Chương 371: Cẩu Tử choáng aváng, ta tới đây là vì thử độc
Nghe vậy, sắc mặt Chu Hổ dần dần trở nên nghiêm túc, sau đó trực tiếp lấy ra truyền âm thạch liên hệ với phụ thân, hắn muốn phá của, hắn muốn bắt đầu hung hăng phá của, hắn muốn hưởng thụ, hắn muốn bắt đầu hưởng thụ!
……
“Đinh! Chúc mừng ký chủ khiến cho Chu Hổ nhận thức được cái gì gọi là phá của chân chính, phát một phần ba khen thưởng của nhiệm vụ, chúc mừng ký chủ đạt được 3 tỷ điểm phá của!”
Ngay khi Diệp Phong đang nằm trên giường chuẩn bị đi tìm thất tiên nữ chơi trò chơi, âm thanh nhắc nhở từ hệ thống lại đột nhiên vang lên trong đầu hắn.
“Tình huống này là sao?”
“Lại hoàn thành thêm một phần ba nhiệm vụ?”
“Chu Hổ thật sự kiến thức được cái gì gọi là phá của chân chính rồi sao, nhưng hắn không phải bại gia tử a, tại sao còn có thể giúp ta hoàn thành nhiệm vụ?”
Lúc này Diệp Phong cũng cực kỳ khó hiểu, chẳng qua, hắn suy đoán việc này hẳn là có quan hệ với Hoa Thiên Vũ, bởi vì khi hắn rời đi, Hoa Thiên Vũ đã để Chu Hổ ở một mình.
“Lúc trước ta nhờ Chu Hổ cùng Lưu lão giúp đỡ tiêu diệt những con Tử Trùng kia, sau khi cho phí vất vả, kích hoạt hai lần phá của đã khen thưởng hai trăm triệu điểm phá của, nhưng so với khen thưởng của nhiệm vụ đặc thù, thật sự không có một chút cảm giác!”
“Nếu lại đạt được thêm 3 tỷ điểm phá của, vậy lại đột phá thêm một lần nữa đi!”
“Trực tiếp đột phát từ Độ Kiếp Cảnh ngũ trọng đỉnh phong đến Độ Kiếp Cảnh bát trọng đỉnh phong, khoảng cách phi thăng càng ngày càng gần, nếu như ngày mai có thể hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ đặc thù ở trên người bạn của Hoa Thiên Vũ, ta có thể trực tiếp đột phá đến Độ Kiếp Cảnh cửu trọng đỉnh phong, lúc ấy, ta liền có thể tùy thời phi thăng!”
Nghĩ đến đây, Diệp Phong cũng hiện lên vẻ chờ mong, sau đó trực tiếp tiêu hao điểm phá của bắt đầu đột phá!
Oanh!
Khi kiếp vân bình thường lại lần nữa bao phủ trên không Hoa phủ, Lưu Hàn trực tiếp la lớn: “Mọi người trong phủ nghe kỹ, lập tức đóng chặt cửa sổ, mặc kệ bên ngoài xảy ra chuyện gì, ngàn vạn không cần ra cửa, cũng không cần bởi vì tò mò mà mở cửa sổ nhìn ra bên ngoài, nếu xuất hiện bất luận hậu quả gì, các ngươi sẽ tự mình gánh vác!”
Khi giọng nói của Lưu Hàn truyền khắp Hoa phủ, rất nhiều cường giả hay hạ nhân trong Hoa phủ, tất cả mọi người đều đóng chặt cửa sổ, bọn họ thật sự muốn phát điên, bọn họ không biết tại sao lôi kiếp luôn muốn buông xuống phủ bọn họ!
“Gia chủ!”
“Ngươi mau trở lại đi, nếu như ngươi không trở lại, đến lúc đó sợ rằng sẽ không tìm thấy gia a!”
Nhìn lôi kiếp bình thường cùng lôi quang liên tục loé trên không trung, Lưu Hàn cũng bị dọa sợ vội vàng đóng cửa sổ, hắn cảm thấy khó chịu, hắn thừa nhận toàn bộ thử thách mà gia chủ nên thừa nhận!
Sáng sớm hôm sau!
Sau khi mọi người trong Hoa phủ đi ra khỏi chỗ của mình, nhìn trên mặt đất đầy rẫy từng hố lớn bé, trên mặt bọn họ đều hiện lên vẻ khiếp sợ!
Bọn họ không thể tưởng tượng được trận lôi kiếp ngày hôm qua dữ dội cỡ nào, thế nhưng có thể soàn soạt một phủ đệ đang tốt thành như vậy!
"Thiên Vũ, sao ngươi còn chưa đi tìm người bạn đó của ngươi?"
"Đúng rồi, Chu Hổ đâu?"
Khi Diệp Phong đi vào nơi ở của Hoa Thiên Vũ, phát hiện Hoa Thiên Vũ còn đang ngủ, chuyện này khiến hắn mặt lộ vẻ nghi ngờ lên tiếng hỏi thăm.
"Môn chủ!"
Nghe được giọng nói của Diệp Phong, Hoa Thiên Vũ đột nhiên bừng tỉnh từ trong mộng, vội vàng đi xuống giường, giải thích: "Người bạn đó của ta Chu Hổ cũng biết, mà bây giờ tiểu tử Chu Hổ đó cũng bắt đầu hưởng thụ niềm vui sướng khi phá sản, khi hắn biết phải vận dụng Không Gian Truyền Tống Môn đi tìm Tôn Bằng thì hắn tranh cướp giành giật muốn đi, bây giờ hẳn là sắp trở về rồi mới đúng."
Ngay lúc Hoa Thiên Vũ vừa mới nói xong, hai khe hở không gian bỗng nhiên xuất hiện, không lâu sau, Chu Hổ và một thanh niên mặc đạo bào màu trắng lần lượt đi từ trong hai cái vết nứt không gian ra.
Trừng!
Nhưng mà khi thanh niên áo trắng nhìn thấy Diệp Phong thì sắc mặt đột nhiên thay đổi, sau đó vẻ mặt kích động trực tiếp quỳ xuống trước mặt Diệp Phong, đồng thời tràn đầy cung kính hô: "Bại gia môn đồ Tôn Bằng, bái kiến môn chủ!"
"Ngọa tào!"
"Cái tên Tôn Bằng này lại gia nhập Bại Gia Môn trước ta, có chuyện tốt như vậy mà cái tên này lại không nói cho ta một tiếng nào!"
Thấy cảnh này, cảm nhận được dao động khí tức của Bại Gia Ấn ở trên người đối phương, Hoa Thiên Vũ đang đứng ở bên cạnh vừa sợ vừa tức!
"Ngọa tào!"
"Tôn Bằng, cái tên này tình huống như thế nào, cái gì mà bại gia môn đồ, cái gì môn chủ?"
Mà bên cạnh, Chu Hổ hoàn toàn ngẩn cả ra!
"Hoa Thiên Vũ!"
"Trông thấy môn chủ tại sao không quỳ!"
"Nếu như bị Đại sư tỷ biết được, ngươi tin Đại sư tỷ sẽ lột da của ngươi hay không?”
Cũng phát hiện được khí tức của Bại Gia Ấn trên người Hoa Thiên Vũ, Tôn Bằng vẻ mặt lo lắng hô to lên với Hoa Thiên Vũ, hắn làm như vậy chính là lo lắng cho huynh đệ của mình, hắn biết môn chủ có địa vị vô thượng ở trong lòng của Đại sư tỷ!
Bành!
Nhìn thấy vẻ lo lắng trên mặt của Tôn Bằng, Hoa Thiên Vũ cũng suy đoán hẳn là đối phương biết nhiều chuyện mà mình không biết, sao đó cũng vội vàng quỳ xuống trước mặt Diệp Phong, thần thái cung kính hô: "Bại gia môn đồ Hoa Thiên Vũ, bái kiến môn chủ!"
Đạp! Đạp! Đạp!
Thấy cảnh này, Chu Hổ đang đứng bên cạnh bị kinh hãi đến liên tiếp rút lui mấy bước, mặc dù không biết rốt cuộc là tình huống như thế nào nhưng trong lòng của hắn vẫn mắng to: "Ba người chúng ta chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, đã nói có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia, kết quả hai tên khốn kiếp các ngươi lại lặng lẽ gia nhập Bại Gia Môn gì đó, mẹ nó, tại sao các ngươi không dẫn ta theo!"
"Hệ thống!"
"Bây giờ tình huống này phải tính như thế nào đây, cái tên bại gia tử này là Bại Gia Môn môn đồ!"