Chương 100: Ngươi lụn bại thì lụn bại, đừng bắt nạt chúng ta
Vẻ mặt của Lãnh Vô Phong khi nhìn thấy Diệp Phong tựa như thấy được cọng cỏ cứu mạng, lao về phía Diệp Phong như điên.
"Tiểu sư đệ, cuối cùng ngươi cũng về rồi!"
Nghe thấy tiếng la hét của Lãnh Vô Phong, Ngũ Thiên Kiêu đang trong trận chiến hỗn loạn cũng nhìn Diệp Phong, cũng lao về phía Diệp Phong như điên.
Ôi!
Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra thế này?
Nhìn thấy Ngũ Thiên Kiêu và Lãnh Vô Phong đang chạy về phía mình, Diệp Phong trực tiếp nhìn ba vị đại trưởng lão với vẻ khó hiểu.
Ầm!
Hạ Thiên Vũ đột nhiên đạp một chân có ẩn chứa linh lực xuống đất, một khối đất hình vuông cao nữa thước bật ra.
"Diệp Phong, ngươi về lúc nào thế? Ra ngoài một chuyến chắc cũng mệt lắm rồi, mau ngồi xuống nghỉ ngơi một lúc đi!"
Nói xong, Hạ Thiên Vũ ôm khối đất hình vuông đi đến rồi đặt khối đất ra sau lưng Diệp Phong.
"Lạnh đấy, khối đất này mới lấy ra từ trong lòng đất, bị lạnh đến đây bụng thì phải làm sao!"
Nói rồi Bạch Thiên Hồng đặt tai phải lên trên khối đất, hỏa linh lực điên cuồng bùng lên, nhanh chóng tiến hành làm nóng cho khối đất lạnh buốt.
Mà trái lại, Diệp Phong đã quá quen thuốc với thao tác của hai người. Bởi vì lúc Hạ Thiên Vũ vừa đến tông môn, cảnh tượng này từng xảy ra một lần, lúc ấy đã khiến Lạc Thiên Tuyết, Lạc Vô Danh và Lãnh Vô Phong kinh hãi hết sức!
"Mẹ nó, cạnh tranh vô nghĩa vậy sao?"
Thấy cảnh này La Khải ngẩn ra, hắn thật không ngờ vì để lấy lòng Diệp Phong mà Bạch Thiên Hồng và Hạ Thiên Vũ lại có thể làm đến mức độ này!
"Được, là do các ngươi ép ta đó!"
"Để cho các người mở mang kiến thức về thể tu Đại Lực Kim Cương Chưởng!"
Hả?
Nhìn thấy La Phải dùng một tay đẩy mình ra khỏi khối đất, Diệp Phong cũng sững sờ, ta đang ngồi êm, ngươi đẩy ra làm gì?
"Lão La Khải này điên rồi à, chẳng những không nghĩ cách lấy lòng vị thần tài Diệp Phong mà còn đang tìm đường chết sao?"
Thấy cảnh này, Bạch Thiến Hồng và Hạ Thiên Vũ cũng tỏ vẻ không hiểu.
"Tất cả mọi người đều là đệ tử tông môn, dựa vào đâu mà tiểu sư đệ lại được đối xử đặc biệt, công bằng mà nói thì phải nhìn La Khải trưởng lão đấy!"
Ngũ Thiên Kiêu lúc này cũng có suy nghĩa của mình, thật sự Diệp Phong được đối xử rất khác với bọn họ, bọn họ có cảm giác như bị tông môn nhặt được.
Nhưng chỉ có Lãnh Vô Phong cảm thấy mọi chuyện chắc chắn sẽ không đơn giản như vậy, dù sao hắn cũng là nhóm đầu tiên tiến vào tông môn, sau đó đến Hạ Thiên Vũ và La Khải, người nào mà không hướng đến Diệp Phong, hắn hiểu rất rõ chuyện này.
Ầm! Ầm! Ầm!
Đúng lúc này, La Khải dùng tay hóa thành đao, đao từ tay hắn hắn hóa thành tàn ảnh không ngừng đánh lên mặt đất, từng âm thanh trầm đục vang lên theo, đất đá bay tứ tung, cảnh tượng kỳ quặc đến cực điểm!
Mười lăm giây sau!
Sau khi một chiếc ghế tựa tinh xảo bằng đất xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, trong nháy mắt tất cả mọi người chết lặng!
"Diệp Phong, mau ngồi đi, mau ngồi đi!"
La Khải cười, đặt Diệp Phong mang vẻ mặt chết lặng xuống ghế. Lúc này hắn mới nhìn Bạch Thiên Hồng và Hạ Thiên Vũ, toát lên vẻ đắc ý.
"Các ngươi ngây ra đó làm gì, ba đại trưởng lão chúng ta không tiếc lãng phí thời gian quý báu của mình đích thân chỉ bảo các ngươi tu hành, các ngươi còn không vui, mau quay về tiếp tục luyện tập đi."
Ngay sau đó, La Khải trực tiếp to tiếng khiển trách Ngũ Thiên Kiêu và Lãnh Vô Phong.
Người nói vô tâm, người nghe hữu ý!
"Hệ thống, có thể khống chế uy lực của một trăm trận kỳ Thiên Vũ Kiếm Trận này không?"
Diệp Phong nghĩ đến nếu như có thể khống chế được uy lực trận kỳ của Thiên Vũ Kiếm trận thì chẳng phải vừa khéo có thể dùng để giúp năm vị sư huynh sư tỷ, Vô Phong sư đệ tu luyện sao?
Trận kỳ đủ đề xóa bỏ cường giả đỉnh phong Độ Kiếp cảnh tầng chín được dùng để huấn luyện thực chiến, lụn bại an toàn!
Ngũ Thiên Kiêu, Lãnh Vô Phong: Ngươi giỏi lắm! Ngươi không vụ lợi! Ngươi lụn bại! Mẹ nó, nhưng ngươi đừng bắt nạt chúng ta!
"Tinh! Có thể khống chế, nếu như không phải do ký chủ sử dụng thì những người khác cần phải lấy máu nhận chủ mới có thể hoàn toàn khống chế sức mạnh của trận kỳ. Cho dù mỗi trận kỳ phóng ra uy lực thế nào thì thời gian duy trì liên tục là mười giờ."
Xong!
Nghe thấy câu trả lời của hệ thống, Diệp Phong bỗng vỗ đùi kích động, hắn càng cảm thấy mình sinh ra là để lụn bại!
Nhìn thấy Diệp Phong chợt kích động vỗ đùi, trên mặt mọi người đầy dấu hỏi chấm, hoàn toàn không biết tại sao Diệp Phong lại đột nhiên kích động.
"Ba vị trưởng lão, vừa rồi ta cũng nhìn thấy các sư huynh luyện tập, ta cảm thấy không có hiệu quả lắm."
Dứt lời, trong tay Diệp Phong đã xuất hiện một trận kỳ, nói tiếp: "Đây là một trận kỳ sát trận bậc chín, hơn nữa có thể khống chế được uy lực của sát trận, dùng sát trận này để tôi luyện kỹ năng võ thuật chưởng khống và kinh nghiệm thực chiến cho các sư huynh thì không gì thích hợp hơn."
Điên rồi!
Ngươi lụn bại, chúng ta nhịn nhưng ngươi còn là người không!
Dùng sát trận đủ để xóa bỏ cường giả Độ Kiếp cảnh tầng chín để tôi luyện chúng ta, ngươi muốn chơi chết chúng ta chắc!
Lụn bại cũng có mức độ thôi chứ, ngươi điên à!
Giờ phút này Ngũ Thiên Kiêu và Lãnh Vô Phong hoàn toàn điên rồi, vốn tưởng Diệp Phong đến đây có thể cứu vớt bọn họ ra khỏi khốn cảnh nước sôi lửa bỏng, đâu ai ngờ Diệp Phong không những không cứu mà còn dồn thêm một trận lửa, ai mà chịu được!
"Diệp Phong, thế này có phải xa xỉ quá rồi không?"
Lúc này La Khải cũng hỏi với gương mặt giật giật, dù sao hắn cũng mới đến tầng bốn của Độ Kiếp cảnh, Bạch Thiên Hồng và Hạ Thiên Vũ mới đến Độ Kiếp cảnh tầng ba. Không hề cường điệu mà nói, một khi trận kỳ này được kích hoạt, sát trận này cũng đủ để tiêu diệt qua lại một trăm lần ba người bọn họ!"
"La Khải trưởng lão, nhỏ, ngươi cách cục nhỏ!"
"Bọn họ đều là tương lai của tông môn, chỉ cần có thể khiến cho bọn họ mạnh mẽ hơn, cho dù bỏ ra cái giá gì cũng đáng!"
Nghe La Khải tra hỏi, Diệp Phong chững chạc đàng hoàng giải thích.
Ha ha!
La Khải nghe xong, vẻ mặt cứng ngắc cười khan hai tiếng, trong lúc nhất thời không thể phản bác!