Chương 140: Hắn phá của để chơi đùa thôi, còn ta phá của là phá thật
"Nhưng nếu như thần hồn của ta bị tịnh hóa đến tận cùng thì dựa vào thực lực của ta hiện tại, chắc chắn ta sẽ phi thăng lên Thượng giới ngay tại chỗ, dù Thiên Vương lão tử có đến đây cũng không thể ngăn được, bản thân ta càng không thể khống chế."
Tuy rằng không biết vì sao Diệp Phong lại hỏi về vấn đề này nhưng Tiêu Trần vẫn kiên trì giải thích.
Phi thăng ngay tại đây?
Nghe đến đây, trong lòng Diệp Phong đã có quyết định, chính là tuyệt đói không thể cho Tiêu Trần dùng một trăm giọt Tịnh Hồn Thủy này được. Dù sao hắn cũng định chờ sau này tất cả mọi người trong tông môn cùng nhau phi thăng, sao có thể để Tiêu Trần bay trước một bước được!
Mấy phút sau.
Sau khi Diệp Phong lấy một viên linh thạch trung phẩm thuộc về cuộc thi bí cảnh tông môn lần này từ trong nhẫn không gian của Tiêu Trần ra thì tiện tay ném sang bên cạnh, Tiêu Trần nhìn thấy động tác này thì chết lặng.
Tiêu Trần đâu có biến chỉ cần có người nhặt được viên linh thạch trung phẩm này thì coi như đã trở thành người đứng nhất trong cuộc thi bí cảnh tông môn lần này. Dù sao tất cả tài nguyên tu luyện đều ở bên trong nhẫn không gian của hắn, như vậy toàn bộ người trong tông môn bao gồm cả Diệp Phong đều trở thành người thứ hai, cũng coi như hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống.
Sau khi mở ra được một vết nứt trong bí cảnh dựa vào sức mạnh thần hồn mạnh mẽ của Tiêu Trần, hai người trực tiếp rời khỏi không gian bí cảnh.
"Bây giờ mới tảng sáng sao?"
Sau khi bước ra bên ngoài, lúc này Diệp Phong mới phát hiện ra sắc trời chỉ hơi sáng, đồng thời cũng nhanh chóng nhận ra khí tức của Phệ Huyết Đường Lang.
"Diệp Phong, tông môn của ngươi ở hướng nào? Chúng ta đến đó được rồi."
Lúc này Tiêu Trần lấy ra một linh khí phi hành hồ lô dài hai mét, dò hỏi Diệp Phong.
"Tiêu lão, chờ chút đã."
Cảm nhận được Phệ Huyết Đường Lang đang chạy nhanh về phía mình, Diệp Phong bảo Tiêu Trần chờ một lát.
"Cẩn thận!"
Ba phút sau, sau khi Tiêu Trần cảm nhận được một luồng khí tức của đại yêu đang tiến đến rất nhanh, vẻ mặt thay đổi trực tiếp đứng chắn trước mặt Diệp Phong!
"Kẻ nào dám làm hại đến chủ của ta!"
Rất nhanh, cùng với một tiếng gầm thét, Phệ Huyết Đường Lang đang cầm Thiên cấp lô đỉnh trên tay cũng xuất hiện trong tầm mắt của hai người!
"Hay cho một con đại yêu, hôm nay sẽ để ngươi cảm nhận thử thực lực của lão phu!"
Nói xong, Tiêu Trần cũng thẳng tay lấy ra hai cái Hồn Linh Cầu, định bụng bổ sung sức mạnh linh hồn bất cứ khi nào, mặc dù có thể trực tiếp giết chết con đại yêu ở đối diện nhưng hắn muốn hưởng thụ loại cảm giác giàu có này.
"Dừng! Dừng! Dừng!"
"Đều là người một nhà!"
Nhìn thấy một người một yêu sắp choảng nhau, Diệp Phong vội vàng kêu to.
Người một nhà?
Nghe nói như thế, Tiêu Trần nhìn Diệp Phong bằng ánh mắt đầy kinh ngạc, là người một nhà với đại yêu có sức mạnh vượt qua hai đạo Thiên Đạo lôi kiếp?
"Tiêu lão, đây là chiến sủng của ta, cũng có thể nói là đại yêu bảo vệ tông môn của chúng ta."
Diệp Phong cười giải thích với Tiêu Trần.
Đại yêu bảo vệ tông môn?
Một tông môn nhỏ vừa được sáng lập ra, một tông môn nhỏ có tông chủ đạt đến Nguyên Thần Cảnh tầng chín đỉnh phong, ngươi nói với ta đại yêu bảo vệ tông là một yêu thú Độ Kiếp Cảnh tầng chín, đã vượt qua hai đạo Thiên Đạo lôi kiếp?
Nghe đến đây, trong đầu Tiêu Trần vang lên ong ong, mẹ nó, đây là một tông môn nhỏ sao?
"Khoan đã, cái đó là?"
Đúng lúc này, cuối cùng Tiêu Trần cũng chú ý đến Thiên cấp lô đỉnh mà Phệ Huyết Đường Lang cầm trong tay.
"Thì ra là Tiêu trưởng lão, hiểu lầm, là hiểu lầm!"
Từ miệng Diệp Phong, Phệ Huyết Đường Lang biết được lão giả khiến nó có cảm giác hoảng sợ này chính là trưởng lão mới gia nhập tông môn. Nó cũng vội vàng giải thích, trong lòng cũng sự định tạo quan hệ tốt với trưởng lão này để tránh cho sau này bị mấy trưởng lão còn lại tỏng tông môn bắt nạt.
"Ngươi, cái lô đỉnh trong tay ngươi?"
Tiêu Trần nhìn chằm chằm vào cái Thiên cấp lô đỉnh kia, hỏi thằng Phệ Huyết Đường Lang.
"Đây là Thiên cấp lô đỉnh, các trưởng lão trong tông môn chúng ta mỗi người có một cái."
"Tiêu trưởng lão, ngươi không biết món đồ chơi này dễ sử dụng thế nào đâu. Như một người bạn nhỏ đập một nhát, tuyệt vời!"
Phệ Huyết Đường Lang nghĩ đến cuộc chiến đấu vài ngày trước, chỉ tiếc không thể cầm Thiên cấp lô đỉnh này tái chiến lần nữa.
Mỗi người có một cái?
Dễ sử dụng, người bạn nhỏ đập một nhát?
Mẹ nó, đây là Thiên cấp lô đỉnh sao, dùng nó để chiến đấu sao?
Mẹ nó, tông môn các người đều là mấy kẻ phá của sao?
Nghe những lời Phệ Huyết Đường Lang nói, Tiêu Trần suýt thì tức nghẹn. Hắn nhớ đến trong tay mình cũng có một cái, từng có không biết bao nhiêu Luyện Đan Sư đỉnh cấp khóc lóc kêu gào nguyện ý trả bất cứ giá nào để đổi lấy, hắn vẫn nhất quyết không đổi.
Sao mà mới bị phong ấn hai trăm năm, Thiên cấp lô đỉnh này đã rẻ rúng đến thế rồi, tràn lan đến mức có thể dùng để chiến đấu rồi?
"Phệ Huyết Đường Lang này bị gì vậy, sao tự nhiên lại nhiệt tình với Tiêu Trần như thế?"
Nhìn Phệ Huyết Đường Lang kéo Tiêu Trần sang một bên nói một ít tình hình của tông môn, Diệp Phong cũng sững sờ. Sao hắn biết được Phệ Huyết Đường Lang bị mấy vị trưởng lão còn lại trong tông môn bắt nạt nên giờ đang lôi kéo đồng minh.
Thiên cấp lô đỉnh không tràn lan khắp Huyền Thiên đại lục!
Thiên cấp lô đỉnh trên khắp Huyền Thiên đại lục cộng lại chưa đến năm cái, kết quả là trong tông môn của chúng ta có mười cái?
Các ngươi dùng Thiên cấp lô đỉnh làm vũ khí, có người còn dùng làm vại nước, một con chó còn dùng nó để làm ổ chó?
Diệp Phong lại còn dùng một cái Thiên cấp lô đỉnh làm thùng chứa hố xí?
Mẹ nó, các ngươi có còn là người không, đây là chuyện mà con người có thể làm ra sao?
Mới nghe đến mấy chuyện này, Tiêu Trần đã điên lên rồi, mẹ nó, đây là một tông môn nhỏ đấy hả?
Đúng là trại tập trung của mấy tên phá của!
"Tiêu trưởng lão, xem ra ngươi không hiểu lắm về chủ nhân rồi."