao đẳng lại rơi vào người một thiếu niên 14 tuổi.
Hơn nữa còn là người trẻ tuổi nhất trường cao đẳng.
Có sách ghi chép của trường cao đẳng có ghi lại từ trước đến nay, thủ tịch nhỏ tuổi nhất cũng chỉ có 20 tuổi.
Phong Vân lấy 14 tuổi đi đến trình độ này, còn trẻ hơn người trẻ tuổi nhất 6 tuổi, dọa người tới mức độ nào chứ!
"Đều đã đến cả rồi, vậy thì chúng ta lên đường thôi."
Lý Phong nhìn phía sau Phong Vân đeo một đao một kiếm, nhíu mày, chỉ có điều ông ta vẫn không nói gì.
Mà mấy người Chu Thắng thì hơi ngạc nhiên.
Lục Hiên thì càng không nhịn được nói: "Thủ tịch, ngươi cõng đao làm gì vậy, không phải ngươi muốn luyện đao chứ?"
"Không có, tùy tiện mang cho vui thôi."
Ngay lập tức Chu Thắng ở bên cạnh hừ nhẹ, hắn thừa nhận Phong Vân có thiên phú về Kiếm Đạo vô song, là nhân tài hiếm thấy trong căn cứ địa, thế nhưng hắn không cho rằng đối phương có thiên phú gì về Đao Đạo.
Chiến Tâm đi bên cạnh thì không nói gì, hắn nhìn cơ thể thon dài của Phong Vân thì đăm chiêu điều gì đó.
Lúc nãy khi Phong Vân đi qua người hắn, hắn cảm nhận được dường như Kim Cương Bất Diệt Công của mình đã nảy sinh phản ứng, chẳng qua chỉ có một chút, chính bản thân hắn cũng không cảm ứng rõ được.
Đây cũng là lần đầu tiên Chiến Tâm gặp phải tình huống này, cho nên hắn rất bất ngờ.
Sau đó, một nhóm người bọn họ ngồi lên xe chuyên dụng của trường cao đẳng, chạy nhanh ra khỏi cứ địa, đi đến cứ địa Tử Dương.
Khoảng cách giữa cứ địa Tử Dương với cứ địa Tinh Diệu là 5000 km, nói không gần cũng không gần, nói xa cũng không xa.
Lúc trước khi thành lập cứ địa, khoảng cách cũng là nhân tố đáng để cân nhắc.
Hiện giờ toàn cầu đều rơi vào trong tai họa của hung thú, hiển nhiên đơn độc đấu không phải là một sáng suốt, cho nên lúc trước khi xây dựng căn cứ thứ đẳng, đều là hai hai cùng với nhau.
Nếu như có xảy ra chuyện gì đó, còn có thể chăm sóc lẫn nhau.
Cứ địa Tử Dương và cứ địa Tinh Diệu, chính là một trụ sở có khoảng cách gần đây nhất.
Mà trụ sở này là cứ địa trên nhị đẳng, trong phạm vi trăm vạn dặm xung quanh đây vẫn còn một cứ địa Giang Hải nữa.
Chỉ có điều muốn đi cứ địa Giang Hải, độ khó có thể nói là khó hơn rất nhiều so với đi tới cứ địa Tử Dương.
Bởi vì khoảng cách quá xa, coi như sáng lập ra con đường giao thương mua bán, nếu như không võ giả cấp độ Tiên Thiên, thì đi con đường này chắc chắn sẽ tự tìm chết.
Hiển nhiên xe đặc vụ trong trường cao đẳng không thể so sánh với ô tô đời trước, tốc độ nhanh hơn, xuyên qua hư không, dùng nguyên lực để thúc đẩy, căn bản không cần lo lắng vấn đề nguồn năng lượng sẽ không đủ.
Rất rõ ràng, phía trên đã gia trì trận pháp, có thể liên tục rút ra nguyên lực bổ sung ở trong không khí.
Cứ như vậy, dưới tốc độ tối đa, bọn họ chỉ mất một ngày đã tới nơi mình cần đến.
Từ xa nhìn lại, cứ địa Tử Dương giống như một con cự thú đang nằm rạp trên mặt đất.
Nhìn quy mô của nó, hình như lớn hơn cứ địa Tinh Diệu một chút.
"Thật ra, lúc trước cứ địa Tử Dương lớn mạnh hơn cứ địa Tinh Diệu của chúng ta rất nhiều, chỉ có điều bởi vì sự xấm lấn của hung thú cấp Lĩnh Chủ Thiên Dực Thương Lang, dẫn đến cứ địa Tử Dương bị tổn thất nặng nề, cuối cùng suy sụp đến mức độ này...
Lý Phong nói ra chuyện đã phát sinh rất nhiều năm trước.
Hung thú cấp Lĩnh Chủ, đây chính là hung thú có thể so với cấp Tông Sư!
Hung thú ở cấp bậc này, một khi đã xuất hiện, trình độ tàn phá của nó có thể so với cấp "Thiên tai”, nếu không phải là trong cứ địa Tử Dương có nhiều cao thủ, chỉ sợ sớm đã bị xóa tên trên địa cầu rồi.
"Lúc trước trong cứ địa Tử Dương có hai tông sư, kết quả sau khi đại chiến với Thiên Dực Thương Lang, một chết một bị thương, mà Thiên Dực Thương Lang thì chỉ bị trọng thương bỏ chạy mà thôi."
Lý Phong cảm khái.
Hung thú mạnh hơn người ở cấp Tông Sư rất nhiều.
Sắc mặt của mấy người Chu Thắng ngưng trọng, mặc dù chỉ nghe thấy mấy câu, thế nhưng bọn hắn có thể tưởng tượng được, tình cảnh lúc đó khốc liệt tới mức nào.
Mà nội tâm của Phong Vân lúc này muốn chính là, nếu có thể hình chiếu hung thú cấp Lĩnh Chủ Thiên Dực Thương Lang, không biết sẽ bạo ra bao nhiêu thứ tốt.
Có thể đạt tới hung thú cấp Lĩnh Chủ, thiên phú tư chất của nó tuyệt đối phải vạn người có một trong cảnh giới hung thú.
Hơn nữa, huyết nhục, da lông, xương cốt, v..v, ở trên người nó đều có thể là bảo vật vô cùng quý giá, có giá trị liên thành.
Chỉ có điều, Phong Vân cũng chỉ nghĩ mà thôi.
...
Sau khi vào thành, Lý Phong dẫn mấy người Phong Vân đi tìm một quán trọ, vào đó ở trước. Sau đó, Lý Phong liền một thân một mình đi tới trường cao đẳng Tử Dương, nói là đi trước xem một lát.
Ngày hôm sau, lễ mừng mới chính thức bắt đầu, cho nên cũng không gấp gáp.
Trong quán trọ, trong nháy mắt chỉ còn lại bốn người Phong Vân, Lục Hiên, Chiến Tâm và Chu Thắng.
Lúc này, Lục Hiên đề nghị: "Nghe nói cứ địa Tử Dương có một món ăn rất nổi tiếng, có tên là "Cua hoàng đế”, chúng ta đi nếm thử chút đi."
"Món này ta cũng đã nghe nói qua, quả thực rất nổi tiếng."
"Trong cứ địa của chúng ta cũng có, chỉ có điều không chính tông mà thôi."
Nói tới ăn, ba người Chu Thắng lại có một chủ đề chung, điều này đã làm cho khóe miệng của Phong Vân giật giật, chẳng lẽ bọn họ đã trở thành... thánh tham ăn trong truyền thuyết sao?
Phong Vân đã từng nghe về cua hoàng đế, kiếp trước cũng đã ăn rồi, nhưng hắn không biết cua hoàng đế này như thế nào, chỉ có điều hắn cũng đã lường trước được, chỉ sợ cua hoàng đế này đã biến dị tiến hóa.
Cứ như vậy, một nhóm người bọn họ lập tức đi tới một quán ăn nổi tiếng có tên là "Túy Tiên Cư”.
"Nghe nói quán ăn này cũng là rất nổi tiếng, đợi lát nữa có thể nếm thử."
Lục Hiên khẽ mỉm cười nói.
Phong Vân là người đi cuối cùng, lúc đầu hắn không muốn đi tới đây, thế nhưng một mình ở trong quán trọ cũng nhàm chán, cho nên cùng bọn họ đi ra một lát.
Bốn người tìm một vị trí gần cửa sổ, sau khi chọn món ăn xong, lập tức yên lặng chờ tiệm cơm mang thức ăn lên.
Mà lúc này, một bàn khác cũng có bốn năm người trẻ đã thu hút sự chú ý của bọn họ.
Độ tuổi của bọn họ cũng không lớn, nhiều nhất khoảng 20 mấy tuổi, mặc cùng bộ quần áo, trên ống tay áo còn thêu có một mặt trời màu tím.
Vẻ mặt của Lục Hiên khẽ động, thấp giọng nói: "Chính là học viên của trường cao đẳng Tử Dương."
Bởi vì hai cứ địa cách cũng không xa nhau lắm, cho nên trường cao đẳng Tử Dương và trường cao đẳng Tinh Diệu vẫn luôn có quan hệ cạnh tranh, cách mỗi năm sẽ tổ chức đấu với nhau một lần.
Chỉ có điều trường cao đẳng Tinh Diệu vẫn thua nhiều hơn.
Chu Thắng liên tục làm học viên thủ tịch, chính là muốn quyết đấu với học viên trường cao đẳng Tử Dương, kết quả vẫn chưa được tiến hành đã bị Phong Vân đánh rớt vị trí thủ tịch rồi.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất