Chương 214: Song kiếm hợp nhất vô địch thiên hạ
Theo một cổ Tiễn Ý cường đại hơn từ trên người Bạch Thiên Hồng phóng lên cao, toàn bộ căn phòng ngay lập tức trở nên yên tĩnh.
Vài phút sau.
Bốn người một yêu ngồi xung quanh.
Phệ Huyết Đường Lang vui sướng khi người gặp họa!
Bạch Thiên Hồng đau đớn muốn chết!
Triệu Đình không biết làm sao!
Trương Đông Phong gần như sụp đổ!
“Các ngươi có biểu cảm gì thế này?”
Diệp Phong giống như chưa từng làm chuyện gì nhìn biểu hiện khác nhau của ba người một yêu, cùng tò mò hỏi.
“Diệp Phong, nếu như bị vài vị trưởng lão còn lại ở Tinh Cực Tông cùng một số lão hữu ta nhận thức biết ta có được Tiễn Tâm Chi Cảnh Tiễn Ý, bọn họ tuyệt đối sẽ chê cười chết ta, trước đây ta có rất nhiều lần chê bai Tiễn Đạo trước mặt bọn họ!”
Nghe được lời này, Diệp Phong nói thẳng: “Ngươi không nói thì ai biết, cho dù ngươi bắn trộm bọn họ vài cái, bọn họ cũng không biết là ngươi bắn, như vậy không phải vui hơn sao?”
“Nói nữa, song kiếm hợp nhất, tiến có thể tấn công, lui cũng có thể tấn công, không có việc gì còn có thể bắn lén vài cái, vậy không phải thú vị hơn kiếm tu đơn thuần sao?”
Hửm?
Nghe Diệp Phong khuyên bảo, Bạch Thiên Hồng ngây ngẩn cả người.
Nghĩ đến về sau trở lại Tinh Cực Tông, không có việc gì lén bắn mấy lão già kia vài mũi tên, đến lúc đó không có người biết là hắn bắn, nghĩ vậy, hắn cảm giác Tiễn Đạo giống như cũng không tệ lắm.
“Diệp thiếu, ngươi nói rất đúng, là trước kia ta hiểu biết quá cực đoan đối với Tiễn Đạo.”
Sau khi nghĩ thông suốt, Bạch Thiên Hồng cũng là hưng phấn, hắn nóng lòng muốn cảm thụ cảm giác lén bắn tên một chút.
“Đây là lực lượng phá của sao?”
Nghĩ đến Lãnh Vô Phong bởi vì Thất Bính Đích Đao Cụ ẩn chứa khí linh đổi nghề làm đầu bếp!
Nghĩ đến chính mình bởi vì hai Bản Mệnh Tâm Hoả mà chuẩn bị tiến vào con đường luyện đan đại yêu!
Nhìn thấy Bạch Thiên Hồng bởi vì Tiễn Tâm Chi Cảnh Tiễn Ý mà thay đổi ý nghĩ cực đoan của nhiều năm!
Phệ Huyết Đường Lang lúc này chỉ cảm thấy da đầu tê dại, giờ khắc này nó mới ý thức được, nhìn Diệp Phong giống như chỉ đang ở phá của, nhưng thật ra lại thay đổi hết tất cả.
Đây là một sự thay đổi vô hình, cũng chính vì điều này mới khiến Phệ Huyết Đường Lang cảm thấy kinh hãi!
Vô địch!
Nghe Diệp Phong nói, Trương Đông Phong cùng Triệu Đình nhìn về phía Bạch Thiên Hồng, trong lòng chỉ có một ý tưởng!
Tiễn Đạo tu sĩ sợ nhất là cái gì?
Đó là bị kẻ địch tiếp cận!
Chỉ có khoảng cách vừa đủ mới có thể khiến cho Tiễn Đạo tu sĩ phát huy uy lực mạnh nhất!
Nhưng Bạch Thiên Hồng thì sao?
Xa có thể mũi tên!
Gần có thể kiếm!
Nếu có thể tu luyện song kiếm (mũi tên) đến mức tận cùng, đó tuyệt đối là một sự tồn tại khủng bố!
Nghĩ vậy, ánh mắt hai người cùng nhìn về phía Diệp Phong đang cười ha hả.
Đó không chỉ là một tông môn phá của!
Càng còn là một tông môn liên tục sáng tạo ra quái vật!
Đại lục đệ nhất kiếm cẩu!
Đại lục đệ nhất luyện đan đại yêu!
Cường giả song kiếm (mũi tên)!
Đây chỉ là phần nổi của tảng băng mà họ biết, thậm chí bọn họ đã không dám tưởng tượng đến những người còn lại trong tông môn còn có lực lượng khủng bố gì không muốn người khác biết!
“Đinh! Nhắc nhở ký chủ, phát hiện Thiên Đạo Lệnh ở thị trấn bên dưới!”
“Đinh! Tuyên bố nhiệm vụ, thỉnh ký chủ tự mình tìm kiếm Thiên Đạo Lệnh, không được vận dụng công năng nhìn trộm thiên cơ, nhiệm vụ thành công, đạt được một trăm vạn điểm phá của, nhiệm vụ thất bại, không trừng phạt, có muốn từ chối!”
Đúng lúc này, âm thanh nhắc nhở của hệ thống đột nhiên vang lên.
“Trước dừng lại, chúng ta xuống thị trấn bên dưới nghỉ ngơi một chút!”
Nghe hệ thống nhắc nhở cùng tuyên bố nhiệm vụ, Diệp Phong trực tiếp nhìn về phía Triệu Đình lên tiếng nói.
Một khối Thiên Đạo Lệnh!
Một trăm vạn điểm phá của!
Khen thưởng phong phú như vậy, Diệp Phong không có lý do không cần!
Hơn nữa, Diệp Phong cũng cảm thấy có chút nặng nề khi ngây người ở trong căn phòng Phi Hành Linh Khí nửa ngày một đêm.
Một lát sau.
“Ta ra ngoài đi dạo một mình.”
Nói xong, Diệp Phong liền đi dạo giữ thành trấn, tuy rằng hệ thống làm hắn tự mình tìm kiếm, nhưng hắn tin tưởng sẽ không khó tìm, hệ thống sẽ không giao cho hắn nhiệm vụ khó khăn.
“Nghe nói không?”
“Trong tửu lầu Hồng Vận có một đại hòa thượng uống quá chén, nói trong tay hắn có một khối Thiên Đạo Lệnh có thể tiến vào Thiên Đạo Thành, cũng không biết là thật hay giả!”
“Hẳn là giả đi, ta đã từng đi qua Thiên Đạo chiến trường, nhưng lại chưa từng nghe nói qua Thiên Đạo Lệnh gì đó, càng đừng nói đến Thiên Đạo Thành.”
“Cũng đúng, nếu là sự thật, e rằng đã có người cướp đi từ lâu!”
Loanh quanh suốt hai tiếng đồng hồ, cuộc nói chuyện giữa hai người đi ngang qua khiến Diệp Phong chú ý.
“Có ý tứ!”
“Thành trấn này xem như là một trong số thành trấn có nhiều người bình thường, tuy rằng có một số tu sĩ, nhưng số lượng cũng không nhiều, đó là lý do tên kia dám lộ ra chính mình có được Thiên Đạo Lệnh sao?”
Mang theo sự nghi ngờ, Diệp Phong bay thẳng đến tửu lầu Hồng Vận cách đó không xa.
“Các ngươi biết cái rắm!”
“Sự phồn hoa ở Đạo Thành vượt xa sức tưởng tượng của các ngươi!”
“Các ngươi đã bao giờ nhìn thấy một chiếc xe có bốn bánh chưa?”
“Các ngươi đã từng thấy qua tòa nhà cao ốc chưa?”
“Đừng nói là người bình thường như các ngươi, cho dù là tu sĩ như chúng ta cũng chưa từng thấy qua!”
Vừa mới đi vào tửu lầu, Diệp Phong liền nhìn thấy một vị đại hán đầu trọc đạp trên bàn, vẻ mặt say rượu nói với nhiều người thường xung quanh về sự mới lạ ở Thiên Đạo Thành, giống như một người kể chuyện.
“Ta nói cho các ngươi biết, Thiên Đạo Thành chính là thế giới của kẻ có tiền!”
“Chỉ cần có tiền, chỉ cần các ngươi có thể đến Thiên Đạo Thành, cho dù các tu sĩ cao không thể với trong mắt các ngươi cũng có thể ngoan ngoãn rửa chân cho các ngươi!”
Đại hán đầu trọc nhấp một ngụm rượu mạnh, sau đó nhìn mười mấy người bình thường xung quanh tiếp tục hưng phấn nói.
“Này, trong tay ngươi có Thiên Đạo Lệnh?”
Từ trong đám người đi đến đằng trước, Diệp Phong nhìn về phía hán tử đầu trọc đang say trực tiếp hỏi thẳng vào vấn đề.