Chương 226: Ta muốn đi thăm con gái bọn họ dựa vào cái gì mà không cho ta đi (2)
Tinh Cực Tông!
"Thiên Tuyết, có chuyện gì thì ngươi cứ nói đi, đừng có như vậy nữa, trái tim của ta sắp không chịu nổi rồi!"
Nhìn Lạc Thiên Tuyết từ vết nứt không gian đi ra, Lạc Vô Danh che ngực, thần sắc sụp đổ nói.
"Phụ thân, ta ra ngoài sáng lập tông môn cũng được lâu rồi, người chỉ tới thăm ta có một lần, đã lâu không gặp ngươi cho nên ta chỉ muốn về thăm ngươi không được sao?"
Nghe nói như thế, Lạc Vô Danh trực tiếp hô lớn: "Ngươi thăm một chút hồi nào, ngươi đã đi qua đây thăm ta mấy chục lần, khiến cho tâm thần ta cũng có chút mất tập trung, kiểu như ngươi sẽ xuất hiện ở đằng sau ta bất cứ lúc nào, bây giờ ta sợ đến luống cuống rồi nè!"
"Phụ thân, vậy sao ngươi không hỏi xem tại sao ta lại có nhiều Không Gian Truyền Tống Môn như vậy?"
"Dù sao cho dù Tinh Cực Tông cũng chỉ có hơn năm trăm cái."
Nghe Lạc Vô Danh nói như vậy, Lạc Thiên Tuyết cũng lúng túng dời chủ đề.
"Ta hỏi thăm cái rắm!"
"Chắc chắn đều là cái tên phá của Diệp Phong đó đưa cho ngươi, chuyện này mà cũng cần phải hỏi nữa sao?"
"Ngươi cũng đừng phá ta, ngươi nhanh đi phá ngũ đại tổ lão đi, bây giờ mỗi người bọn họ đều rất là rảnh, mỗi ngày đều có người muốn lén đi ra ngoài, sau đó sẽ bị bốn người còn lại bắt về!"
Hả?
Nghe nói như thế, Lạc Thiên Tuyết tỏ vẻ ngạc nhiên hỏi: "Bọn họ lén đi đâu, bọn họ muốn đi đâu, bọn họ muốn làm gì?"
"Tới Tinh Hồn Tông của ngươi đó!"
"Còn có thể làm gì nữa, tới Tinh Hồn Tông của ngươi ăn xin, đến đó thì có thể phát tài!"
"Chuyến này Đại tổ lão trở về, hết Thiên cấp lô đỉnh rồi lại đến Tĩnh Thần Hương, lại đến Tịnh Hồn Thủy, khiến cho tứ đại tổ lão còn lại hâm mộ gần chết!"
Lạc Vô Danh nói đến đây, trong mắt cũng tràn đầy vẻ hâm mộ.
Má!
Nghe đến đây, Lạc Thiên Tuyết cũng nở nụ cười khổ, nàng rất hiểu tình huống này, ai kêu Diệp Phong cho nhiều lắm.
"Phụ thân, vậy ngươi không muốn tới chỗ ta đi dao một vòng hay sao?"
Lúc này, Lạc Thiên Tuyết hiếu kì hỏi thăm Lạc Vô Danh.
Ai!
Lạc Vô Danh nghe nói như thế thì thở dài một cái thật dài rồi mới nói: "Đại tổ lão trở về, đêm hôm ấy ta lập tức đi, kết quả lại bị ngũ đại tổ lão bắt lại, sau khi trở về còn đánh thêm một trận tơi bời, bọn họ không có lý do gì cả, ta muốn đi thăm con gái mình bọn họ dựa vào cái gì mà không cho ta đi!"
"Bọn họ dựa vào cái gì không cho?"
Lạc Thiên Tuyết nhìn vẻ mặt tràn đầy ủy khuất của Lạc Vô Danh, hiếu kỳ hỏi.
"Bọn họ nói bọn họ là ngũ đại tổ lão, trừ phi ta không làm tông chủ!"
"Nhưng mà cho dù ta không muốn làm tông chủ thì cũng phải chờ đến khi ngũ đại tổ lão bọn họ đồng ý mới được, mẹ nó, quá khi dễ người ta!"
Nói đến đây, Lạc Vô Danh cảm thấy hắn làm tông chủ như thế này rất là khó chịu!
"Phụ thân, đừng nói nữa, ta hiểu cảm nhận của người, làm tông chủ cũng không có dễ!"
Nghĩ đến mình cũng bị cái tên đệ tử phá của Diệp Phong nắm thóp, Lạc Thiên Tuyết cũng không nhịn được nở nụ cười khổ.
Chờ chút!
Lúc này, Lạc Thiên Tuyết bỗng nghĩ tới điều gì, vội vàng nói với Lạc Vô Danh: "Phụ thân, ngươi từng đến Tinh Hồn Tông, vậy thì có thể lợi dụng cái Không Gian Truyền Tống Môn này trực tiếp đến đó, vừa khéo Diệp Phong kêu chúng ta phá của giúp hắn, chờ khi sắp dùng hết thì ngươi dùng cái Không Gian Truyền Tống Môn cuối cùng trực tiếp đến Tinh Hồn Tông không được sao?"
"Cho dù đến lúc đó bị ngũ đại tổ lão chất vấn thì chuyện này cũng không trách ngươi được, ai kêu vừa khéo dùng hết Không Gian Truyền Tống Môn chứ!"
Ừm!
Nghe Lạc Thiên Tuyết nói như vậy, Lạc Vô Danh cũng hai mắt tỏa sáng, như vậy, nếu vừa có thể giúp đỡ Diệp Phong phá của, lại có thể ở lại Tinh Hồn Tông thêm mấy ngày!
Phía sau núi Tinh Cực Tông!
"Bốn vị đệ đệ, đâu có gì lạ đâu, các ngươi chưa từng đến Tinh Hồn Tông thì đương nhiên là không thể nào lợi dụng cái Không Gian Truyền Tống Môn này vừa đi vừa về ở giữa hai tông môn, nếu Diệp Phong muốn phá của, vậy đương nhiên ta phải cống hiến ra một phần lực lượng của mình mới được."
Nhìn tứ đại tổ lão đối diện đang dùng ánh mắt căm tức nhìn mình, Lạc Thiên Hình cũng không nhịn được mà phá lên cười, nếu không phải vừa khéo một trong số năm thiên kiêu là Đại sư huynh Trần Hạo Vũ tới đây một chuyến thì hắn đã bỏ lỡ cơ hội này rồi.
Hơn nữa, hắn có thể lợi dụng cơ hội này ở lại Tinh Hồn Tông thêm mấy ngày nữa.
"Đại ca, ngươi ở đây, ta đi một lát rồi quay lại!"
Ngay lúc Lạc Thiên Hình đang huyễn tưởng về cuộc sống ăn xin tốt đẹp thì Ngũ tổ lão Sở Vân Sơn bỗng nhiên chạy ra ngoài.
Một lát sau.
"Có ý gì?"
Nhìn Không Gian Truyền Tống Môn trong tay, Lạc Thiên Hình cũng ngẩn ra, nhìn Sở Vân Sơn, hỏi thăm.
"Đại ca, đây là Không Gian Truyền Tống Môn của chúng ta, ngươi cất kỹ là được, ta sợ đến lúc đó ngươi dùng hết cái Không Gian Truyền Tống Môn cuối cùng mà không thể quay về, phải ở lại Tinh Hồn Tông, có cái Không Gian Truyền Tống Môn này bảo đảm, ngươi không cần phải lo lắng đến lúc đó ngươi sẽ không về đây được."
? ? ?
Nghe Sở Vân Sơn nói như vậy, Lạc Thiên Hình sợ ngây người!
Ngươi là một Luyện Khí Sư, không lo nghiên cứu con đường luyện khí, mỗi ngày chỉ lo nghiên cứu tâm tư của ta làm gì!
Như vậy thì ta còn chơi kiểu gì được nữa, ngươi làm cho ta hết hứng thú phá sản rồi!
"Ngũ đệ, vẫn là ngươi nghĩ chu đáo, suýt chút để cho đại ca chui chỗ trống!"
Nhìn thấy Lạc Thiên Hình cười khổ bước vào Không Gian Truyền Tống Môn, ba đại tổ lão còn lại lập tức tán dương Sở Vân Sơn, bởi vì bọn họ cũng không ngờ tới điểm này!
Tinh Hồn Tông!
Khi Lạc Thiên Hình vừa từ vết nứt không gian đi ra, cách đó không xa, Lạc Vô Danh cũng thần sắc hưng phấn đi vào Không Gian Truyền Tống Môn!
Lúc này, Tinh Hồn Tông, sân của cẩu tử náo nhiệt không thôi, thỉnh thoảng sẽ xuất hiện mấy cái vết nứt không gian, đồng thời cũng sẽ có rất nhiều người kích hoạt Không Gian Truyền Tống Môn rời đi!