Ta Vô Địch Từ Phá Của Bắt Đầu

Chương 366: Đây chính là Vẫn Mệnh Trùng, ngươi còn muốn làm đồ ăn?

Chương 366: Đây chính là Vẫn Mệnh Trùng, ngươi còn muốn làm đồ ăn?


"Hô cái gì hô, mẹ nó, kiếm đã gác lên cổ ta, ta còn nhìn cái rắm, ngươi muốn cho ta tự sát sao!"
Nghe được tiếng la của Trương Cường, Chu Đại Sơn mặt lộ vẻ hoảng sợ mắng lớn để hóa giải tâm tình khẩn trương của mình một chút!
"Thương lượng một chút!"
"Để con của ngươi đi theo bên cạnh đại nhân nhà ta mấy ngày, không có vấn đề chứ!"
Lúc này, tên điên cụt một tay nở một nụ cười khát máu, trực tiếp thương lượng với Chu Đại Sơn.
...
Hãn Thiên Thành, Hoa phủ!
"Diệp thiếu, phụ thân ta là một cường giả Phi Thăng Cảnh, hơn nữa tính cách nói một không hai, người ngươi phái đi thương lượng với phụ thân ta như thế nào?"
Kết thúc truyền âm, Chu Hổ cũng tỏ vẻ chấn kinh!
"Bí mật!"
Nghe được Chu Hổ hỏi thăm, Diệp Phong lại không có giải thích mà trực tiếp lấy một con Vẫn Mệnh Trùng từ trong không gian của hệ thống ra!
Bây giờ gần chạng vạng tối, hắn cảm thấy đã đến lúc làm chút đồ ăn ngon, uống chút rượu ngon, sau đó ngủ một giấc!
"Mẹ nó!"
"Đây là Vẫn Mệnh Trùng?"
Nhìn thấy con tôm lớn chừng bằng bàn tay mà toàn thân đỏ như máu trong tay, Diệp Phong kinh hãi tròng mắt sắp lồi ra!
"Hệ thống, có ở đó không, có thể giải thích cho ta không?"
Tỉnh táo lại, Diệp Phong trực tiếp hỏi thăm hệ thống.
"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, chỉ khi Vẫn Mệnh Trùng chết không được bình thường thì đem nấu mới có thể ngon nhất!"
? ? ?
Ta hỏi ngươi tại sao Vẫn Mệnh Trùng lại giống như tôm, sau đó ngươi dạy ta nấu như thế nào?
Nghe được hệ thống trả lời như vậy, Diệp Phong cũng nở một nụ cười khổ, hắn cảm thấy hệ thống đang thừa cơ trả thù hắn!
"Không phải tử vong bình thường?"
"Đó chính là nhất định phải cắn người hoặc yêu thú, sau đó nhanh chóng chết đi trong một phút, vậy mới là tử vong không bình thường!"
Nghĩ đến đây, Diệp Phong đưa mắt nhìn Chu Hổ bên cạnh vẫn đang nhìn chằm chằm Vẫn Mệnh Trùng.
"Vẫn Mệnh Trùng!"
"Lại là sinh vật bình thường nhất nhưng lại kinh khủng nhất ở trong Thiên Đạo Chiến Trường, Vẫn Mệnh Trùng!"
Nhìn Vẫn Mệnh Trùng trong tay Diệp Phong, Chu Hổ đã sợ choáng váng, phải biết, hắn từng suýt nữa chết trong tay Vẫn Mệnh Trùng, nếu không phải hắn phúc lớn mạng lớn bị một con Vẫn Mệnh Trùng khác cắn trong vòng một phút thì bây giờ mộ hắn đã xanh cỏ rồi!
Hơn nữa lúc đó hắn vẫn không biết đó là Vẫn Mệnh Trùng, sau khi trở về lật xem bí điển trong gia tộc mới biết!
Hả?
Ngay lúc Chu Hổ hồi ức lại chuyện cũ, bỗng nhiên cảm thấy ngón tay cái tay phải của mình đau nhói một chút, khi hắn tỉnh táo lại thì mới để ý thấy Diệp Phong cầm con Vẫn Mệnh Trùng đó cho nó cắn vào ngón tay cái của hắn một cái!
"Diệp thiếu! ! !"
"Đây là Vẫn Mệnh Trùng, bị cắn thì ta sẽ chết chung với con Vẫn Mệnh Trùng đó trong vòng một phút!"
Kịp phản ứng lại, Chu Hổ sợ hãi hô to lên với Diệp Phong.
Hả?
Vừa mới hô xong, Chu Hổ nhìn thấy Diệp Phong lại lấy ra một con Vẫn Mệnh Trùng cắn mình một cái nữa, toàn thân choáng váng!
Phải biết, không thể đem theo vật sống từ trong Thiên Đạo Chiến Trường ra, mà căn cứ bí điển gia tộc ghi chép thì Vẫn Mệnh Trùng là giống loài đặc thù ở trong Thiên Đạo Chiến Trường, hắn không biết tại sao trong tay Diệp Phong lại có Vẫn Mệnh Trùng còn sống, mà càng khiến cho hắn khó hiểu hơn là tại sao Diệp Phong lại cho hai con Vẫn Mệnh Trùng còn sống cắn hắn!
"Chờ một chút!"
"Diệp thiếu, ngươi, ngươi muốn làm gì!"
Nhìn thấy Diệp Phong tiện tay ném hai con Vẫn Mệnh Trùng sẽ chết đi xuống đất, sau đó lại lấy ra một con Vẫn Mệnh Trùng còn sống đi tới chỗ mình, Chu Hổ thừa nhận thời khắc này hắn luống cuống!
"Hoa ca, ngươi mau khuyên nhủ Diệp thiếu, đây là Vẫn Mệnh Trùng, cái thứ này không thể chơi như vậy!"
Lúc này, Chu Hổ vội vàng quay qua nhìn Hoa Thiên Vũ bên cạnh hô to lên, nếu không phải biết rõ mình không phải đối thủ của Diệp Phong thì mẹ nó hắn đã nhảy ra khỏi cửa sổ mà chạy rồi!
"Chu thiếu, chớ khẩn trương!"
"Trong tay của ta có không ít Vẫn Mệnh Trùng, mà Vẫn Mệnh Trùng này chỉ khi tử vong khác thường thì mới phát huy được vị ngon của nó, cho nên ngươi cho mượn ngón tay của ngươi đi, cho bọn chúng cắn mấy phát!"
Nhìn thấy Chu Hổ đang khẩn trương không thôi, Diệp Phong cũng cười giải thích.
? ? ?
Ngon?
Vẫn Mệnh Trùng khủng bố như thế, ngươi lại muốn làm đồ ăn?
Mẹ nó, cái thứ này có thể ăn được sao?
Nghe Diệp Phong nói xong, toàn thân Chu Hổ như muốn nổ tung!
Hắn hiện tại thật sự muốn mắng Diệp Phong một tiếng, Hoa Thiên Vũ thịt nhiều, ngươi dùng Tử Trùng cắn hắn nha, hơn nữa hắn tham ăn thành tánh, có thể cho hắn ăn số Tử Trùng này nha, ngươi có thể cho ta một con đường sống được không!
Mà thân thể mập mạp của Hoa Thiên Vũ lúc này cũng đang run rẩy, hắn vốn tưởng rằng môn chủ nhà mình chỉ là đang chơi đùa mà thôi, hắn thật sự không ngờ tới, ngay cả Tử Trùng mà Diệp Phong cũng không định buông tha!
Nhìn những con Tử Trùng vô cùng xấu xí kia, Hoa Thiên Vũ kiên quyết lẩm bẩm: “Cho dù có chết đói, ta tuyệt đối sẽ không ăn thứ này!”
Sau khi Chu Hổ bị khoảng hai mươi con Tử Trùng cắn, nhìn thấy Diệp Phong lần nữa lấy ra Tử Trùng còn sống, hắn đau đớn la lên hỏi: “Diệp thiếu, ngươi rốt cuộc có bao nhiêu con Tử Trùng vậy?”
“Không nhiều lắm!”
“Trong tay ta hiện tại chỉ có một ngàn con!”
“Nói thật, ta còn sợ số Tử Trùng này không đủ cho chúng ta ăn cùng uống rượu vào tối nay!”
Nghe Chu Hổ hỏi, Diệp Phong cũng tỏ ra lo lắng trả lời.
Ăn không đủ?
Mẹ nó ai muốn ăn con Tử Trùng xấu xí kia chứ?
Ngươi để cho chúng nó cắn ta còn chưa đủ, hiện tại còn muốn ta ăn chúng nó?
Nghe Diệp Phong nói xong, nhìn hai mươi con Tử Trùng trên mặt đất cách đó không xa, giây phút này Chu Hổ bỗng nhiên nhớ nhà, hắn vốn tưởng rằng đi theo Diệp Phong không cần phá của là một việc vui vẻ, nhưng hiện tại xem ra còn không bằng bị bắt đi phá của!
“Trùng cắn ta, ta ăn trùng!”
“Không được, mẹ nó ta quá mệt!”
Nghĩ vậy, Chu Hổ trực tiếp chạy ra khỏi phòng.
“Chu thiếu!”
“Ngươi làm gì vậy!”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất