Chương 370: Hắn mạnh mẽ mặc hắn mạnh mẽ, Kiếm Cẩu lại tranh giành đồ ăn có độc (2)
Cái gì a!
Làm gì đâu?
Các ngươi nói rõ ràng a, rốt cuộc phải dùng miệng chó của ta làm gì?
Nhìn thấy mọi người trực tiếp ngồi xuống, Tiểu Hoàng Cẩu sửng sốt, trong lòng thậm chí có một tia bất an!
“Đây là chỗ cường đại của bếp tu!”
“Thật không biết bọn họ đã làm hương liệu đặc thù này như thế nào!”
Ngửi được mùi hương thoang thoảng, Chu Hổ cùng Hoa Thiên Vũ không khỏi nuốt nước miếng, bọn họ cảm thấy loại hương này quá dùng được, đừng nói là Tử Trùng, cho dù là giày mang trên chân đều có thể làm người nhịn không được muốn cắn hai miếng!
Nếu như nói trước đó bọn họ cự tuyệt, như vậy hiện tại lại có một tia mong đợi, chủ yếu là bởi vì bọn họ thật sự không nghĩ tới, ở bên cạnh Diệp Phong lại có một bếp tu lợi hại như vậy!
Việc này giống như có một khối thịt bò sống, chưa nói đến độ ngon, nhưng thật sự rất khó cho vào miệng, nhưng có một bếp tu thượng hạng cùng với đủ loại dụng cụ và gia vị, lại hoàn toàn khác!
Một lúc sau!
Sau khi Tất Cương bưng một mâm Tử Trùng bỏ lên bàn, nhìn mâm Tử Trùng với đầy đủ màu sắc hương vị, mọi người chỉ cảm thấy sự chờ đợi này là đáng giá!
Mà Tiểu Hoàng Cẩu nằm sấp trên bàn lúc này đã trông mòn con mắt, hận không thể lập tức ăn những Tử Trùng thơm ngào ngạt kia!
“Cẩu Tử, ăn đi!”
Lúc này, Diệp Phong trực tiếp lấy một mâm Tử Trùng đặt trước mặt Tiểu Hoàng Cẩu.
“Thấy được không?”
“Đây là địa vị của ta ở trong lòng chủ nhân, chẳng sợ các ngươi hiện tại đang ngồi trên bàn, nhưng chủ nhân lại để ta ăn miếng đầu tiên!”
Thấy ba người trên bàn không ai động đũa, Tiểu Hoàng Cẩu đắc ý nhìn ba người bọn họ!
Nhưng mà Tiểu Hoàng Cẩu còn không biết, ánh mắt của Chu Hổ, Hoa Thiên Vũ cùng Lưu Hàn lúc này nhìn chằm chằm Tiểu Hoàng Cẩu tràn ngập lo lắng, bọn họ là thật sự sợ sau khi Tiểu Hoàng Cẩu ăn một ngụm liền trực tiếp cẩu thăng tiên!
“Ăn ngon!”
“Chủ nhân, thứ này ăn ngon thật!”
“Thật sự còn muốn ăn tiếp!”
Sau khi gió cuốn mây tan qua đi, Tiểu Hoàng Cẩu còn chưa đã thèm nói ra cảm tưởng của mình sau khi ăn xong.
“Được rồi, hiện tại Cẩu Tử đã ăn xong rồi, kết quả là không có việc gì, bây giờ mọi người có thể yên tâm ăn.”
Nghe Tiểu Hoàng Cẩu bày tỏ cảm tưởng xong, Diệp Phong cũng lộ ra ý cười nói với Chu Hổ, Hoa Thiên Vũ cùng Lưu Hàn.
???
Nhìn bốn người trên bàn lúc này mới bắt đầu ăn, Tiểu Hoàng Cẩu đang quỳ rạp dưới đất ngây người!
Ta ăn xong rồi, đã không có việc gì, các ngươi yên tâm ăn?
Hoá ra gọi ta đến đây chỉ là vì thử độc cho các ngươi sao?
Sau khi hiểu rõ mọi chuyện, phản ứng đầu tiên của Tiểu Hoàng Cẩu chính là muốn đi tìm Lang đệ khóc lóc kể lể một lúc, nhưng nó bỗng nhiên ý thức được, nơi này không phải tông môn, Lang đệ của nó không có ở nơi này!
“Không tệ!”
“Thật sự không tệ, chẳng trách hệ thống nói con Tử Trùng này cực kỳ mỹ vị, sau khi ăn xong quả thực khiến người muốn ngừng mà không được!”
Diệp Phong rất nhanh liền ăn hết một mâm lớn Tử Trùng, lúc này cũng không khỏi kinh ngạc cảm thán trước độ ngon của Tử Trùng!
“Hả?”
“Cẩu Tử, ngươi đang làm gì vậy?”
Thấy Tiểu Hoàng Cẩu không biết từ khi nào đã chạy tới chỗ lúc trước rơi xuống, lại nhét đầu nó vào cái hố đã bị đánh vỡ kia, nhìn cảnh tượng này, Diệp Phong khó hiểu hỏi.
“Chủ nhân!”
“Các ngươi cứ tiếp tục ăn đi, không cần phải xen vào ta, ta muốn lẳng lặng một chút!”
Một lúc sau, âm thanh nặng nề của Tiểu Hoàng Cẩu truyền ra từ bên trong cái hố nhỏ.
Muốn lẳng lặng?
Muốn lẳng lặng đã bắt đầu lan rộng khắp các chủng tộc rồi sao?
Nghe được lời này của Tiểu Hoàng Cẩu, Diệp Phong bất đắc dĩ bật cười, sau đó lên tiếng nói: “Cẩu Tử, muốn lẳng lặng cũng có thể, nhưng ngươi có thể xoay mông về phía bên kia được không, thật sự là chút ảnh hưởng đến khẩu vị của chúng ta a!”
Một lúc sau!
“Tất trưởng lão, mang mấy mâm Tử Trùng này về cho sư tôn của ta đi!”
“Cẩu Tử, đừng lẳng lặng ở bên trong hố nữa, nhanh quay lại tông môn khổ luyện đi!”
Nhìn Tất Cương cùng Tiểu Hoàng Cẩu rời đi thông qua cổng không gian, Diệp Phong cũng yêu cầu Hoa Thiên Vũ sắp xếp chỗ ở cho mình.
……
“Chu Hổ, hiện tại ngươi còn cảm thấy phá của không tốt nữa không?”
“Tuy rằng không biết làm sao Diệp thiếu có thể mang Tử Trùng ra khỏi Thiên Đạo chiến trường, nhưng nếu sử dụng nó một cách hợp lý, một con Tử Trùng có thể lấy đi tính mạng của một cường giả Phi Thăng Cảnh!”
“Vừa rồi chúng ta đã ăn bao nhiêu con?”
Sau khi Diệp Phong rời đi, Hoa Thiên Vũ trực tiếp hỏi Chu Hổ.
“Này…”
Tuy rằng Chu Hổ rất muốn nói phá của là không đúng, nhưng hiện tại trong đầu óc hắn đều là hương vị thơm ngon của con Tử Trùng kia!
Nếu không thể phá của, vậy tìm đâu ra nhiều địch nhân hợp lý dùng hết đống Tử Trùng kia, nếu thật sự phải làm như vậy, chỉ sợ nửa năm cũng không ăn được một mâm!
Có thể tưởng tượng một lần ăn đến thoải mái, vậy cũng chỉ có thể lấy loại hành vi này tới thực hiện!
“Chu Hổ, lúc trước ngươi nói ngâm chân rất thoải mái, vậy ngươi có biết, nước ngâm chân kia chính là Tịnh Hồn Thuỷ không?”
“Thậm chí ngươi còn muốn xin cho phụ thân mình một ít, nếu như phụ thân ngươi biết, ngươi có tin hắn trực tiếp đánh gãy chân của ngươi không?”
“Không chút nào khoa trương mà nói, ngay cả tài sản của nhà ngươi cũng không đủ cho ngươi ngâm chân hai lần!”
Nhìn Chu Hổ vẫn còn đang giãy giụa, Hoa Thiên Vũ lần nữa nói ra một tin tức khiến Chu Hổ không thể tin được!
“Cái gì!”
Nghe Hoa Thiên Vũ nói xong, Chu Hổ quả thực không thể tin được vào tai chính mình!
Hắn không thể tin được, lúc trước chính mình ngâm chân liền ngâm rớt một nửa gia tộc?
“Tuy rằng trình độ phá của của chúng ta chưa cao bằng Diệp thiếu, nhưng ngươi hẳn là cũng cảm nhận được, phá của không phải đơn thuần lãng phí, mà là có thể mang đến cho sự hưởng thụ, bất kể là thân thể hay tinh thần!”
“Hơn nữa ta còn nghe phụ thân ta nói, cha mẹ ngươi đang chuẩn bị sinh thêm một đứa, ngươi cần phải suy nghĩ cho kỹ, nếu ngươi không phá của, không hưởng thụ, vậy thứ tốt trong gia tộc các ngươi sẽ có thể bị đệ đệ hoặc muội muội của ngươi hưởng thụ thay!”