Chương 205: Mắt trận này đặt ở đây, mẹ nó ai nhìn không thấy mơ hồ
“Ở thượng giới ta cảm thấy ngươi rất thoải mái, tại sao đến lượt ta làm sư tôn, cuộc sống lại chật vật như thế này, thậm chí không có năng lực giáo huấn đệ tử!”
Nghĩ đến khi còn ở thượng giới chính mình luôn bị sư tôn giáo làm người, thật vất vả đến lượt chính mình làm sư tôn thì lại không dám động thủ với đệ tử, nàng làm sư tôn quá nghẹn khuất a!
“Hệ thống, ta đã làm hỏng mắt trận của sư tôn, có phải bây giờ nên bồi thường lại một cái lợi hại hơn hay không!”
Diệp Phong lúc này mới hưng phấn hỏi hệ thống.
“Đinh! Trận pháp trong đại điện của tông môn chính là bản Vô Cực Huyền Linh Trận cấp thấp, nguyên nhân chủ yếu là không thể tìm được mắt trận thích hợp ở Huyền Thiên Đại Lục.”
“Đinh! Cho ký chủ Vô Cực Tụ Linh Thạch, thạch này dùng cho thay thế mắt trận cấp thấp, cũng có thể phát huy tối đa tác dụng của trận pháp này!”
Nghe được câu trả lời của hệ thống, Diệp Phong trực tiếp nhìn về phía Lạc Thiên Tuyết nói: “Sư tôn, nó chỉ là một cái mắt trận vô dụng, đệ tử sẽ trả lại ngươi một cái càng tốt hơn.”
Trả ta một cái?
Bản mắt trận thay thế cấp thấp này là dựa vào ta dùng lực lượng Tinh Cực Tông trả giá đại giới mới bắt được tới tay, ngươi còn muốn trả ta một cái càng tốt?
Chẳng lẽ ngươi còn có thể trả ta một cái Vô Cực Tụ Linh Thạch khan hiếm ở thượng giới?
Từ từ!
Nghĩ vậy, trong mắt Lạc Thiên Tuyết lại hiện lên vẻ chờ mong.
Người khác không có, nhưng không có nghĩa là tên đại đệ tử phá của này của ta không có, nếu thật sự có thể cho ta một khối Vô Cực Tụ Linh Thạch to bằng nắm tay lớn, vậy thì chỉ bằng dựa vào Vô Cực Huyền Linh Trận cùng Vô Tạp Chất Linh Thể, tốc độ tu luyện của ta tuyệt đối có thể tăng lên mấy chục lần!
Bùm!
Theo một tiếng trầm vang, Diệp Phong vỗ vỗ Vô Cực Tụ Linh Thạch cao chừng ba mét nói: “Sư tôn, thứ này cho ngươi làm mắt trận được không, tuyệt đối đủ lớn, cho dù người khác muốn phá hủy cũng phải tốn một chút sức lực!”
Tuyệt đối đủ lớn?
Mẹ nó, thứ này đều lớn hơn trời được không!
Vốn dĩ tưởng rằng Diệp Phong có thể lấy ra một khối Vô Cực Tụ Linh Thạch to bằng nắm tay là được, ai ngờ gia hỏa này lại trực tiếp làm ra một khối lớn như vậy!
“Hệ thống, có phải ngươi đưa khối nhỏ rồi không, sư tôn thế nhưng không có một chút phản ứng, không được, lại đổi cho ta cái lớn hơn nữa, cái loại trực tiếp chạm đến nóc đại điện, ít nhất cũng phải bảy mét!”
Nói xong, Diệp Phong trực tiếp thu hồi Vô Cực Tụ Linh Thạch cao khoảng 3 mét trước mắt vào trong không gian hệ thống.
Làm gì vậy?
Đã nói cho ta đổi mắt trận, tại sao bây giờ lại thu hồi đi?
Đang chơi sư tôn ngươi sao?
Oanh!
Ngay khi Lạc Thiên Tuyết đang khó hiểu, với một tiếng vang lớn, một khối Vô Cực Tụ Linh Thạch cao bảy mét như toà núi nhỏ trực tiếp xuất hiện trước mắt hai người.
“Sư tôn, cái này đủ lớn chưa?”
“Nếu để mắt trận này để ở đây, mẹ nó, ai nhìn mà không mơ hồ!”
Diệp Phong nhìn về phía Lạc Thiên Tuyết tràn đầy hưng phấn nói.
Người khác mơ hồ hay không thì ta không biết!
Nhưng ngươi là sợ người khác không biết mắt trận ở đâu có phải hay không?
Mắt trận nhà ai sẽ lớn như vậy, ngươi hiện tại điểm mấu chốt khi phá của đều không có sao?
Cho dù là Vô Cực Thánh Địa ở thượng giới cũng không dám tiêu xài Vô Cực Tụ Linh Thạch như thế!
“Trận pháp này cũng có giới hạn của nó, một khối Vô Cực Tụ Linh Thạch cỡ nắm tay là đủ rồi.”
Lạc Thiên Tuyết hít một hơi thật sâu, lúc này mới nhìn về phía Diệp Phong mở miệng nói.
Nếu như sư tôn của nàng ở thượng giới nhìn thấy nàng dùng một khối Vô Cực Tụ Linh Thạch lớn như vậy làm mắt trận, e rằng sẽ phải giáo nàng làm người ngay tại chỗ.
“Một nắm tay liền đủ?”
Nghe được lời này, Diệp Phong trực tiếp đi đến Thiên Cấp Lô Đỉnh cách đó không xa, đó là Thiên Cấp Lô Đỉnh của Lạc Thiên Tuyết!
“Từ từ!”
“Diệp Phong, ngươi muốn làm gì?”
Nhìn thấy Diệp Phong cầm cự đỉnh trong tay, Lạc Thiên Tuyết lập tức có cảm giác bất an!
Oanh!
Khi Diệp Phong dùng sức lực của đỉnh trực tiếp nện vào trên khối Vô Cực Tụ Linh Thạch lớn kia, nhìn thấy cảnh đá vụn bay tứ tung, trái tim Lạc Thiên Tuyết giống như đang nhỏ máu!
Bại gia tử!
Tên bại gia tử phát rồ này, ngươi đang muốn hoàn toàn huỷ hoại khối Vô Cực Tụ Linh Thạch này sao, cuối cùng chỉ để lại một khối cỡ nắm tay?
Cắt bỏ một khối làm mắt trận, giữ lại những phần còn lại không tốt hơn sao?
Cho dù ngươi muốn tạp, vậy ngươi mẹ nó đem đi chỗ khác ta không nhìn thấy mà tạp a!
“80!”
“80!”
“80!”
Diệp Phong điên cuồng đấm vào khối Vô Cực Tụ Linh Thạch với sự hưng phấn, nếu nắm tay liền đủ, giữ lại những thứ còn lại thì có ích lợi gì!
Mười phút sau.
Sau khi Diệp Phong lau mồ hôi trên trán và đưa khối Vô Cực Tụ Linh Thạch bằng nắm tay cho Lạc Thiên Tuyết, lúc này mới mở miệng nói: “Sư tôn, không còn việc gì thì ta đi trước.”
Một chân hủy đi mắt trận!
Đầu tiên là ba mét!
Sau đó là bảy mét!
Cuối cùng đấm nát toàn bộ chỉ để lại khối Vô Cực Tụ Linh Thạch to bằng nắm tay!
Tên bại gia tử này có phải đã tính kế sẵn rồi không!
Nghĩ vậy, nhìn từng mảnh vỡ Vô Cực Tụ Linh Thạch rơi đầy đất, Lạc Thiên Tuyết chỉ muốn phát điên!
Nếu biết sớm sẽ có kết cục như thế này, mẹ nó còn không bằng dùng toàn bộ Vô Cực Tụ Linh Thạch làm mắt trận!
“Đinh! Chúc mừng ký chủ kích hoạt hành vi phá của, khen thưởng mười vạn điểm phá của, khen thưởng Thiên Đạo Lệnh*1!”
Nghe thấy tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên trong đầu, Diệp Phong cũng hài lòng kiểm tra sản phẩm phá của ngày hôm nay.
Tối hôm qua phóng hết tốc lực lên đường, hôm nay lại ngủ đến trưa, xử lý xong những chuyện này thì mới nhớ ra mình chưa kiểm tra sản phẩm phá của ngày hôm nay.
Sản phẩm phá của ngày hôm nay: Tam Diệp Vô Hoa Quả *100000
Tam Diệp Vô Hoa Quả: Một loại linh quả thơm ngọt ngon miệng, không thể trồng ở Huyền Thiên Đại Lục, chỉ có thể đạt được ở Thiên Đạo chiến trường, một trong mười loại linh quả đứng đầu ở Thiên Đạo chiến trường!