Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 75: Thật ngại quá, ta còn có đao ý!

Chương 75: Thật ngại quá, ta còn có đao ý!
Phong Vân dùng ánh mắt uy hiếp những võ giả kia xong liền nhẹ nhàng nhảy lên, đặt chân lên sân luyện võ, nhìn thẳng Lăng Vạn Hư ở đối diện.
Bề ngoài hắn có vẻ như đang giằng co, kỳ thật lực chú ý của hắn đã sớm đặt trong không gian tấm gương.
【 Hình chiếu người 】: Lăng Vạn Hư
【 Tuổi tác 】: 18 tuổi
【 Cảnh giới 】: Võ giả đỉnh phong
【 Rơi xuống 】: Võ kỹ Tam giai《 Ảnh Bộ 》, võ kỹ Tam giai 《 Kim Ảnh Ba Động Kiếm 》, võ kỹ Tam giai《 Vô Cực Linh Tê Kiếm 》, Kim Hệ công pháp Tam giai《 Huyền Kim Công 》, Kim Hệ thiên phú trung cấp, Kiếm Đạo thiên phú cao cấp, kiếm ý, bảo khí hạ phẩm Linh Động Kiếm, bảo khí hạ phẩm Vân Văn chiến giáp. . .
Không hổ là võ giả có thể dùng một kiếm đánh bại Chu Thắng, số đồ có thể rơi xuống của Lăng Vạn Hư này quả thực rất hoa lệ.
Trong đó, kiếm ý kia khiến Phong Vân có chút ngoài ý muốn.
"Một thành rưỡi kiếm ý, so với kiếm ý của ta còn mạnh hơn một chút, xem ra là đã sớm lĩnh ngộ được rồi."
Phong Vân thầm nghĩ trong lòng, lập tức nhẹ nhàng cười một tiếng. Kiếm ý này, hắn nhận rồi.
Lúc này, ở phía đối diện, chiến kiếm trong tay Lăng Vạn Hư nhẹ nhàng rung lên, nhất thời, một cỗ kiếm ý phóng thẳng lên trời, dội ngược vào thương khung, chèn ép không khí vỡ vụn thành cặn bã.
Kiếm ý giống như biển lớn đè ép về phía Phong Vân, nhưng khi nó đang lao đến gần lại bị một luồng kiếm ý khác ngăn cản, chặn lại bên ngoài trăm mét, không thể tiến thêm một chút.
Kiếm ý của Phong Vân, ra!
Trên sân luyện võ, nhất thời bị hai dòng kiếm ý bao trùm toàn bộ, ganh đua chiếm cứ lãnh địa, phân chia sân luyện võ thành hai nửa khu vực.
Trên toàn bộ đài quan chiến, đám võ giả cầm kiếm vào lúc này ngạc nhiên phát hiện, chiến kiếm của chính mình đang rít gào ầm ĩ. Nếu không phải bọn họ gắt gao đè lại, chiến kiếm sớm đã rời khỏi tay.
"Kiếm ý! Học viên của cao đẳng Tinh Diệu cũng có được kiếm ý!"
"Ồ. . . Sớm đã nghe nói như vậy nhũng không nghĩ tới lại đúng là thật!"
"Kiếm ý đối đầu với kiếm ý, hai đại thiên tài kiếm đạo quyết đấu, thật thú vị."
Trên đài cao.
Tổng quản lý cứ địa Tử Dương Đinh Trần tỏ ra kinh ngạc, "Nghiêm phụ trách, không ngờ trường các ngươi cũng xuất hiện nhiều nhân tài như vậy, cũng có học viên lĩnh ngộ được kiếm ý."
"Coi như cũng tạm, tàm tạm thôi."
Nghiêm Xuân Thu liếc mắt nhìn người phụ trách Hứa Hoành của cao đẳng Tử Dương, cười đắc ý.
Không phải là kiếm ý sao, ai không có chứ!
Nhưng, Hứa Hoành lại cười nhạt một tiếng, vẻ mặt bình tĩnh, dáng vẻ phảng phất như đang bày mưu nghĩ kế khiến Nghiêm Xuân Thu có chút bất an.
. . .
Đúng lúc này, ở sân luyện võ phía dưới, Lăng Vạn Hư đột nhiên thở dài một hơi, "Bỏ đi. . ."
Sau đó, khí thế kiếm ý của hắn mãnh liệt dâng cao, phong mang đáng sợ sắc bén đến cực hạn xuyên qua tất cả mọi thứ. Mọi người dường như còn nhìn thấy một chuôi cự kiếm xuất hiện sau lưng Lăng Vạn Hư, sắc bén kinh người.
"Đây là. . ."
Người xem cuộc chiến đều trừng to mắt.
Lăng Vạn Hư tóc đen tung bay, phong mang cả người chấn áp khắp xung quanh. Hắn nhìn chằm chằm Phong Vân, lạnh lùng nói: "Vốn còn muốn cùng ngươi so chiêu, thế nhưng ta đột nhiên không còn kiên nhẫn đùa với ngươi nữa, chấm dứt tại đây đi."
"Kiếm ý của ta đã sớm đạt tới một thành rưỡi. Lần trước khi khảo hạch, ta căn bản không vận dụng toàn lực."
Trên khuôn mặt lạnh lùng của Lăng Vạn Hư xen lẫn một tia đùa cợt, "Ta biết ngươi còn có át chủ bài là công pháp luyện thể Tam giai đại thành, có được lực lượng đến mười vạn cân. Đáng tiếc, những thứ này đối mặt với kiếm ý của ta, căn bản là không đủ để cho vào mắt.”
Xung quanh, đám võ giả đều bị kiếm ý đáng sợ của Lăng Vạn Hư làm cho chấn động, đều kinh ngạc mà nhìn chằm chằm hắn.
Bọn họ không nghĩ tới, kiếm ý của Lăng Vạn Hư đã đạt tới tầng thứ này. Kiếm ý rất khó đề thăng, mà một khi đề thăng, dù cho chỉ là một cấp bậc nho nhỏ cũng sẽ mang đến chênh lệch vô cùng to lớn.
Lúc này, tất cả mọi người đều cảm thấy Phong Vân đã không còn gì để cạnh tranh thêm nữa. Dù sao cảnh giới của hắn còn không bằng đối phương nữa kìa. Gần như không còn bất cứ khả năng lật ngược thế cờ, thắng bại đã định!
Trên thực tế, cũng đúng như mọi người nhìn thấy, khi một thành rưỡi kiếm ý của Lăng Vạn Hư xuất thế, kiếm ý của Phong Vân lập tức bị chèn ép, liên tiếp lui lại, không có sức chống trả.
Tuy rằng bọn họ còn chưa động thủ, nhưng kết quả đã sớm định ra.
"Đáng tiếc."
"Ha hả, đã sớm nói hắn không biết lượng sức rồi mà."
"Hiện tại nhận thua vẫn còn kịp đấy, nếu không đợi chút nữa chân chính ra tay bị nghiền ép hoàn toàn, thì quả thật trở thành chuyện cười rồi."
". . ."
Trên đài cao.
Nghiêm Xuân Thu nghiến răng nghiến lợi nhìn Hứa Hoành mặt mày đắc ý ngồi bên cạnh, "Khó trách Hứa phụ trách luôn nghĩ cách muốn cùng trường chúng ta cọ sát, hóa ra là chờ lúc này đây."
Hứa Hoành ha ha cười lớn, "Đã nhường rồi."
Nghiêm Xuân Thu nhất thời cảm giác buồn bực không thể phát ra. Lại bị tính kế một lần nữa! Người này, đã sớm biết Phong Vân có được kiếm ý, cho nên mới cố ý chọn lúc này để so đấu luận bàn.
Âm mưu đúng là quá hiểm ác!
Nhưng mà hết lần này tới lần khác Nghiêm Xuân Thu lại chẳng làm được gì. Đều do hắn quá chủ quan.
"Haix, hiện tại chỉ hi vọng Phong Vân không vì chuyện này mà gục ngã. . ."
Nghiêm Xuân Thu thầm nghĩ trong lòng. Hiển nhiên, hắn cũng cho rằng trận chiến này kết quả đã định, Phong Vân phải thua.
Lục Hiên, Chiến Tâm cùng Chu Thắng cũng biến sắc, siết chặt nắm tay, cực kỳ không cam lòng.
. . .
Trên sân luyện võ, Lăng Vạn Hư đưa mắt quan sát Phong Vân, đùa cợt nói: "Hiện tại, ngươi còn cho là ngươi có thể dùng một chiêu đánh bại ta sao?"
Phong Vân gật gật đầu, "Đương nhiên."
"Ngông cuồng!"
Ánh mắt Lăng Vạn Hư lạnh lẽo, lửa giận trong lòng bị châm ngòi. Vì vậy, hắn không hề do dự mà chém ra một kiếm.
Vù!
Một thành rưỡi kiếm ý gia trì, phong mang sắc bén nhất thời đạt tới cực hạn, với tư thế đánh đâu thắng đó lao thẳng tới chỗ Phong Vân. Uy lực đáng sợ bao phủ ra khắp xung qunah, ảnh hưởng đến tất cả mọi người, khiến họ run rẩy toàn thân.
Khi mọi người đều cho rằng đây đã là lúc chiến đấu kết thúc, bỗng nhiên lại thấy Phong Vân đón một kiếm này, nhẹ nhàng bước lên phía trước một bước.
Keng!
Sau một khắc, sau lưng Phong Vân, luồng lực lượng ý cảnh khủng bố thứ hai bạo phát ra. Khác với sự sắc bén của kiếm ý cực hạn, luồng lực lượng ý cảnh này mang theo vẻ bá đạo hung hăng.
Vừa mới xuất hiện, liền áp đảo bốn phương!
"Đây là, đao ý! ? Làm sao có thể!"
Người thứ nhất phát ra tiếng kinh hô chính là Chu Thắng. Lúc này, sắc mặt hắn cực kì kinh ngạc, nhìn chằm chằm Phong Vân giữa sân luyện võ, hoàn toàn không thể tin vào hai mắt chính mình!
Chuyện này sao có thể xảy ra được!
Lúc này, không riêng gì Chu Thắng, những võ giả khác, bao gồm cả các đại nhân vật trên hàng ghế khách quý, cùng với Nghiêm Xuân Thu, Hứa Hoành trên khán đài, thậm chí ngay cả tổng quản lý Đinh Trần, biểu tình đều đơ ra, như là vừa nhìn thấy chuyện gì cực kì khó tin.
Một thiên tài kiếm đạo, vậy mà ngoại trừ kiếm ý, còn lĩnh ngộ cả đao ý! ?
"Quái vật, quái vật!"
Bên kia, Lý Phong lẩm bẩm nói. Hắn rốt cuộc cũng biết lí do tại sao Phong Vân muốn mang theo đao. Hóa ra hắn đã sớm lĩnh ngộ đao ý rồi!


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất