Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 87: Kẻ có tiền ‘Đáng chết’!

Chương 87: Kẻ có tiền ‘Đáng chết’!
Trong phòng diễn võ.
Phong Vân lấy mấy khối khoáng thạch thuộc tính Kim thu hoạch được trong lần này từ không gian giới chỉ ra, tổng cộng có năm khối, mỗi khối đều tản ra khí tức vô cùng lợi hại.
“Năm khối này đủ để chế tạo năm chuôi chiến binh thuộc tính Kim trung phẩm…”
Trong lòng hắn tính toán, chế tạo một chuôi chiến binh thuộc tính Kim trung phẩm cho mình, còn lại, sẽ lấy ra đấu giá, đến lúc đó, hắn có thể kiếm được hơn tỷ.
Còn đan dược hắn luyện nữa.
Tổng cộng lại, đã có vài tỷ.
Bất tri bất giác, Phong Vân đã trở thành kẻ có tiền ‘Đáng chết’.
“Thật thoải mái, quả nhiên trở thành luyện khí sư và luyện đan sư là quyết định sáng suốt nhất của mình, đây là mới bắt đầu mà thôi.”
Trong lòng hắn rất vui vẻ, chờ sau này có hình chiếu của luyện khí sư và luyện đan sư mạnh hơn, rồi dung hợp kinh nghiệm của bọn họ, tuyệt đối sẽ một bước lên trời trong mấy phút đồng hồ.
Đến lúc đó, mười mấy tỷ cũng chẳng là gì.
“Phải mua một căn nhà bên ngoài làm cứ điểm tạm thời của mình.”
Hắn không thích bại lộ nhiều thứ, ví dụ như luyện đan sư, luyện khí sư hay tư chất sáu hệ, biệt thự này trên danh nghĩa là hắn mua cho Phong Tiểu Lan và viện trưởng.
Xem như là nơi ở bên ngoài, những người có thân phận trong cứ địa cũng biết hắn ở đây.
Cho nên, có nhiều thứ không thể tiến hành trong biệt thự được.
Lúc đầu thì không sao, nhưng càng ngày hắn dung hợp càng nhiều đồ vật, bí mật trên người cũng dần dần nhiều hơn.
Lúc đó, cần có một không gian chỉ thuộc về một mình hắn.
Nghĩ đến đây, Phong Vân quyết định mua một biệt thự bên ngoài, không cần quá đắt, chỉ cần yên tĩnh, an nhàn là được.
Hắn sẽ ở nơi đó luyện đan và luyện khí, cần nơi yên tĩnh.
Sau đó, Phong Vân tạo tài khoản nặc danh, lên mạng đặt một căn biệt thự có giá trị một trăm triệu ở ngoài thành.
Bởi vì ngoài thành không cần đưa chứng minh thư, hơn nữa, bên ngoài thành cũng phù hợp với yêu cầu của Phong Vân, yên tĩnh không có ai quấy rầy, thích hợp để hắn luyện đan và luyện khí, hoặc thí nghiệm những thứ khác.
Đinh!
Vừa hạ đơn, đã có tin tức truyền đến, hẹn hắn gặp mặt ở cửa biệt thự ngoài thành.
Phong Vân lập tức ra ngoài, khởi động thân pháp, không ngừng di chuyển lập lòe trên đường cái, chỉ một lát đã biến mất trong nội thành.
Đám võ giả trên đường nhìn thấy một màn như vậy, không khỏi ngạc nhiên, đây là ai, tốc độ thật nhanh!
Bọn họ chỉ bắt được một tia dấu vết nhỏ, đến bóng dáng cũng không nhìn rõ.
Ban đầu có quy định, võ giả không được sử dụng võ kỹ trong nội thành.
Nhưng bây giờ đội chấp pháp cũng chỉ có thể giương mắt nhìn theo, rồi hai mặt nhìn nhau, đến bóng dáng của đối phương cũng không nhìn thấy, nói gì là đuổi theo hắn.
Hình ảnh trên camera cũng rất mơ hồ, chỉ có hình người đại khái.
“Quên đi, ít nhất đây cũng là võ giả cấp cực hạn, không thuộc quản lý của chúng ta.”
Cuối cùng, đội chấp pháp có phẫn nộ, cũng phải mở một mắt nhắm một mắt, hoàn toàn xem như không có chuyện gì xảy ra.

Mấy phút sau, Phong Vân ra khỏi nội thành, đi thẳng đến một khu vực vắng vẻ ngoài thành.
Mặc dù nơi này là ngoại thành, nhưng phong cảnh lại rất đẹp.
Biệt thự ở trên đỉnh một ngọn núi nhỏ, quanh năm có sương mù bao phủ, bởi vậy được gọi là nơi ‘Chuyên môn’.
Lúc Phong Vân đến, đã có nhân viên bán hàng chờ ở đó.
Cô gái bán hàng nhìn thấy Phong Vân một thân hắc y, lại đội một chiếc mũ hóa trang, trong mắt lướt qua chút kinh ngạc, nhưng cô ta cũng không nói gì, là một nhân viên bán hàng hợp cách, cô ta chỉ cần bán nhà là được.
“Tiên sinh, ta dẫn ngươi đi xem nhà.”
Cô gái bán hàng mềm mại cười.
“Không cần, ta muốn mua căn nhà này, đi quét thẻ đi.”
Phong Vân đưa chiếc the ngân hàng vô danh đã chuẩn bị ra, nói thẳng.
Không gian giới chỉ?
Nhìn thấy Phong Vân cứ thế lấy ra tấm thẻ này, lộ giới chỉ trên tay, cô gái bán hàng kia vừa thấy đã đoán được, sắc mặt rung động, trong lòng biết người trước mắt này là nhân vật lớn trong nội thành.
Lập tức cúi thấp đầu, không dám nhìn thẳng.
Đối với người bên ngoài thành mà nói, các nhân vật lớn trong nội thành giống như trên trời, nói rằng một lời nói có thể quyết định sinh tử của bọn họ cũng không quá.
“Vâng, tuân lệnh.”
Cô gái bán hàng cung kính đến cực điểm, lập tức cầm thẻ ngân hàng rời đi.
Nửa giờ sau, cô ta quay trở về, đưa thẻ ngân hàng cho Phong Vân.
Phong Vân lắc đầu, trực tiếp vẫy tay nói: “Còn lại xem như tiền trà nước cho ngươi.”
Dựa vào năng lực kiếm tiền bây giờ của hắn, thật sự không để mười mấy vạn vào mắt.
“Đa tạ đại nhân.”
Ánh mắt của cô gái bán hàng lộ ra vui mừng, không ngừng cảm tạ, số tiền này bằng tiền lương nhiều năm của cô ta rồi.
Phất tay bảo cô gái bán hàng lui ra, Phong Vân lấy chìa khóa, đi vào biệt thự.
Hắn đi dạo vài vòng, rồi lấy các loại khí cụ, đan lô, luyện khí lô và các vật liệu đã mua từ trước từ không gian giới chỉ ra, đặt trong phòng.
Một giờ sau.
Động tác trên tay Phong Vân dừng lại, trước mắt hắn, là hai gian phòng đã được cải tạo thành phòng luyện đan và phòng luyện khí.
“Hoàn mỹ.”
Thế là hắn không cần cố kỵ khi luyện khí và luyện đan nữa, cũng không tìm đi tìm chỗ chuyên môn nào khác.
Hơn nữa, gần đây đều không có ai, hắn có thể không chút cố kỵ thí nghiệm kiếm ý và đao ý.
“Phải tiếp tục hành trình ngày hôm nay…”
Nhoáng một cái đã đến mười hai giờ đêm, Phong Vân không thể chờ đợi được nữa, bắt đầu hành trình quét hình chiếu ngày hôm nay.

Cùng lúc đó.
Trong nội thành.
Nghiêm Xuân Thu có được tin tức từ bên trên, nói là bọn họ quyết định giao hạt giống hạch tâm sang năm cho Phong Vân.
Năm năm một lần, cứ địa nhị đẳng Giang Hải sẽ xuống căn cứ tam đẳng dẫn võ giả thiên tài trẻ tuổi đi.
Mà các cứ địa tam đẳng được lựa chọn sẽ có danh sách đề cử, danh ngạch này có tên là “Hạt giống hạch tâm”, có thể trực tiếp tiến vào Võ Đạo Điện cao cấp nhất ở cứ địa Giang Hải tu hành.
Ban đầu, ở các trụ sở khác, cái danh ngạch này sẽ sinh ra một phen tranh đấu, cuối cùng hoa rơi vào nhà nào cứng.
Nhưng bây giờ, ở cứ địa Tinh diệu, căn bản không có võ giả thiên tài nào đánh bại Phong Vân.
Thiên tài mười bốn tuổi song ý cảnh, còn là võ giả luyện thể cường đại nhất trong thế hệ trẻ, những thứ này khiến cho tất cả thiên tài trong cứ địa đều không bằng Phong Vân.
Trong tình huống này, còn tuyển làm gì, trực tiếp cho Phong Vân là xong.
“Nhanh đến nói tin tốt này cho Phong Vân…”
Nghiêm Xuân Thu không thể chờ được, vội vã ra khỏi trường cao đẳng, đến biệt thự tìm Phong Vân, kết quả Phong Vân lại đi ra ngoài.
“Tên tiểu tử này, mỗi ngày cũng không biết làm gì, thần thần bí bí, lẽ nào đây là sự cổ quái của thiên tài sao?”
Nghiêm Xuân Thu bất đắc dĩ nói.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất