Chương 385: Người nói vô tình người nghe có tâm
Trong mắt Lục Trường Thanh tràn ngập kích động nhìn 33 cây âm Dương Huyễn Đồng Thảo trong lòng ngực.
“Cũng may hai chúng ta cũng tiến vào Tinh Hồn Phong, nếu không hai chúng ta nhất định sẽ hối hận muốn chết!”
Mục Lâm ở bên cạnh nhìn 33 cây âm Dương Huyễn Đồng Thảo trong lòng ngực mình, trên mặt cũng lộ ra vẻ vô cùng may mắn!
“Nhưng mà, Thạch Thiên Lôi đã chạy đi đâu rồi?”
Lúc này, Lục Trường Thanh nghi hoặc nhìn về phía Mục Lâm hỏi.
Chi!
Đúng lúc này, tiếng cửa phòng đột nhiên vang lên, Thạch Thiên Lôi cũng mang vẻ mặt đắc ý bước từ bên ngoài vào.
Bùm!
Sau khi Thạch Thiên Lôi đặt thùng gỗ trên vai xuống đất, hắn trực tiếp hỏi Lục Trường Thanh cùng Mục Lâm đang đần ra: “Các ngươi có biết bên trong có gì không?”
“Là gì?”
Mang theo tò mò, Lục Trường Thanh cùng Mục Lâm cùng nhau hỏi.
“Vô Cực Huyễn Linh Dịch!”
Nhìn thấy vẻ mặt tò mò của hai người, Thạch Thiên Lôi cũng kích động nói ra thứ bên trong thùng gỗ nhỏ!
“Cái gì!”
Nghe vậy, sắc mặt của Lục Trường Thanh cùng Mục Lâm đều thay đổi!
Phải biết rằng, bọn họ tuy rằng là chuẩn Thánh tử, nhưng cũng tu luyện Vô Cực Huyền Thanh Công chỉ có Thánh tử hoặc Thánh nữ mới có tư cách tu luyện, mà muốn tu luyện Vô Cực Huyền Thanh Công, cần thiết phải phối hợp Vô Cực Huyễn Linh Dịch cùng tu luyện mới có thể!
Nếu không có Vô Cực Huyễn Linh Dịch, cho dù luyện Vô Cực Huyền Thanh Công cũng chỉ có thể phát huy được một nửa uy lực!
Trước đây khi bọn họ tu luyện, một tháng bọn họ chỉ mới nhận được một bình Vô Cực Huyễn Linh Dịch nhỏ bằng bàn tay từ chỗ Thánh Chủ!
Mà trong cái thùng gỗ nhỏ cao nửa mét trước mặt này, phải đổ đầy bao nhiêu Vô Cực Huyễn Linh Dịch!
“Thật là chưa hiểu việc đời!”
“Chỉ một thùng Vô Cực Huyễn Linh Dịch như vậy đã doạ các ngươi dọa choáng váng rồi sao?”
“Vậy nếu như các ngươi nhìn thấy cái thùng gỗ siêu lớn cao năm mét, đường kính hai mét của Diệp Thiếu, còn không dọa các ngươi đi tiểu!"
Nhìn vẻ mặt khiếp sợ của hai người kia, Thạch Thiên Lôi không nhịn được bật cười.
“Thạch Thiên Lôi, sao ngươi lại có nhiều Vô Cực Huyễn Linh Dịch như vậy, từ đâu ra?”
Sau khi hồi phục tinh thần, Lục Trường Thanh cũng vội vàng nhìn về phía Thạch Thiên Lôi dò hỏi.
“Từ đâu ra sao?”
“Hai người các ngươi đúng là hai tên đại ngốc tử!”
“Trong lúc các ngươi đang còn đắc ý với 33 cây âm Dương Huyễn Đồng Thảo, thì ta đã đi ra ngoài giúp Diệp thiếu dọn dẹp chỗ ở rồi!”
“Kết quả các ngươi đã thấy, đây là phí vất vả Diệp thiếu khen thưởng cho ta!”
Nghe được câu hỏi của Lục Trường Thanh, Thạch Thiên Lôi cũng không có giấu giếm cái gì, dù sao sau này hắn vẫn tiếp tục làm việc cho Diệp Phong, bọn họ sớm muộn gì cũng biết chuyện này.
“Mẹ kiếp!”
“Thạch Thiên Lôi, tên gà tặc nhà người, vậy tại sao ngươi không gọi chúng ta theo!”
Sau khi biết được nguyên nhân, Lục Trường Thanh cùng Mục Lâm trực tiếp hét vào mặt Thạch Thiên Lôi mắng to, sau sau đó hai người liếc nhìn nhau, trực tiếp lao về phía thùng gỗ!
“Mẹ kiếp!”
“Hai người các ngươi không phải người!”
“Chỉ một ít Vô Cực Huyễn Linh Dịch như vậy mà các ngươi cũng đoạt!”
Nhìn thấy hai người xong tới, Thạch Thiên Lôi hét to một tiếng, vội vàng thu cái thùng gỗ có chứa Vô Cực Huyễn Linh Dịch vào trong tiên giới, sau đó lao về phía hai người kia lăn lộn đánh nhau trên mặt đất!
“Thánh Chủ, chuyện gì đang xảy ra thế này?”
Đi vào chỗ ở của ba người, nhìn tam đại chuẩn Thánh tử đang lăn lộn đánh nhau trên mặt đất, Tử Trúc trưởng lão cũng choáng váng hỏi Hồ Lỵ ở một bên.
“Không biết!”
“Theo lý thuyết, Tinh Hồn trưởng lão cho mỗi người 33 cây âm Dương Huyễn Đồng Thảo, hẳn là không nên có tình huống tranh đoạt này.”
Nghe được câu hỏi của Tử Trúc trưởng lão, Hồ Lỵ nhìn ba người đang đánh nhau, lại nhìn âm Dương Huyễn Đồng Thảo rơi vãi trên mặt đất, trên mặt hắn cũng lộ ra vẻ khó hiểu.
“Tử Trúc trưởng lão!”
“Tuy rằng không biết vì sao bọn họ lại đánh nhau, nhưng chắc chắn có liên quan đến 99 cây âm Dương Huyễn Đồng Thảo kia!”
“Vì để bọn họ có thể hòa thuận ở chung, làm việc vì Tinh Hồn trưởng lão, ta cảm thấy hẳn là nên thu 99 cây âm Dương Huyễn Đồng Thảo kia vào tông môn, không biết ý kiến của Tử Trúc trưởng lão như thế nào?”
Rất nhanh, Hồ Lỵ đột nhiên nghĩ tới thứ gì đó, sau đó tỏ ra nghiêm túc hỏi Tử Trúc trưởng lão ở bên cạnh.
“Thánh Chủ, ta cảm thấy ngươi nói rất đúng!”
“Không thể để 99 cây âm Dương Huyễn Đồng Thảo kia hại bọn họ!”
“Hôm nay bọn họ có thể đánh nhau, có khi ngày mai sẽ rút đao khiêu chiến, bọn họ vẫn còn quá tuổi, bọn họ hiện tại không nắm chắc được 99 cây âm Dương Huyễn Đồng Thảo này!”
Nghe được lời này của Hồ Lỵ, Tử Trúc trưởng lão làm sao có thể không rõ ý tứ trong đó, lúc này cũng nói thẳng ra ý nghĩ của chính mình.
“Đủ rồi!”
“Các ngươi còn không mau dừng tay!”
“Là tam đại chuẩn Thánh tử, hiện tại thế nhưng chỉ vì 99 cây âm Dương Huyễn Đồng Thảo mà đánh nhau, còn ra thể thống gì nữa!”
Khi lời khiển trách của Hồ Lỵ vang lên, ba người đang đánh nhau lúc này mới ngừng lại!
Sau khi bọn hắn nhìn thấy Hồ Lỵ cùng Tử Trúc trưởng lão đang đứng ở cửa, cũng là vội vàng đứng dậy xếp thành một hàng, trên mặt lộ ra biểu tình vô cùng xấu hổ.
“Nhìn xem bộ dáng của các ngươi hiện tại đi!”
“Còn có bộ dáng của chuẩn Thánh tử nữa sao?”
“Tinh Hồn trưởng lão cho mỗi người các ngươi 33 cây âm Dương Huyễn Đồng Thảo, công bằng như vậy mà các ngươi còn đánh cướp lẫn nhau, hôm nay có thể đánh nhau, có phải ngày mai sẽ rút đao chĩa về phía nhau hay không?”
“Các ngươi thật sự làm ta quá thất vọng!”
Nhìn tam đại chuẩn Thánh tử đứng thành một hàng, Hồ Lỵ lại lần nữa răn dạy, đồng thời cũng đưa mắt ra hiệu với Tử Trúc trưởng lão ở một bên.
“Thánh Chủ, chúng ta không thể để bọn họ cứ tiếp tục tùy ý như vậy!”
“Cũng may hôm nay chúng ta phát hiện kịp thời, nếu không, thật sự chờ đến khi bọn họ rút đao khiêu chiến, vậy thì đã muộn!”
“Ta đề nghị thu hết toàn bộ âm Dương Huyễn Đồng Thảo, sau đó để cho bọn họ suy nghĩ lại!”
Tử Trúc trưởng lão lúc này ở bên cạnh nói.