Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 73: Bán đao ý tiến hóa!

Chương 73: Bán đao ý tiến hóa!
Cuối cùng Phong Vân cũng thành công lấy được hình chiếu của Nghiêm Xuân Thu, thu vào trong không gian tấm gương của mình.
Nhìn thấy cột thông báo [ Túi kinh nghiệm luyện khí sư trung phẩm] rơi xuống, trong lòng hắn nhẹ nhàng cười một tiếng, thành công.
Tiếp theo, chỉ cần nhanh chóng quét, rồi chờ bạo ra là được.
Lúc này, Nghiêm Xuân Thu nhìn qua, cười với đám Chu Thắng, sau đó ánh mắt rơi trên người Phong Vân.
“Nghe chủ nhiệm Lý nói, ngươi muốn tìm ta luyện khí?”
Không, ta chỉ muốn hình chiếu của ngươi mà thôi.
Trong lòng Phong Vân thầm nói một câu, nhưng bên ngoài vẫn gật đầu nói: “Đúng vậy, phụ trách Nghiêm, ta muốn một thanh bảo kiếm vừa tay.”
Hắn đã sớm chuẩn bị lời giải thích rồi.
Nghiêm Xuân Thu nghe vậy, lại nhìn trường kiếm sau lưng Phong Vân nói: “Thanh kiếm Cực Tinh này của ngươi hơi cũ, quả thật không thích hợp với ngươi.”
Phong Vân có chút xấu hổ, đây là thanh kiếm hắn bạo ra từ trên người Khoái Kiếm Lý Khoan, chắc là hắn ta đã dùng rất nhiều năm, nên cũ là chuyện bình thường.
“Như vậy đi, lúc về trường cao đẳng ta sẽ chế tạo cho ngươi một thanh.” Nghiêm Xuân Thu nói.
“Đa tạ phụ trách Nghiêm.”
Mặc dù Phong Vân không phải để ý cái này, nhưng mà không mất gì lại có một thanh bảo khí hạ phẩm, tiện nghi này có ngốc mới không chiếm.
Đến tối.
Trong phòng khách sạn, Phong Vân ngồi xếp bằng trên đệm, nhìn như nhập tâm tu hành, thật ra ý thức đã sớm đi vào tấm gương, đang khiêu chiến hình chiếu rồi.
Mà khiêu chiến đầu tiên, chính là hình chiếu của Nghiêm Xuân Thu hôm nay mới có được.
Theo lệ cũ, trước tiên thiết lập thực lực của đối phương ở cấp độ bình thường.
Trong chiến trường, Phong Vân tùy tiện ra một kích đánh nổ hình chiếu Nghiêm Xuân Thu.
Đinh!
[Trận chiến với hình chiếu Nghiêm Xuân Thu thắng lợi!]
[Rơi xuống] : Võ kỹ tam giai < Liệt Kim Trảm>
“Có hiển hóa không?”
“Có.”
Oanh!
Một loại tin tức khổng lồ bùng nổ ra, giống như lũ lụt tràn vào đầu Phong Vân.
Chính là ký ức Nghiêm Xuân Thu tu luyện Liệt Kim Trảm.
Đây là một môn đao pháp, hơn nữa, còn là đao pháp thuộc tính võ kỹ Kim.
Cái gọi là thuộc tính võ kỹ, cũng giống như thiên phú, có đủ các thuộc tính tương ứng, ví dụ Liệt Kim Trảm, Chưởng Kinh Đào…
Nghiêm túc mà nói, lúc trước Phong Vân học Tinh Hỏa Nguyên Kiếm, cũng coi như là thuộc tính võ kỹ, chính là thuộc tính võ kỹ Hỏa, nhưng không thuần túy lắm.
Võ giả bình thường cũng có thể tu luyện những loại võ kỹ này, nhưng chỉ phát huy được một ít uy năng thôi.
Chỉ có võ giả có thuộc tính giống với thuộc tính hỗ trợ này, khi tu luyện, mới có thể phát huy uy năng lớn nhất.
Thậm chí Phong Vân còn nghe nói, những thuộc tính võ kỹ cao thâm, một khi luyện đến tầng cao, còn có thể lĩnh ngộ lực lượng thuộc tính ý cảnh.
Ví dụ như thủy chi ý cảnh, Kim chi ý cảnh, Hỏa chi ý cảnh…
Nhưng loại thuộc tính võ kỹ cao như vậy, ở cứ địa tam đẳng, sợ là không có.
Năm phút sau.
Phong Vân đã hoàn toàn dung hợp thuộc tính võ kỹ Liệt Kim Trảm>, hơn nữa, còn đạt đến độ viên mãn.
Trong thiên phú của hắn có thiên phú hệ Kim, cũng là trung cấp, hoàn toàn có thể phát huy uy năng của thuộc tính võ kỹ Kim này.
Mà lúc Phong Vân dung hợp thành công, bỗng nhiên hắn cảm ứng được gông cùm xiềng xích vẫn luôn cản trở bán đao ý của mình đã bị phá vỡ, sau đó, bán đao ý đã không còn trói buộc, nhanh chóng tiến hóa, sinh ra một cỗ lực lượng cường đại gấp mấy lần lúc trước.
Đao ý, thành!
Có kinh nghiệm đạt được kiếm ý rồi, Phong Vân không đợi đao ý tản ra, đã mãnh liệt thu hồi, nhập vào trong cơ thể, lắng lại mọi động tĩnh.
