Chương 156: Nạp tiền đi, ta còn muốn được bấm thêm lúc nữa (2)
Nhìn ba đại lão phi thăng bấm chân đang thu dọn đồ đạc, Diệp Phong cực kỳ ngang tàn đưa thẻ Thiên Đạo đã nạp một trăm triệu điểm Thiên Đạo ra.
Lại một giờ trôi qua, Lý Phi mang vẻ mặt lưu luyến không rời bị vết nứt không gian xuất hiện ở phía sau hút vào.
Sau khi Lý Phi bị cưỡng chế truyền tống ra ngoài chưa đầy một giờ, sau lưng của hai người Diệp Phong và Lạc Thiên Tuyết cũng xuất hiện một vết nứt không gian.
...
"Mẹ!"
"Sao ta lại bị truyền tống đến Tử Phượng Thành!"
Nhìn Tử Phương Thành mà mình từng đến hai lần, Diệp Phong tê dại cả người!
"Công tử, có muốn vào trong chơi đùa không!"
"Công tử, vào đây chơi đùa đi!"
Nhìn thấy một đám oanh oanh yến yến xung quanh nháy mắt đã bao vây lấy mình, Diệp Phong vội vàng vọt ra khỏi vòng vây. Truyền tống đến Tử Phượng Thành cũng thôi đi, lại còn truyền tống đến cửa vào của Vọng Xuân Lâu nữa, đây không phải bẫy bố sao!
"Nhưng mà vì sao mấy người kia chẳng có chút phản ứng gì với sự xuất hiện đột ngột của ta thế?"
Diệp Phong lấy lại bình tĩnh, lúc này cũng nảy sinh nghi ngờ.
"Mặc kệ, về tông môn trước đã."
Nói xong, Diệp Phong chạy về cổng thành phía đông của Tử Phượng Thành.
"Là bọn họ!"
Ngay tại lúc Diệp Phong chạy đến cổng thành phía đông, gặp được hai người quen, điều này khiến vẻ mặt hắn trở nên lúng túng trong nháy mắt.
"Sư..."
"Ngươi là ai, nhìn chằm chằm chúng ta làm gì?"
Sau khi Dạ Lăng Tuyết nhìn thấy Diệp Phong cũng tỏ vẻ mừng rỡ, đang lúc muốn gọi sư tôn thì đột nhiên ý thức được Chu Thông trưởng lão vẫn ở bên cạnh.
"Tiểu hữu, chúng ta lại gặp mặt rồi."
Chu Thông nhìn thấy Diệp Phong thì sững sờ, những nhìn thấy Dạ Lăng Tuyết bên cạnh đã bị hắn mang về Thiên Cơ Các trở thành Thánh nữ trước một bước, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ hả hê."
"Chu Thông trưởng lão, các ngươi biết nhau sao?"
Lúc này Dạ Lăng Tuyết cũng tỏ vẻ tò mò, lên tiếng hỏi.
Biểu cảm kia!
Nét mặt kia!
Thấy cảnh này, Diệp Phong thật sự bó tay hoàn toàn với Nhị đệ tử này rồi, hai sư đồ chúng ta lại đi trêu đùa một ông lão, có ổn không?
"Từng gặp mặt một lần!"
Nghe thấy câu hỏi của Dạ Lăng Tuyết, Chu Thông cũng cười giải thích.
"Tiền bối, sao ngươi lại ở chỗ này?"
Diệp Phong cũng tò mò vì sao hai người không ở Thiên Cơ Các, mặc dù không biết đối phương có trả lời hắn hay không nhưng vẫn không nhịn nổi sự tò mò trong lòng nên lên tiếng hỏi thăm.
"Tiểu hữu, e là không thể nói cho ngươi biết được."
Chu Thông biết Diệp Phong không đơn giản, thậm chí hắn đã sử dụng Thiên Huyền Bí Thuật cũng không nhìn trộm được quỹ đạo số phận của Diệp Phong, lại còn bị phản phệ thì sao đối phương có thể là người bình thường được.
Nhiệm vụ lần này của hắn và Thánh nữ là một lô đỉnh của Tinh Hồn Tông, bọn họ cần dùng lô đỉnh đó để luyện chế ra ba viên đan dược mà Thánh nữ cần đến, chuyện liên quan đến Thánh nữ sao hắn có thể nói ra được.
Chỉ có điều Chu Thông thấy rất khó hiểu, hắn vô cùng khó hiểu không biết tại sao Khuy Thiên Kính lại chỉ dẫn vào một tông môn nhỏ không có danh tiếng gì, tông môn nhỏ này sẽ có Thiên cấp lô đỉnh mà bọn họ cần sao?
Không những thế, ứng viên sáng giá nhất cho việc mượn đỉnh lần này lại là Thánh nữ Dạ Lăng Tuyết, điều này đúng là khiến Chu Thông không thể hiểu được!
Mười phút sau,
"Tiểu hữa, hơi quá phận rồi phải không?"
"Vì sao ngươi cứ đi theo chúng ta vậy?'
Lúc này Chu Thông dừng lại, tỏ vẻ bất mãn lên tiếng hỏi Diệp Phong, người vẫn luôn đi theo sau bọn họ.
"Đi theo các ngươi?"
"Đường nhà ngươi à?"
Nghe thấy những lời Chu Thông nói, Diệp Phong cũng tối mặt, thẳng miệng phản bác.
"Ngươi..."
Bị Diệp Phong nói một câu, Chu Thông mắng một lúc lâu cũng không nên lời, dứt khoát lấy linh khí phi hành ra chuẩn bị dẫn theo Dạ Lăng Tuyết, bỏ lại Diệp Phong.
"Chu trưởng lão, chúng ta đừng ngồi linh khí phi hành, ta bị say!"
Vất vả lắm mới gặp được Diệp Phong, Dạ Lăng Tuyết không muốn rời đi sớm như vậy.
???
Say?
Chúng ta ngồi linh khí phi hành bay ba ngày, ta không thấy ngươi say mà, bây giờ lại say?
Nghe thấy lời này của Dạ Lăng Tuyết, Chu Tông chết lặng toàn tập!
"Chu trưởng lão, không biết các ngươi muốn đến chỗ nào, có đi ngang qua Tinh Hồn Tông không?"
"Ta thấy linh khí phi hành của các ngươi to thật đấy, nếu đi ngang qua đó thì tiện thể đưa ta theo một đoạn đường được không?
Nhưng Diệp Phong nhìn thấy linh khí phi hành thì hai mắt tỏa sáng, nếu hắn đi bộ về, cho dù chạy với tốc độ nhanh nhất cũng phải đến tối mới về được tông môn.
Về phần hai người có biết Tinh Hồn Tông hay không, người ta không biết thì mình không biết mưu tính hay sao?
"Tinh Hồn Tông!"
Hai người Dạ Lăng Tuyết và Chu Thông sau khi nghe thấy Diệp Phong nhắc đến Tinh Hồn Tông thì vẻ mặt đột nhiên thay đổi.
"Tiểu hữu, ngươi là đệ tử của Tinh Hồn Tông?"
Chu Thông nhìn chằm chằm Diệp Phong với ánh mắt khác thường, lên tiếng hỏi.
"Không phải, ta chính là Đại đệ tử thân truyền của Tông chủ Tinh Hồn Tông."
Mặc dù Diệp Phong nhận ra được hai người hơi khác lạ sau khi nghe thấy Tinh Hồn Tông nhưng hắn vẫn nói ra thân phận của mình.
"Chu trưởng lão, không ngờ người này lại là Đại đệ tử thân truyền của Tông chủ Tinh Hồn Tông, đúng lúc hai người các ngươi còn quen biết nhau, cho phép ngươi nói với hắn, đến lúc đó chúng ta có thể mượn lô đỉnh suôn sẻ hơn?"
"Chi bằng chúng ta dẫn theo hắn cưỡi linh khí phi hành cùng, nhân tiện dọc đường ngươi có thể rút ngắn quan hệ với hắn một chút."
Nghe thấy đề nghị của Dạ Lăng Tuyết, Chu Thông cũng cảm thấy khả thi, nhưng hiện tại có một vấn đề.
"Thánh nữ, nhưng bây giờ ngươi bị say!"
"Chỉ cần mượn được lô đỉnh thì ta say cũng chẳng sao, thân là Thánh nữ, ta vẫn có thể khắc phục một chút khó khăn này."
???
Vừa rồi ngươi không nói như vậy!
Nghe thấy thế, Chu Thông nở một nụ cười gượng, lúc này mới nói với Diệp Phong: "Tiểu hữu, vậy thì chúng ta thật sự có duyên quá, lần này chúng ta đến đây là chuẩn bị thăm hỏi Tinh Hồn Tông, đã thế thì chúng ta cùng đi đi."
Các ngươi thăm hỏi Tinh Hồn Tông?