Chương 116: Dẫn đầu một vạn kim giáp hộ vệ đi tiêu diệt Hắc Ma giáo
Tên điên cụt một tay?
Rốt cuộc là ai?
Lạc Thiên Tuyết nhìn Sở Tiêu Tiêu đang hoảng sợ vô cùng, nhét rất nhiều đang dược vào trong miệng, nàng thật sự hoảng sợ rồi. Với sự hiểu biết về bạn thân của mình, chỉ cần là chuyện nàng không muốn làm thì ai cũng không thể thuyết phục nàng làm được.
Nhưng bây giờ chỉ một câu nói của Diệp Phong đã biến thành thế này, điều này sao có thể không khiến Lạc Thiên Tuyết thấy giật mình khó hiểu!
"Diệp Phong, trước đó ta đã ăn hết 238 viên Tẩy Tủy Đan, đem số Tẩy Tủy Đan còn lại đưa hết cho ta đi, là một trưởng lão vào tông môn cuối cùng, ta cảm thấy cần phải làm gương, chưa kể ngươi nể mặt chúng ta nên mới đưa Tẩy Tủy Đan quý báu cho chúng ta ăn."
Nói xong, Sở Hồng Sơn cũng bắt đầu ăn Tẩy Tủy Đan mà Diệp Phong vừa mới lấy ra trước mặt hắn.
Chết lặng!
Mọi người còn lại nhìn thấy cảnh này thì chết lặng!
Chuyện gì đang xảy ra vậy!
Mẹ nó, các người đừng chỉ lo ăn thế, các ngươi nói xem tên điên cụt một tay là sao, mẹ nó, bây giờ chúng ta hoảng hốt lắm!
Hiện tại người mạnh nhất trong tông môn là ai?
Chẳng phải là Phệ Huyết Đường Lang và Sở Hồng Sơn sao?
Nhưng bây giờ hai kẻ mạnh nhất tông môn đều sợ đến mức này, mọi người cảm thấy nếu không ăn theo thì cuối cùng kẻ xui xẻo chắc chắn là mình!
"Rốt cuộc tên nghịch đồ nhà ngươi còn giấu ta bao nhiêu chuyện?"
Lúc này Lạc Thiên Tuyết mới tò mò nhìn Diệp Phong, nàng cảm thấy số chuyện mà Diệp Phong giấu mình ngày càng nhiều mà theo tình hình hiện tại. Nàng đoán lúc nàng bị đẩy ra khỏi tiệm rèn, lúc ấy chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó mà này không biết.
Mười phút sau.
Mọi người ngừng lại một lần nữa, dù sao trước đó vừa mới ăn no mà bây giờ hoàn toàn sự vào nghị lực mới ăn được thêm một trăm viên nữa nhưng đến cực hạn rồi. Bọn họ không phát hiện ra những đan dược này bốc hơi theo dược liệu, cảm giác no trướng cũng dần dần biến mất theo đó.
Ọe!
Nôn khan vài cái, lúc này Sở Hồng Sơn mới nhìn Diệp Phong, nói: "Diệp Phong, e là không bao lâu Thạch Thần Phong sẽ biết việc chúng ta giết Trương Thụ Phong, đến lúc đó rất có thể đối phương sẽ đến tông môn của chúng ta gây rối."
"Chẳng phải hắn nợ ngươi ba ân huệ hay sao?"
Nghe thấy thế Diệp Phong khó hiểu hỏi ngược lại, hắn cảm thấy có ba ơn huệ kia của Sở Hồng Sơn thì chắc chắn đối phương sẽ không dám tìm đến.
"Aizz!"
"Nếu không phải quan hệ thù địch thì ba ơn huệ kia còn có tác dụng nhưng nếu là quan hệ thù địch thì Thạch Thần Phong kia không đời nào thừa nhận ba ân huệ này đâu. Hắn với Trương Thụ Phong là cá mè một lứa, chẳng phải dạng tốt đẹp gì!"
Sở Hồng Sơn cười gượng lắc đầu nói, dù sao ân huệ của mình cũng không có tác dụng, muốn đối đầu với Thạch Thần Phong đành phải dựa vào người điên đáng sợ bên cạnh Diệp Phong kia.
"Đinh! Thông báo nhiệm vụ, mời ký chủ dẫn đầu một vạn quân dự bị của bại gia hộ vệ quân tiến lên tiêu diệt Hắc Ma giáo, nhiệm vụ thành công được thưởng ba mươi vạn điểm phá của, nhiệm vụ thất bại sẽ bị trừ 30 vạn điểm phá của, có thể từ chối!"
Đúng lúc này, tiếng nhắc nhở của hệ thống bỗng nhiên vang lên trong đầu Diệp Phong.
"Quân dự bị của bại gia hộ vệ quân?"
"Đúng rồi, ta quên chưa hỏi, kim giáp hộ vệ lần đầu tiên xuất hiện có nói bại gia hộ vệ quân có hàng nghìn hàng vạn người nhưng tên điên cụt một tay kia lại nói hiện tại chỉ có mười người, chuyện này là sao?"
Nghe vậy Diệp Phong bỗng nhiên nhớ đến sự nghi ngờ trong lòng, hỏi thẳng hệ thống.
"Đinh! Bởi vì kim giáp hộ vệ chỉ là một trong số hàng nghìn hàng vạn quân dự bị của bại gia hộ vệ quân, kim giáp tượng trưng cho thân phận của bọn họ, lúc nào cũng có thể cởi kim giáp xuống, lúc nào cũng có thể trở thành thành viên chính thức trong bại gia hộ vệ quân!"
Mẹ kiếp!
Nghe thấy lời giải thích của hệ thống, Diệp Phong chỉ có thể dùng từ mẹ kiếp để diễn tả tâm trạng mình lúc này.
Thì ra những người mà tên điên cụt một tay kia nó rằng cần kiểm tra đánh giá ở mọi cấp độ chính là hàng nghìn hàng vạn thành viên quân dự bị mặc kim giáp!
"Hệ thống, có vẻ không đúng lắm. Ta gặp nguy hiểm, không phải do thành viên chính thức của bại gia hộ vệ quân đến sao?"
"Vì sao lần đầu tiên lại là tráng hán kim giáp của quân dự bị thế?"
Lúc này Diệp Phong hỏi lại.
"Đinh! Sau khi kí chủ gặp nguy hiểm, hệ thống sẽ lựa chọn ngẫu nhiên, dù sao ở Huyền Thiên đại lục nhỏ yếu này thì dẫu cho thành viên quân dự bị đến đây cũng đã áp đảo hoàn toàn rồi!"
Ha ha!
Mẹ nó, hệ thống ngươi chịu chơi thật!
Nghe xong lời giải thích của hệ thống, Diệp Phong không phản bác được nhưng hắn thật sự muốn gào to một tiếng, mẹ kiếp, ngươi tôn trọng ký chủ là ta một chút được không. Ta sắp gặp nguy hiểm rồi mà mẹ nó, ngươi còn điều động người một cách ngẫu nhiên?
"Đưa Tử Minh Huyền Y cho Lạc Thiên Tuyết nhận được năm mươi vạn điểm phá của, hiện tại điểm phá của của ta đã đạt đến đến sáu mươi mốt vạn tám nghìn hai trăm mười điểm, nếu được cộng thêm ba mươi vạn điểm phá của này thì chín mươi vạn điểm phá của cũng đủ để ta đột phá lên Thần Tàng cảnh tầng chín đỉnh phong rồi."
"Nhưng Hắc Ma giáo này cường đại cỡ nào mà cần ta dẫn đầu một vạn quân kim giáp hộ vệ dự bị đến tiêu diệt?"
Lúc này Diệp Phong cũng nảy sinh hứng thú rất lớn đối với Hắc Ma giáo này.
"Đinh! Xin ký chủ đừng suy nghĩ nhiều, chỉ cần để một vạn quân kim giáo hộ vệ dự bị ra hứng gió là được."
Mẹ!
Nghe đến đây, trên mặt Diệp Phong treo đầy vạch đen, mẹ nó, ngươi đúng là một ông chủ tốt, còn biết để nhân viên ra ngoài hứng gió!
"Nhưng bảy ngày sau ta muốn tham gia thi đấu bí cảnh tông môn, đó cũng là nhiệm vụ, không đủ thời gian đâu!"
Lúc này Diệp Phong nhận ra không đủ thời gian.
"Đinh! Ký chủ có thể để Sở Hồng Sơn dẫn người đến Hắc Ma giáo, bảy ngày là đủ, đợi sau khi tiêu diệt Hắc Ma giáo xong thì để kim giáp hộ vệ xé rách không gian trực tiếp đưa ngươi vào bên trong không gian thi đấu bí cảnh tông môn là được."
Trực tiếp đưa đến không gian bí cảnh?