Đao ý sinh ra không ngoài dự đoán của Phong Vân.
Cho dù không dung hợp Liệt Kim Trảm, thì việc đột phá đao ý cũng trong ngày một ngày hai thôi, cái Liệt Kim Trảm này, cũng có chút tác dụng thúc đẩy.
“Đáng tiếc Nghiêm Xuân Thu không lĩnh ngộ đao ý hoặc kiếm ý, nếu không bạo ra sẽ rất thoải mái…”
Phong Vân bất đắc dĩ nói trong lòng.
Nếu lời này để Nghiêm Xuân Thu nghe thấy, khẳng định sẽ trợn trắng mắt, ngươi tưởng lực lượng ý cảnh chính là cải trắng ở chợ, ai cũng có thể lĩnh ngộ sao?
Hắn ta không có thiên phú ở phương diện này.
“Hi vọng ngày mai, các học viên ở trường cao đẳng Tử Dương có thể khiến mình để mắt.”
Phong Vân đến đây một chuyến, cũng không thể tay không mà về được, thế nào cũng phải lấy hình chiếu có giá trị trở về mới được.
Ngày hôm sau.
Nghiêm Xuân Thu, Lý Phong và bốn người Phong Vân cùng đi đến trường cao đẳng Tử Dương.
Theo quy mô mà nói, quả thật ở đây còn lớn hơn trường cao đẳng Tinh Diệu một chút.
Lúc đám người Phong Vân đến, nơi này đã có không ít người rồi.
Lễ mừng trường cao đẳng Tử Dương thành lập tròn năm mươi năm, tự nhiên sẽ mời trường cao đẳng Tinh Diệu, những thế lực lớn, đại gia tộc hay các công ty lớn trong cứ địa cũng sẽ đến chúc mừng.
Thậm chí, ngay cả tổng quản lý trong cứ địa cũng đích thân đến.
Địa vị trường cao đẳng Tử Dương trong căn cứ cũng giống như địa vị của trường cao đẳng Tinh Diệu trong căn cứ Tinh Diệu, thần thánh cao siêu, là thánh địa mà vô số võ giả hướng đến.
Nghiêm Xuân Thu và Lý Phong được mời lên đài cao, còn đám Phong Vân thì đến chỗ khách quý, từ nơi này có thể nhìn thấy tình huống dưới diễn võ trường.
Có khoảng trăm vị võ giả trẻ tuổi đang đứng trong diễn võ trường, cầm đầu là một võ giả lưng đeo trường kiếm, vẻ mặt lãnh ngạo, cả người tản ra một cỗ khí thế phong mang, vừa nhìn đã biết là cao thủ kiếm đạo.
“Đó chính là thủ tịch lần này của trường cao đẳng Tử Dương, tên là Lăng Vạn Hư, nghe nói cũng là thiên tài kiếm đạo, có vẻ như cũng lĩnh ngộ kiếm ý, thủ tịch, ngươi gặp đối thủ rồi.”
Lục Hiên liếc mắt nhìn phía dưới, rồi nhẹ nhàng nói.
“Thật sao?” Phong Vân nghe vậy, không kinh sợ mà còn vui mừng, thậm chí khóe miệng còn nở nụ cười, không che giấu chút nào.
Điều này khiến đám người Lục Hiên mở rộng tầm mắt, ngươi vui vẻ cái quỷ gì?
“Không tồi, không tồi, chờ lấy hình chiếu của tên tiểu tử này.”
Phong Vân vẫn luôn muốn để thăng kiếm ý, bây giờ nhìn thấy Lăng Vạn Hư cũng có kiếm ý, chỉ cần có hình chiếu của hắn ta, sau đó quét ra kiếm ý rồi dung hợp, mấy phút đồng hồ là có thể đề thăng kiếm ý của mình.
Chuyện tốt như vậy, làm sao hắn không vui vẻ được.
Mà lúc này, Lăng Vạn Hư ở diễn võ trường giống như cảm ứng được, lập tức ngẩng đàu, quét mắt nhìn đám Phong Vân ngồi trên chỗ khách quý, trong lòng cười lạnh,
“Phong Vân, bây giờ ngươi thừa dịp mà cười đi.”
Sau đó, một vị thầy giáo tuyên bố, lễ mừng năm mươi năm thành lập trường cao đẳng Tử Dương chính thức bắt đầu.
Sau đó là vài quá trình vô dụng, giống phần lớn các lễ mừng khác, nào là đại biểu phát biểu, nào là lãnh đạo phát biểu.
Đáng tiếc Phong Vân không thể đến gần đám đại biểu lãnh đạo này, nếu lấy được hình chiếu thì thật tốt.
Rất nhanh, mấy quá trình này cũng xong.
Rốt cuộc cũng đến khâu cuối cùng, là khâu đặc sắc nhất.
Tổng phụ trách trường cao đẳng Tử Dương đứng dậy, nhìn về phía Nghiêm Xuân Thu, cười tủm tỉm nói:
“Nghe nói mấy năm qua trường cao đẳng Tinh Diệu cũng xuất hiện vài vị tuấn kiệt trẻ tuổi, ta xem chọn ngày không bằng gặp ngày, hôm nay đúng lúc là lễ mừng, không bằng luận bàn một chút?”
“Đương nhiên, nếu phụ trách Nghiêm cảm thấy không tiện, vậy xem như ta chưa nói gì là được.”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất