Ta Vô Địch Từ Phá Của Bắt Đầu

Chương 136: Hưởng thụ thỏa thích niềm vui thú do phá của mang đến đi

Chương 136: Hưởng thụ thỏa thích niềm vui thú do phá của mang đến đi


"Đinh! Lão giả này tên Tiêu Trần, ngoại hiệu là Thiên Ma lão tổ, chính là một cường giả hồn tu đạt đến Độ Kiếp cảnh tầng chính đỉnh phong, đã vượt qua chín đạo Thiên Đạo lôi kiếp, nếu không phải bị trận pháp này vây nhốt thì đã có thể phi thăng lên Thượng giới bất cứ lúc nào!"
"Đinh! Hai trăm năm trước Tiêu Trần đắc tội với Đinh Nghị, đệ tử thân truyền của Kim Luân Đại Đế, trực tiếp bị hình chiếu phân thân của Kim Luân Đại Đế phong ấn trong Trấn Ma Động bên trong bí cảnh này, khiến hắn đến chết cũng không thể phi thăng lên Thượng giới!"
Nghe những tin tức mà hệ thống đưa ra, Diệp Phong bị kinh hãi. Hắn hoàn toàn không ngờ lão đầu giống như ăn xin trước mắt này lại là một cường giả hồn tu có thể phi thăng bất cứ lúc nào!
Hồn tu?
Sau khi hết khiếp sợ, Diệp Phong lập tức chú ý đến thân phận hồn tu của đối phương, nếu đối phương đã là hồn tu thì phung phí Hồn Linh Cầu trước mặt đối phương chắc cũng được tính là phá của nhỉ.
Nghĩ đến đây, Diệp Phong quên hết cả việc lần này đến đây là để vơ vét tài nguyên tu luyện, dự định lôi hết bại gia sản phẩm hôm nay ra trước đã.
"Tiền bối, ngươi có biết Hồn Linh Cầu không?"
Lúc này Diệp Phong nhìn Tiêu Trần đang trần dầy lửa giận, hỏi.
Biết?
Nghe thấy câu hỏi này, Tiêu Trần tỏ vẻ khinh thường, thẳng tay lấy ra một Hồn Linh Cầu to bằng quả bóng bàn từ bên trong nhẫn không gian ra, đắc ý nói: "Lão phu đâu chỉ biết, trong tay ta còn có không ít đâu!"
Nhận thấy Diệp Phong chỉ có thực lực Trúc Cơ cảnh tầng chín đình phong, mặc kệ nguyên do vì sao Diệp Phong có thể bỏ qua sức mạnh trận pháp ở nơi này, Tiêu Trần biết Diệp Phong hoàn toàn không thể gây ra bất kỳ uy hiếp gì đối với hắn.
Mà cô độc hai trăm năm, Diệp Phong lại đúng lúc hỏi đến Hồn Linh Cầu, nếu hắn không khoe giàu thì chẳng phải rất có lỗi với câu hỏi của Diệp Phong rồi sao.
Đây là Hồn Linh Cầu?
Nhưng trước đó ta nhìn thấy đối phương có rất nhiều Hồn Linh Cầu giống thế này, vậy ta làm sao dùng Hồn Linh Cầu để phá của đây?
Nhìn Hồn Linh Cầu trong tay Tiêu Trần, lần đầu tiên Diệp Phong cảm thấy khó giải quyết!
Nhưng sau khi Diệp Phong lấy ra một Hồn Linh Cầu thì hai người sững sờ ngay tại chỗ.
Sau khi nhìn Hồn Linh Cầu to bằng quả bóng bàn trong tay, rồi lại nhìn Hồn Linh Cầu to bằng quả bóng rổ trong tay Diệp Phong, Tiêu Trần sắp điên rồi.
Vì sao Hồn Linh Cầu của hắn chỉ to bằng quả bóng bàn, không phải hắn không muốn tiếp tục phát triển mà là với sức mạnh thần hồn của hắn thì cực hạn chỉ đạt được đến vậy thôi, nếu không cũng sẽ không làm ra hai trăm cái!
Thật ra độ lớn nhỏ của Hồn Linh Cầu đại diện cho độ mạnh yếu của thần hồn hồn tu.
Mà Hồn Linh Châu to cỡ bóng bàn đã xem như đạt mức cực hạn ở Huyền Thiên đại lục rồi, bây giờ chợt nhìn thấy Hồn Linh Châu to cỡ bóng rổ. Đây đúng là đang đập mạnh vào nhận thức của hắn!
"Mẹ nó, suýt thì để tên này thành công khoe của trước mặt mình!"
Nhìn Tiêu Trần với vẻ mặt đờ đẫn của Tiêu Trần, Diệp Phong cũng không nhịn được cười phá lên, hắn cảm thấy hệ thống không bao giờ khiến hắn thất vọng!"
"Đừng mà!"
Nhìn thấy Diệp Phong đột nhiên ném Hồn Linh Cầu lên, Tiêu Trần ở đối diện cũng biến sắc, hoảng sợ hô lên.
Bốp!
Cùng với một tiếng giống như bong bóng bị đâm thủng, Hồn Linh Châu to cỡ bóng rổ sau khi rơi trên mặt đất thì lập tức vỡ vụn, vô số sức mạnh linh hồn thuần túy bắt đầu tiêu tán giữa thiên địa.
"Ngươi bị điên phải không!"
"Nếu Hồn Linh Cầu không có linh lực bảo vệ thì một cú đánh nhỏ cũng sẽ bể nát, ngươi có biết Hồn Linh Cầu vừa bể nát kia trân quý đến cỡ nào không!"
Nhìn Hồn Linh Cầu hoàn toàn biến mất, tuy là không phải của mình nhưng Tiêu Trần cảm thấy tim mình đang rỉ máu rồi. Hắn không nhịn được mà bay thẳng đến chỗ Diệp Phong rồi gầm lên.
"Cho dù Hồn Linh Cầu này trân quý đến cỡ nào thì cũng ta còn có thể mang ra ngoài hay sao?"
"Bởi vì ta cũng đắc tội với tên Đình Nghị kia, kết quả cũng bị hình chiếu phân thân của Kim Luân Đại Đế đưa vào đây, để Hồn Linh Cầu làm vật chôn theo thì thà tận dụng chúng, mang đến chút thú vui cho chúng ta!"
Lúc này Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ đến một trò chơi, dựa vào tin tức mà hệ thống đưa ra, trực tiếp bắt đầu bịa ra một lời nói dối.
"Cái gì!"
"Ngươi, ngươi cũng bị..."
Nghe được lời này của Diệp Phong, trên mặt Tiêu Trần cũng lộ vẻ kinh hãi, sau đó thì thoải mái cười nói: "Chẳng tránh ngươi vào được đây, ta bảo rồi ở Huyền Thiên đại lục sao có người có thể không đếm xỉa đến pháp trận do tên kia bày ra được."
Vì nói ra được tên của Kim Luân Đại Đế, Tiêu Trần hoàn toàn tin vào lời nói của Diệp Phong.
"Tên Đinh Nghị kia đúng là chó má, hai trăm năm rồi mà chưa phi thăng lên Thượng giới, nếu có cơ hội thoát ra ngoài thì cho dù có bị phong ấn lại lần nữa ta cũng sẽ nghĩ hết các cách để vờn chết hắn!"
Lúc này, Tiêu Trần nghĩ đến mức trong mắt tràn đầy sát ý.
'Đúng rồi, vừa rồi ngươi nói dùng những Hồn Linh Cầu này để mang đến niềm vui là có ý gì?"
Lúc này, Tiêu Trần tỏ mò hỏi Diệp Phong.
Bộp!
Cùng với thổ linh lực mà Diệp Phong phóng xuất ra, một cái lưới đất cao khoảng hai mét bốn lập tức ngưng tụ ở giữa hai người họ.
Đây là cái gì?
Nhìn tấm lưới đấy kỳ lạ ngăn ở giữa hai người, Tiểu Trần cũng tỏ vẻ sững sờ.
"Thêm linh lực vào hai tay rồi đập Hồn Linh Cầu xuống, không đánh trúng lưới đất hoặc không bắt được mà rơi xuống đất thì đối thủ sẽ được ghi một điểm, để xem đến cuối cùng người nào cao điểm hơn!"
Nghe được những lời này của Diệp Phong, hai mắt Tiêu Trần cũng tỏa sáng, hắn nằm mơ cũng không ngờ còn có thể chơi Hồn Linh Cần theo cách này!
Nhưng Tiêu Trần lập tức ý thức được một vấn đề, nếu chơi như vậy thì mỗi lần đạt được điểm cũng có nghĩa là một Hồn Linh Cần bị hủy đi. Tuy rằng hắn rất muốn thử kiểu chơi phá của như thế này nhưng mà không có nhiều Hồn Linh Cầu đến vậy.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất