Chương 146: Cho hỏi, tông môn này có thiếu đầu bếp không?
"Người ở trong tông môn hoặc là đang ngủ, hoặc là đang tu luyện rồi, quấy rầy đến họ thì không hay. Chúng ta cứ tìm chỗ nghỉ ngơi trước rồi sáng mai gặp bọn họ cũng được."
Nghe được câu hỏi của bạn tốt Tất Cương, Lạc Thiên Hình cũng nói ra suy nghĩ của mình.
"Kẻ địch?"
Mà sau khi Lạc Thiên Hình và Tất Cương vừa mới tiến vào tông môn, Sở Hồng Sơn và Tiêu Trần đang tu luyện đều cùng nhau mở mắt ra.
"Ta nhận thấy khí tức của thần tài Diệp Phong kia, nơi này chắc là khu vực sống của đệ tử tông môn, chúng ta tìm khu vực sống của trưởng lão xem."
Lúc đi ngang qua khu sống của đệ tử nội môn, sau khi Lạc Thiên Hình nhận ra khí tức của Diệp Phong thì không nhịn được nở nụ cười.
"Độ Kiếp Cảnh tầng ba!"
"Độ Kiếp Cảnh tầng ba!"
"Độ Kiếp Cảnh tầng bốn!"
"Trong đó có một người là Bạch Thiên Hồng, một người khác là Hạ Thiên Vũ, người thể thu kia chắc là hảo hữu vô danh La Khải."
Nhận ra khí tức của ba người, Lạc Thiên Hình xác định được nơi này chính là khu sống của trưởng lão trong tông môn.
"Thì ra là hai lão già Lạc Thiên Hình và Tất Cương này!"
Mà lúc này Sở Hồng Sơn cảm nhận được khí tức của hai người cũng không nhịn được bật cười, nhưng cũng không phóng xuất khí tức của mình ra. Hắn chuẩn bị chêu trọc hai tên bạn cũ đã lâu không gặp này.
"Cái này, đây là..."
Sau khi Lạc Thiên Hình và Tất Cương đi ngang qua biệt thự lớn xa hoa kai của Tiêu Trần thì hoàn toàn kinh hãi, há hốc miệng!
"Mẹ nó, viện này xa hoa quá!"
Sau khi hết khiếp sợ, Lạc Thiên Hình thốt lên một tiếng kinh hãi.
Xa hoa?
Trọng điểm mà ngươi chú ý đến chỉ là xa hoa thôi sao?
Nghe được tiếng than của Lạc Thiên Hình, Tất Cương ở bên cạnh tiếc hận không thể thẳng tay tát hắn một cái.
"Nhìn thấy luân văn của linh mộc này không?"
"Mỗi một luân văn đại diện cho một ngàn năm thụ linh đấy!"
"Linh mộc này tên là Kim Hồn Thánh Linh Thụ, đây chắc chắn là chí bảo đối với hồn tu!"
"Khi ta ở Thiên Đạo thành, vừa khéo nhìn thấy câu này ở trong một cửa hàng linh mộc, chưa kể đến những điều khác thì hơn ba trăm vạn linh tinh cực phẩm tiền công mà ta kiếm được trong hơn ba mươi năm cũng không mua nổi cái rào chắn này!"
Nói đến đây, Tất Cương đỏ mắt thật. Số tiền hắn vất vả làm công kiếm được trong ba mươi năm ở Thiên Đạo thành còn không mua nổi cái rào chắn sân của trưởng lão trong môn phái người ta, mẹ nó, ai mà chịu được điều này!
"Lão Lạc, ngươi nói thật với ta đi, tông môn này của Thánh nữ còn thiếu đầu bếp không?"
"Ngươi cũng biết ta chính là trù đạo cực kỳ hiếm có. Ta cảm thấy đã đến lúc tìm người để chia sẻ trù nghệ được mài luyện hơn nửa đời người này rồi."
???
Sau khi nghe được những lời Tất Cương nói, Lạc Thiên Hình chỉ cảm thấy đầu vang lên ong ong!
Năm nào lão phu cũng xin ngươi mà không thấy ngươi chia sẻ món ngon với lão phu đâu!
Lần nào từ chối cũng dùng một câu, lão phu không xứng hưởng thụ món ngon mà ngươi làm ra!
Bây giờ không những chủ động muốn chia sẻ món ngon mà còn muốn gia nhập vào tông môn của Thánh nữ làm đầu bếp?
Lúc đang muốn chế giễu Tất Cương, Lạc Thiên Hình lại đột nhiên nhìn thấy chiếc bát bị mẻ trong tay, cuối cùng trực tiếp nở nụ cười khổ. Hắn đã định bụng đi làm ăn mày rồi, người ta muốn làm đầu bếp thì có gì sai.
"Không phải kẻ địch!"
"Không những thế, trong đó có một kẻ là cường giả Độ Kiếp Cảnh tầng chín đỉnh phong đã vượt qua năm đạo Thiên Đạo lôi kiếp, hắn còn muốn gia nhập vào tông môn nhỏ này để làm đầu bếp!"
Sau khi nghe được cuộc hội thoại của hai người, Tiêu Trần ở trong biệt thự xa hoa thật sự sắp điên rồi. Sự sắp xếp trong tông môn nhỏ bé này đã khủng bố lắm rồi, sao bây giờ lại còn tăng thêm nữa!
"Hai vị, bên trong biệt thự của ta còn rất nhiều phòng trống, nếu không chê thì đêm nay cứ nghỉ lại trong biệt thự của ta trước đã."
Nghĩ đến hai người là bạn không phải địch, Tiêu Trần cũng từ trong biệt thự bước ra.
"Có người!"
Sau khi hai người nhìn thấy Tiêu Trần đi ra từ trong biệt thự thì vẻ mặt cũng thay đổi, bọn họ hoàn toàn không cảm nhận được bất kỳ khí tức nào ở trong biệt thự. Điều đó có nghĩa là thực lực của lão giả với mái tóc rối tung, quần áo cũ nát như ăn mày trước mặt này hơn xa bọn họ.
Hả?
Lúc này, Tiêu Trần cũng chú ý đến Lạc Thiên Hình mặc quần áo cũ nát, cầm chiếc bát mẻ trong tay, thầm nghĩ trong lòng: "Chẳng lẽ người này cũng bị phong ấn mấy trăm năm?"
Nếu không phải là hoàn cảnh giống hắn thì Tiêu Trần thấy rất khó hiểu một cường giả đã vượt qua năm đạo Thiên Đạo lôi kiếp vì sao lại ăn mặc như vậy.
"Đến đúng lúc lắm!
"Lần này đến đúng lúc thật, xem ra có người thông minh hơn năm người chúng ta. Đúng là lũ lượt kéo đến!"
Lạc Thiên Hình cũng chú ý đến cách ăn mặc của Tiêu Trần, trong lòng thấy may mắn vô cùng.
Nếu khong phải lần này đến sớm phát hiện ra thì năm lão già bọn họ còn vẫn ngốc nghếch chờ ở Tinh Cực tông đấy, không ngờ ở đây đã có người bắt đầu cướp bát cơm của bọn họ!
"Mẹ nó, trơn tru thật!"
Giờ phút này Tất Cương cũng chấn động, hắn cho rằng năm Đại tổ lão của Tinh Cực tông đã điên cuồng lắm rồi, ai ngờ được cường giả siêu cấp có thực lực bỏ xa bọn họ cũng bắt đầu làm nghề này. Rốt cuộc cái nghề này có khoản lời kếch sù cỡ nào mà khiến vô số cường giả chạy theo như xua vịt!
"Ha ha ha!"
"Hai lão già cái ngươi thú vị thật đấy, đi về tông môn nhà mình còn lén lén lút lút."
Đúng lúc này, tiếng cười to của Sở Hồng Sơn bỗng nhiên vang lên, ánh mắt của ba người cũng nhìn sang hướng Sở Hồng Sơn.
"Để ta giới thiệu một chút!"
"Tiêu trưởng lão, hai vị nà là hảo hữu của ta, vị cầm bát mẻ trong tay này..."
Sau khi thấy trang phục của Lạc Thiên Hình, Sở Hồng Sơn cũng bị sợ hết hồn, trong lúc nhất thời không biết nên giới thiệu như thế nào.
Khụ khụ!