Chương 334: Chó Thiên Đạo, đến đi, bổ lão phu (2)
Nhìn thấy Kim Linh Chiến Thần chơi quên mình, Diệp Phong trưng ra vẻ mặt thành thật hỏi một câu.
Hả?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Kim Linh Chiến Thần đang chuẩn bị nhảy ra ngoài một lần nữa trực tiếp ngốc ngay tại chỗ, đúng là hắn chưa có tính tới vấn đề này, nhưng bây giờ bị Diệp Phong nhắc nhở, hắn bỗng nhiên luống cuống!
Mà bên cạnh, tam đại chiến thần đang có chút không kìm nén được cũng rất muốn chơi giống như Kim Linh Chiến Thần nghe được Diệp Phong nói như vậy thì tất cả đều biến sắc, bởi vì bọn họ cảm thấy khả năng mà Diệp Phong nói rất có thể sẽ thành sự thật!
"Thiên Đạo kiếp vân tản!"
Đúng lúc này, mọi người phát hiện Thiên Đạo kiếp vân ở trên không trung bỗng nhiên tản đi mất, bầu trời trở nên trong xanh, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra hết.
"Diệp thiếu!"
"Bây giờ ta có chút luống cuống!"
Nhìn thấy Thiên Đạo kiếp vân tán đi, trên mặt Kim Linh Chiến Thần lộ vẻ lo lắng, bởi vì bản thân hắn cũng không biết sau khi Diệp Phong rời khỏi đây thì Thiên Đạo kiếp vân sẽ xuất hiện lần nữa hay không.
"Yên tâm, nguyên nhân của chuyện này đến từ ta, các ngươi chỉ là gặp tai bay vạ gió mà thôi, một khi các ngươi gặp được nguy hiểm đến tính mạng thì ta sẽ giải quyết giúp các ngươi!"
Nhìn Kim Linh Chiến Thần lộ vẻ bất an, Diệp Phong cười hứa với hắn một câu.
"Tứ đại chiến thần, hôm nay đã quấy rầy các ngươi nhiều rồi, ngày sau nếu như có duyên thì sẽ gặp lại!"
Nói xong, Diệp Phong trực tiếp kích hoạt Không Gian Truyền Tống Môn, nhanh chóng biến mất ở trong tầm mắt của tứ đại chiến thần.
Oanh!
Ngay khi Diệp Phong vừa rời đi, không trung có lôi âm cuồn cuộn, Thiên Đạo kiếp vân xuất hiện trong tầm mắt của tứ đại chiến thần lần nữa.
Mà khí tức đệ ngũ trọng Thiên Đạo lôi kiếp cũng nhanh chóng từ trong kiếp vân lan tràn ra ngoài.
Sau một hồi!
"Thiên Đạo kiếp vân không có uy hiếp đến sinh mệnh của chúng ta, nó chui chỗ trống trong lời nói của Diệp thiếu!"
"Lão Kim, là ngươi khiêu khích Thiên Đạo, tại sao ba người chúng ta đều phải gặp nạn giống như ngươi!"
"Mẹ nó, tóc của ta cũng bị bổ tới dựng đứng hết rồi, ta trêu ai ghẹo ai cơ chứ!!"
Nghe tam đại chiến thần chửi mắng, lại nhìn thấy bọn họ hao hết linh lực ngồi bệt ở dưới đất, Kim Linh Chiến Thần cũng toàn thân không còn một chút sức lực nào, sụp đổ nói: "Các ngươi có thể nói mấy câu hữu dụng hay không, nhớ kỹ, sau này Diệp thiếu có đột phá thì nhất định chúng ta phải trốn xa!"
Dưới Tinh Hồn Phong!
"Ồ!"
"Chu Thông, Lôi Hồng, hai người bọn họ là ai?"
Thông qua Không Gian Truyền Tống Môn đi vào dưới Tinh Hồn Phong, Diệp Phong chỉ vào hai người cách đó không xa, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nhìn về phía Chu Đồ và Lôi Hồng hỏi thăm.
"Là ngươi!"
"Ta còn nhớ ngươi, lúc trước ngày mà Tinh Hồn Tông chiêu thu đệ tử, ta đứng ở ngay bên cạnh ngươi!"
Không đợi Chu Đồ và Lôi Hồng trả lời câu hỏi của Diệp Phong, thanh niên đang đứng ở nơi xa xa bỗng nhiên chỉ vào Diệp Phong kinh hô lên!
Mà khi hắn chú ý tới đạo bào đệ tử Tinh Hồn Tông mà Diệp Phong mặc trên người thì trên mặt lộ vẻ khó mà tin được nhìn về phía Diệp Phong, lên tiếng hỏi: "Lúc đó sau khi chúng ta rời đi, ngươi nộp lên một vạn miếng đê phẩm linh thạch, gia nhập Tinh Hồn Tông này?"
"À!"
"Đúng là có người nộp lên một vạn miếng đê phẩm linh thạch thật, chẳng lẽ Tinh Hồn Tông này chỗ kì lạ gì mà đệ tử này của ta không biết được hay sao?"
Nghe được thanh niên nói như vậy, bên cạnh, lão giả nhìn Diệp Phong một chút, vẻ mặt suy tư.
"Diệp thiếu!"
"Hai người bọn họ vừa mới đến nơi này, nói là muốn đến bái phỏng tông chủ một chút, hai người chúng ta đang thương lượng xem nên để cho ai đi vào thông báo."
Lúc này, bên cạnh, Lôi Hồng nhìn về phía Diệp Phong, vội vàng giải thích rõ.
"Ta đi bẩm báo sư tôn."
"Hai vị, mặc dù không biết các ngươi đến Tinh Hồn Tông ta làm gì, nhưng dù sao thì người tới khách, xin hãy chờ ở chỗ này một chút."
Nói xong, Diệp Phong trực tiếp bước đi, nhanh chóng đi lên đỉnh núi.
"Tiểu tử đó tìm một sư tôn có thực lực Động Hư Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, hắn định đến đây để khoe khoang sao!"
"Nếu như ngươi muốn khoe khoang thì nhất định ta phải thỏa mãn ngươi mới được, chỉ là hy vọng sau một lát nữa khi hai sư đồ các ngươi bước vào trong tông môn thì đừng có bị dọa đến hai chân run rẩy không đi được!"
Đi trên đường, Diệp Phong có chút chờ mong.
...
"Sư tôn!"
"Không phải ngươi nói là đến đây để giúp đệ tử tìm lại thể diện hay sao?"
"Tại sao chúng ta phải chờ ở dưới núi, trực tiếp đi lên không được sao?"
Nhìn thấy Diệp Phong rời đi, thanh niên bên cạnh có chút bất mãn nói nhỏ.
"Không thích hợp!"
"Cái Tinh Hồn Tông này có chút không giống với những gì mà ngươi đã nói!"
Nói với thành niên hai câu như thế, lão giả trực tiếp đi đến chỗ hai người Chu Đồ và Lôi Hồng.
"Hai vị, mặc dù Tinh Hồn Tông này có điều kiện nhập tông có chút kỳ quái, nhưng với thực lực của hai vị thì lấy ra một vạn miếng đê phẩm linh thạch hẳn không phải là việc gì khó chứ, tại sao không có gia nhập Tinh Hồn Tông mà phải xây dựng chỗ ở ở dưới đỉnh núi này?"
Đi tới trước mặt hai người Chu Đồ và Lôi Hồng, lão giả tỏ vẻ nghi ngờ hỏi thăm.
"Một vạn miếng đê phẩm linh thạch gia nhập Tinh Hồn Tông?"
"Ha ha ha!"
Nghe được lão giả nói như vậy, hai người liếc nhau, sau đó cũng nhịn không được phá lên cười.
"Trước kia gia nhập Tinh Hồn Tông thì sẽ dễ dàng hơn một chút, nhưng bây giờ đừng nói một vạn miếng đê phẩm linh thạch, cho dù nộp lên một ức miếng cực phẩm Linh Tinh cũng chưa chắc có thể gia nhập vào Tinh Hồn Tông!"
"Hơn nữa hai người chúng ta cũng không dám yêu cầu xa vời có thể trở thành đệ tử của Tinh Hồn Tông, dù sao bây giờ ngay cả sư tôn của hai chúng ta cũng chỉ là tạp dịch tông môn, hai chúng ta làm gì có tư cách để trở thành đệ tử tông môn!"