Chương 367: Chín chín tám mươi mốt nạn Lưu Hàn hỏng mất
Lưu Hàn đang ngồi khoanh chân trong sân, phát hiện Chu Hổ bế hắn chạy vào phòng, việc này khiến cho hắn có hơi khó hiểu, hắn đang khôi phục linh lực trong cơ thể cơ mà!
Mà Diệp Phong cùng Hoa Thiên Vũ cũng sửng sốt khi nhìn thấy Chu Hổ trực tiếp ôm Lưu Hàn đi vào!
“Hoa ca, ngươi còn ở đó nhìn cái gì nữa, mau ngồi xuống đây!”
Sau khi đặt Lưu Hàn xuống, Chu Hổ cũng ra dáng ra hình khoanh chân ngồi ở một bên, sau đó hô to với Hoa Thiên Vũ ở cách đó không xa.
Một lúc sau, ba người bọn họ ngồi khoanh chân thành một hàng, mà Diệp Phong càng thêm khó hiểu khi thấy một màn như vậy, bởi vì hắn căn bản không hiểu Chu Hổ rốt cuộc muốn làm gì!
“Đến đây đi, Diệp thiếu!”
“Thả số Tử Trùng còn dư lại ra cắn chúng ta đi!”
“Nếu cứ lấy từng con một ra cắn ta, dù có đến tối cũng cắn không xong!”
Lúc này, Chu Hổ cũng trực tiếp giải thích với Diệp Phong!
Nếu đã có hại, vậy thì trực tiếp kéo theo hai cái đệm lưng, dựa vào cái gì chỉ có một mình hắn bị Tử Trùng tra tấn, đây là những suy nghĩ trong lòng Chu Hổ!
“Mẹ kiếp!”
“Đó là Tử Trùng!”
Mà Lưu Hàn choáng váng khi nhìn thấy Diệp Phong thả ra hơn 900 con Tử Trùng rập rạp, sắc mặt hắn lập tức thay đổi hét lên, trong mắt hiện lên sự sợ hãi vô tận!
Tử Trùng, đó chính một trong những loại trùng khủng bố nhất ở Thiên Đạo chiến trường!
Nghĩ đến chính mình phải bị nhiều Tử Trùng như vậy đốt, Lưu Hàn bị dọa sợ, hắn nhanh chóng đứng dậy chuẩn bị thoát khỏi nơi này!
“Buông tay!”
“Chu thiếu, Hoa thiếu, các ngươi buông ta ra!”
“Người trẻ tuổi các ngươi chơi quá biến thái, ta đã từng này tuổi rồi, không chịu nổi các ngươi lăn lộn như vậy!”
Nhìn thấy Chu Hổ cùng Hoa Thiên Vũ ôm chặt hai bên đùi mình, Lưu Hàn muốn phát điên!
“Lưu lão, ngươi không thể đi, nếu như ngươi đi rồi, hai chúng ta sẽ phải bị hơn một trăm con xấu xí kia đốt!”
“Lưu gia gia, chúng ta bị số Tử Trùng này đốt không là gì to tát, lát nữa ăn chúng nó mới là chân chính khiêu chiến, lát nữa ngươi cần phải giúp chúng ta ăn nhiều một chút a!”
???
Lát nữa còn muốn ăn những con Tử Trùng này?
Người trẻ tuổi các ngươi ăn thật giỏi!
Sau khi nghe Chu Hổ nói xong, Lưu Hàn sợ tới mức nằm rạp xuống đất, dùng sức bò ra cửa phòng, nếu không phải không thể đắc tội với hai vị đại thiếu này thì hắn đã xuất ra linh lực đánh bay bọn họ từ lâu!
“Các ngươi biết chơi như vậy?”
Nhìn Lưu Hàn kéo Chu Hổ cùng Hoa Thiên Vũ liên tục bò đến cửa phòng, Diệp Phong cũng có hứng thú nói với hệ thống: “Hệ thống, để Tiểu Kiếm đến đây một chuyến, hắn sẽ hiểu mình nên làm gì!”
“Nhanh! Nhanh!”
“Cuối cùng cũng bò ra khỏi căn phòng khủng bố này!”
Lòng kích động, tay run rẩy!
Lưu Hàn mang theo kích động cùng hưng phấn, dẫn đầu bò ra khỏi cửa phòng!
Nhưng mà, ngay khi Lưu Hàn vừa bò ra khỏi cửa phòng, một thanh kiếm tràn ngập huyết tinh đột nhiên đặt sau cổ hắn!
“Bò trở lại!”
“Bằng không ta trực tiếp chặt đầu ngươi xuống dưới!”
“Tiếp theo ta sẽ thủ ở chỗ này, nếu ba người các ngươi có ai dám không phục mệnh lệnh từ ngô chủ, nếu còn ai dám rời khỏi đây, ta liền dùng một kiếm chém đứt đầu hắn!”
Ngay sau đó, một giọng nói tràn đầy hưng phấn của kẻ điên một tay vang lên bên tai Lưu Hàn.
Rầm!
Vừa quay đầu lại nhìn thấy kiếm khách một tay ngồi xổm bên cạnh, cảm nhận được hơi thở khủng bố hít thở không thông trên người đối phương, Lưu Hàn không khỏi nuốt nước miếng, sau đó cười gượng một tiếng nói: “Ta bò trở lại ngay lập tức!”
Nói xong, Lưu Hàn chống hai tay trên mặt đất, dùng hết sức lực đẩy thân thể trở lại căn phòng.
“Di?”
“Lưu lão, sao ngươi lại về rồi?”
Nhìn thấy Lưu Hàn trở về, Hoa Thiên Vũ đang ôm chặt chân Lưu Hàn lộ vẻ ngạc nhiên dò hỏi.
“Thiếu chủ, bên ngoài có đại khủng bố!”
“Các ngươi nhất định không thể…”
Lưu Hàn còn chưa kịp nói xong, Hoa Thiên Vũ cùng Chu Hổ ngạc nhiên đứng dậy chạy ra khỏi phòng!
Oanh!
Thấy một màn như vậy, Lưu Hàn đang quỳ rạp trên mặt đất chỉ cảm thấy trong đầu ầm ầm nổ vang, thậm chí trong đầu còn hiện lên hình ảnh hai người họ bị chém đầu một cách đáng sợ!
“Lưu gia gia, bên ngoài cái gì cũng không có, đại khủng bố ở đâu?”
Nhưng mà, ngay khi Lưu Hàn chuẩn bị liều chết lao ra ngoài cứu vớt hai vị đại thiếu, Chu Hổ đã quay trở lại phòng trước một bước, sau đó tràn đầy nghi ngờ nhìn về phía Lưu Hàn dò hỏi.
“Chu đệ!”
“Sau này khi nói chuyện và làm việc, ngươi có thể cất cái óc heo kia đi được không!”
“Rõ ràng là Lưu lão muốn tìm cho chính mình một cái bậc thang, dù sao hai chúng ta vẫn còn ở đây, Lưu lão làm sao có thể bỏ lại chúng ta mà đi!”
Lúc này, sau khi Hoa Thiên Vũ đi vào phòng, hắn trực tiếp lớn tiếng răn dạy Chu Hổ.
???
Bên ngoài cái gì cũng không có?
Đại khủng bố nói muốn nhằm vào ba người chúng ta, kết quả lại là làm ta lung lay một chút, thật ra chỉ là nhằm vào chính mình?
Nghe hai người bọn họ nói xong, tâm tình của Lưu Hàn gần như muốn sụp đổ!
Đầu tiên là giúp Diệp thiếu kháng lôi kiếp, sau đó lại bị đại khủng bố đơn độc nhằm vào, tiếp theo còn phải bị Tử Trùng cắn chơi, thậm chí cuối cùng còn phải ăn con Tử Trùng đã chết kia, đây là một thử thách mà một người già nên trải qua sao?
“Tử Trùng, lão phu liều mạng với các ngươi!”
Nghĩ đến những thử thách này, Lưu Hàn suy sụp đập tay xuống mặt đất, cả người trượt thẳng đến đám Tử Trùng dày đặc ở phía đối diện!
“Lưu lão!”
“Lưu gia gia!”
“Làm sao chúng ta có thể để ngươi chiến đấu một mình, chúng ta tới!”
Học theo!
Sau khi Hoa Thiên Vũ cùng Chu Hổ nằm bò trên mặt đất, họ cũng học theo Lưu Hàn trượt đến chỗ đám Tử Trùng.
“Hệ thống, sử dụng hai lần công năng nhìn trộm thiên cơ, tra xét tài nguyên tu luyện mà Chu Hổ cùng Lưu lão cần.”
Nhìn ba người bị Tử Trùng bò toàn thân, Diệp Phong cũng là trực tiếp ra lệnh đối với hệ thống!
Hoa Thiên Vũ đã là đệ tử của Bại Gia Môn, cũng không cần cho phí vất vả gì đó, nhưng Diệp Phong lại không thể để Chu Hổ cùng Lưu Hàn hỗ trợ không công, dù sao hắn cũng là thần hào phá của, hắn sẽ không lừa dối người khác, hắn chỉ muốn đưa ấm áp cho người khác mà thôi!