Ta Vô Địch Từ Phá Của Bắt Đầu

Chương 145: Lỗ to rồi, lão gì này không hành động như dự tính

Chương 145: Lỗ to rồi, lão gì này không hành động như dự tính


"Đi thôi!"
"Chúng ta đi dạo quanh nơi ở của các trưởng lão, nhân tiện ngươi cũng chọn một cái viện để ở lại đi."
Hạ Thiên Vũ cười tiếp tục nói với Tiêu Trần.
Một lát sau.
"Dừng tay!"
"Các ngươi dừng tay cho ta!"
Nhưng lúc hai trưởng lão đến nơi ở, sau khi nhìn thấy hai người Sở Hồng Sơn và La Khải cầm một con dao bầu màu đen đang chặt vào một cây Kim Hồn Thánh Linh Thụ, trong nháy mắt Tiêu Trần bùng nổ, vội vàng kêu to.
"Kim Hồn Thánh Linh Thụ!"
"Kim Hồn Thánh Linh thụ cao thế này, mẹ nó, bao nhiêu thụ linh đấy!"
Tiêu Trần chạy dến nhìn thấy từng dãy Kim Hồn Thánh Linh Thụ hơn hai trăm mét chất đống, rồi nhìn rào chắn màu vàng kim bên cạnh và móng nhà lớn đã được làm xong ở trong viện, hắn cảm giác tim mình như đang chảy máu.
Đây là Kim Hồn Thánh Linh Thụ đấy!
Thứ này không phải dùng để xây nhà đâu!
Mẹ kiếp, các ngươi đều là kẻ phá của sao!
"Cái gì?"
"Đang dựng sân nhà cho ta?"
Mà sau khi Tiêu Trần biết được họ đang tạo ra tiểu viện riêng cho mình thì vẻ đau xót trên mặt lập tức biến mất không còn chút vết nào!
"Phung phí!"
"Mẹ nó, quá phung phí!"
"Mẹ nó, nhưng ta thích!"
Nghĩ đến trước đây bản thân vì một cây Kim Hồn Thánh Linh Thụ cao hơn mười mét mà bị Kim Luân Đại Đế phong ấn trọn vẹn hai trăm năm, hắn cảm thấy hắn nhất định phải ở lại cái tiểu viện được tạo ra từ Kim Hồn Thánh Linh Thụ này!
Có thêm Hạ Thiên Vũ và Tiêu Trần nên công cuộc xây dựng một tiểu viện xa hoa lộng lẫy đã trực tiếp đẩy nhanh tiến độ.
Ba giờ sau.
Sau khi Tiêu Trần nhìn thấy biệt thự xa hoa năm tầng với diện tích ba trăm mét vuông, cả người đã run lên vì phấn khích.
Hiện tại hắn chỉ tiếc hận không thể bắt tên Đinh Nghị kia đến khiến đối phương mở mang tầm mắt về biệt thự xa hoa của mình, Kim Hồn Thánh Linh Thụ mà ngươi coi như bảo bối, với lão tử cũng chỉ xứng để dựng nhà mà thôi!
Mà ba người Sở Hồng Sơn, Hạ Thiên Vũ và La Khải sau khi nhìn thấy biệt thự xa hoa kim quang loáng lánh dưới ánh mặt trời, hâm mộ đến mức hai mắt đỏ bừng!
Đây chính là đãi ngộ đặc biệt dành cho đại lão phi thăng trong tông môn sao?
Nhìn biệt thự xa hoa kim quang lóa mặt trước mặt, trong nháy mắt bọn họ cảm thấy gian nhà mình vẫn ở chẳng xịn tý nào!
Thân là tu sĩ nên không để ý đến mấy loại nhà ở này nọ, thậm chí không có cũng chẳng sao, dù sao bọn họ cũng hiếm khi ngủ, toàn dành cả đêm để tu luyện.
Nhưng bây giờ nhìn thấy gian biệt thự xa hoa này, bọn họ cảm thấy mình còn có một mục tiêu khác ngoài tu luyện!
Phàm phu tục tử thì sao, hiện tại bọn họ chỉ muốn có một gian biệt thự lớn xa hoa kiểu này!
"Ta hiểu rồi!"
Đúng lúc này, tiếng nói của La Khải bỗng nhiên thu hút mọi người.
"Chúng ta vào tông môn cũng được một khoảng thời gian rồi."
"Nói thế nào thì về mặt tu luyện, chúng ta thật sự lười biếng hơn so với mấy tiểu tử chăm chỉ kia.
"Thực lực của ta, Bạch trưởng lão và Hạ trưởng lão chênh lệch không nhiều nhưng thực lực của Sở trưởng lão thì xa hơn chúng ta, vậy thì vì cái gì ngươi không có đãi ngộ đặc biệt mà Tiêu trưởng lão lại có?"
"Chuyện này có lẽ Diệp Phong đãng ám chỉ với chúng ta!"
"Muốn có một ít đặc quyền trong tông môn thì nói chuyện bằng thực lực đi, e là hắn đang dùng cách này để nhắc nhở chúng ta nỗ lực tu luyện."
Nghe những lời của La Khải, Sở Hồng Sơn và Hạ Thiên Vũ đều sáng mắt lên, cảm thấy phân tích của La Khải rất có cơ sở, rất có thể Diệp Phong đã nghĩ như vậy.
Nhưng Tiêu Trần lại lắc đầu cười gượng.
Bây giờ hắn đã hiểu được phần nào hành vi phá của của Diệp Phong.
Hắn cam đoan Diệp Phong làm như vậy chỉ đơn giản là để phung phí, còn vì sao lại cho một mình hắn dùng tiểu viện được tạo ra từ Kim Hồn Thánh Linh Thụ. Đó là bởi vì chỉ có hắn mới xem thứ này như bảo bối còn đối với người khác thì căn bản chẳng có chút tác dụng gì.
Nói không ngoa, tuy Tiêu Trần quen biết Diệp Phong muộn nhất nhưng hiện tại chắc chắn là người hiểu rõ Diệp Phong nhất!
"Đinh! Đã sử dụng toàn bộ một trăm cây Kim Hồn Linh Thánh Linh Thụ, không phát động hành vi phá của, không khen thưởng!"
Diệp Phong đang nằm trên giường chờ hệ thống khen thưởng nhưng sau khi nghe được lời nhắc nhở của hệ thống thì sốc toàn tập.
Không phát động hành vi phá của?
Không có phần thưởng?"
Điều này sao có thể!
Nghĩ đến đây, Diệp Phong đã vội vàng hỏi hệ thống: "Hệ thống, sao có thể không phát động hành vi phá của được chứ?"
Không hiểu!
Lúc này Diệp Phong cực kỳ không hiểu, hắn rất rõ Kim Hồn Thánh Linh Thụ kia quan trọng với Tiêu Trần cỡ nào, dùng một trăm cây Kim Hồn Thánh Linh Thụ chín nghìn năm để xây sân nhà mà đối phương không cảm thấy lãng phí sao?
"Đinh! Đối tượng phung phí mà kí chủ lựa chọn cực kỳ hưng phấn tiếp nhận tiểu viện được xây từ Kim Hồn Thánh Linh Thụ, đồng thời còn tự mình tham gia vào quá trình xây dựng, phán định cuối cùng của hệ thống là không thuộc vào hành vi phá của."
Cái gì??
Nghe thấy lời giải thích của hệ thống, Diệp Phong hoàn toàn chết lặng!
Phấn khích tiếp nhận!
Mẹ nó, còn tự mình tham gia vào quá trình xây dựng?
Đúng lúc này, Diệp Phong bỗng nhiên nhớ lại cảnh tượng lúc trước khi ở Trấn Ma động, Tiêu Trần điên lên đến mức lấy cả Hồn Linh Cầu của mình ra phá. Điều này khiến hắn không nhịn được nở một nụ cười gượng, lẩm bẩm: "Mẹ kiếp, lần này tính sai rồi, lão già Tiêu Trần này không hành động như dự tính!"
Ngủ thôi!
Diệp Phong buồn bực trực tiếp dùng hai chân kẹp lấy chăn đi ngủ, mặc dù lúc này mới gần chạng vạng tối,
Ban đêm buông xuống!
Bên trong màn đêm, có hai bóng người lén lút đi đến Tinh Hồn tông.
"Lão Lạc, ngươi có chắc là hai chúng ta phải đi vào như vậy không?"
Lúc này Tất Cương mang vẻ không nói nên lời hỏi Lạc Thiên Hình ở bên cạnh, hắn khoog thích ứng được với loại cảm giác làm trộm này!
"Đã là lúc nào rồi!"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất