Ta Vô Địch Từ Phá Của Bắt Đầu

Chương 255: Đại tỷ tỷ, đó không phải là thực lực chân chính của hắn (2)

Chương 255: Đại tỷ tỷ, đó không phải là thực lực chân chính của hắn (2)


"Mặc dù Đăng Thiên Thê của sư tôn ngươi bị chém đứt nhưng sau này hắn vẫn có thể mượn Đăng Thiên Thê của ngươi để đến thượng giới, cho nên ngươi không cần lo lắng."
Hô!
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, rốt cục Bạch Lỗi cũng thở phào nhẹ nhõm, vừa nãy hắn bị hù dọa thật, hắn vốn nghĩ muốn tên điên cụt một tay ngăn cản sư tôn khi hắn phi thăng, kết quả thì hay rồi, ai mà ngờ được đối phương lại trực tiếp chặt đứt Đăng Thiên Thê của sư tôn hắn!
Hắn biết tên điên cụt một tay rất mạnh nhưng hắn lại không ngờ được là đối phương lại mạnh đến mức khiến cho người ta nghe mà rợn cả người như thế!
"Diệp thiếu, vậy bây giờ sư tôn ta đang ở đâu?"
"Không biết có thể giữ hắn ở lại tông môn hay không, ngươi yên tâm, hai thầy trò chúng ta tuyệt đối có thể nâng cao đại kỳ tạp dịch của tông môn, giặt quần áo nhóm lửa, múc nước nấu cơm cứ việc giao cho chúng ta!"
Nghĩ đến chắc chắn bây giờ tâm tình của sư tôn mình lúc này sẽ cực kỳ thất lạc, Bạch Lỗi cũng muốn thử xem có thể tranh thủ một chân tạp dịch trong tông môn cho sư tôn mình hay không.
"Sư đồ các ngươi thật thú vị!"
"Khi bẫy nhau thì ai cũng hung ác, nhưng xong việc thì lại rất quan tâm đối phương."
"Ta vốn chuẩn bị cho sư tôn ngươi ở lại trong tông môn, nhưng hắn nói nếu như sống ở trong một nơi không có nữ nhân thì còn không bằng chết đi cho xong, cho nên hắn rời khỏi tông môn rồi."
Nghe được Bạch Lỗi nói như vậy, Diệp Phong cũng cười nói rõ tình huống.
"Ta cũng phục cái máy dập này, vừa suýt chút chết trên người nữ nhân, bây giờ lại đi ra ngoài tiêu sái, lần sau lại gặp nguy hiểm thì ta sẽ không đi cứu hắn nữa!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, mặt Bạch Lỗi đen lại, không khỏi lên tiếng chửi bậy.
"Khi họa tu các ngươi vẽ tranh thì cần những gì?"
Không có để ý đến Bạch Lỗi chửi La Thành, Diệp Phong đi thẳng vào vấn đề, hỏi thăm.
"Giấy vẽ đặc thù, bút vẽ đặc thù, thuốc màu vẽ tranh đặc thù, khung ảnh lồng kính đặc thù bảo hộ họa tác."
Mặc dù không biết tại sao Diệp Phong lại hỏi vấn đề này nhưng Bạch Lỗi vẫn nghiêm túc trả lời.
"Vậy ngươi có mấy thứ đó không?"
Diệp Phong nhìn Bạch Lỗi, tiếp tục hỏi.
"Có!"
"Làm sao, lấy ra cho ta xem một chút, ta chưa từng thấy những vật này."
"Bán!"
Nhìn thấy Bạch Lỗi lý trực khí tráng nói ra chữ bán, Diệp Phong cảm thấy đã đến lúc nên dạy dỗ Bạch Lỗi một phen.
Nếu không với tâm tính của đối phương, ra ngoài có thể vẽ tranh cho tốt được sao?
"Ngươi cũng làm tạp dịch tông môn một thời gian, bây giờ có ý nghĩ gì về họa đạo?"
Diệp Phong nhìn Bạch Lỗi, tiếp tục hỏi.
"Tạp dịch tốt!"
"Ta cảm thấy làm tạp dịch thú vị hơn tu luyện họa đạo nhiều!"
"Mặc dù sư tôn không đến nhưng cho dù chỉ một mình ta thì ta cũng có thể nâng cao đại kỳ tạp dịch của tông môn!"
? ? ?
Để ngươi cảm nhận cuộc sống tạp dịch mấy ngày, ngươi còn nghiện?
Ngươi nâng lên đại kỳ tạp dịch tông môn, ngươi muốn cho Kim Luân Đại Đế thất nghiệp?
"Từ hôm nay trở đi, ngươi không phải là tạp dịch tông môn mà là đệ tử chính thức tông môn!"
"Từ hôm nay trở đi, nhất định phải chuyên tâm tu luyện họa đạo!"
Diệp Phong nhìn Bạch Lỗi đang ước mơ về cuộc sống tạp dịch tốt đẹp, trực tiếp nói.
"Diệp thiếu, ngươi đang nói đùa sao?"
"Lúc trước ngươi dẫn ta trở về, ta hỏi ngươi có thể đừng bắt ta nghiên cứu họa đạo hay không, ngươi nói có thể, sao bây giờ còn lật lọng?"
Bạch Lỗi dùng ánh mắt khó tin nổi nhìn Diệp Phong, hỏi.
"Ừm?"
"Ta có nói sao?"
Nghe Diệp Phong nói như vậy, Bạch Lỗi gấp, vội vàng nói: "Diệp thiếu, lúc đó ngươi có nói thật!"
"Thôi, nếu ta đã nói như vậy rồi thì ngươi tùy ý đi!"
"Dù sao ta là một người nói lời giữ lời!"
Đúng lúc này, một tiểu nữ hài ăn kẹo que bỗng nhiên từ đằng xa đi tới.
"Chủ nhân, ngươi tìm ta?"
Đi vào viện lạc, tiểu nữ hài thần thái cung kính nhìn về phía Diệp Phong, lên tiếng dò hỏi.
"Hắn giao cho ngươi!"
"Nghĩ cách để hắn tự nguyện tu luyện họa đạo!"
Nói xong, Diệp Phong quay qua nhìn Bạch Lỗi đang choáng tại chỗ, cười nói: "Ngươi tuyệt đối không nên xem thường nàng, cánh tay trái của tên điên cụt một tay bị nàng kéo đứt!"
"Diệp thiếu, Diệp thiếu ngươi đừng đi!"
"Diệp thiếu, ngươi không có võ đức!"
"Diệp thiếu, ngươi dẫn nàng đi luôn đi!"
Nhìn Diệp Phong rời khỏi đây, lại nhìn tiểu nữ hài vô hại đang nhìn mình chằm chằm trước mắt một chút, Bạch Lỗi luống cuống, hắn không ngờ được là Diệp Phong lại chơi chiêu như vậy!
"Nên làm như thế nào mới có thể để cho hắn tự nguyện tu luyện họa đạo?"
"Người trong tông môn này đều không phải là kẻ địch, nếu như thủ đoạn quá mức tàn nhẫn thì cho dù đạt tới mục đích cũng sẽ không làm cho chủ nhân hài lòng."
Lúc này, tiểu nữ hài nâng cằm lên, lộ vẻ trầm tư cực kỳ đáng yêu.
"Có!"
"Để hắn làm người xấu là được!"
Một lát sau, tiểu nữ hài đột nhiên nghĩ tới điều gì, trên mặt cũng lộ ra nụ cười đáng yêu, chuyện này khiến cho Bạch Lỗi đang đứng đối diện nhìn chằm chằm vào tiểu nữ hài càng sợ.
"Tiểu ma nữ, tìm ta có việc?"
Rất nhanh, tên điên cụt một tay cầm huyết sắc tế kiếm trong tay cũng đi tới viện lạc của Bạch Lỗi, có chút kiêng kị nhìn tiểu nữ hài, lên tiếng hỏi thăm.
"Ta đang làm việc cho chủ nhân, ngươi phối hợp chút đi!"
Không đợi tên điên cụt một tay hiểu được câu nói này là có ý gì thì tiểu nữ hài đã xuất hiện trước người hắn, trên cánh tay phải che giấu trong ống tay áo màu đỏ hiện ra từng đạo huyết sắc phù văn quỷ dị trong nháy mắt, sau đó trực tiếp bắt lấy cánh tay phải của tên điên cụt một tay!
Xoẹt!
Máu tươi văng khắp nơi, cánh tay phải của tên điên cụt một tay bị tiểu nữ hài kéo xuống!
"Tu luyện hay không tu luyện?"
Cầm cánh tay phải đẫm máu, tiểu nữ hài lại nở một nụ cười thiên chân vô tà quay qua nhìn Bạch Lỗi bị dọa sợ, hỏi thăm.
Mẹ nó!
Hắn tu luyện hay không tu luyện có liên quan gì đến ông đây?
Mẹ nó, ngươi lại kéo đứt cánh tay ta?
Nghe tiểu nữ hài tra hỏi, tên điên cụt một tay trực tiếp nổ!
"Ta, ta không thích họa đạo!"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất