Ta Vô Địch Từ Phá Của Bắt Đầu

Chương 384: Không được, ta phải kiếm người khó chịu chung với ta mới được

Chương 384: Không được, ta phải kiếm người khó chịu chung với ta mới được


"Tại sao ta lại không biết Thánh Địa còn có đồ chơi tốt?"
Mang theo hiếu kì, Tử Trúc trưởng lão cũng đi theo chân Hồ Lỵ rời khỏi Tử Trúc Phong.
Một lát sau!
"Thánh Chủ! ! !"
"Đây chính là đồ chơi tốt trong miệng ngươi nói?"
Đi tới dưới Tinh Hồn Phong, nhìn bậc thang lên núi nhìn không thấy phần cuối do âm Dương Huyễn Đồng Thảo bện thành, Tử Trúc trưởng lão cũng hai mắt trợn tròn kinh hô lên!
"Tinh Hồn trưởng lão làm ra?"
Sau khi tỉnh táo lại, Tử Trúc trưởng lão quay qua nhìn Hồ Lỵ trực tiếp hỏi thăm.
"Không sai!"
"Chúng ta vẫn đánh giá thấp năng lực phá của của Tinh Hồn trưởng lão, mặc dù hắn nói cái bậc thang lên núi này hắn chỉ muốn làm cho sau này khi người của Tinh Hồn Phong lên núi thì có thêm một lựa chọn nữa nhưng ta cảm thấy hắn chỉ muốn phá của mà thôi!"
"Một trăm vạn gốc âm Dương Huyễn Đồng Thảo, ta cũng hoài nghi không biết có phải hắn cướp sạch toàn bộ âm Dương Huyễn Cảnh hay không!"
Nghe được Tử Trúc trưởng lão hỏi thăm, Hồ Lỵ cũng giải thích.
"m Dương Huyễn Cảnh, đó là một trong số cấm địa ở thượng giới, dù là ta có tu vi Tiên Đế Cảnh Ngũ Trọng thì cũng không dám đặt chân vào đó dù chỉ là nửa bước, xem ra thân phận của Tinh Hồn trưởng lão này vượt xa tưởng tượng của chúng ta!"
Nói đến đây, Tử Trúc trưởng lão cũng tỏ vẻ đau lòng, hắn cảm thấy trăm vạn gốc âm Dương Huyễn Đồng Thảo này phải chịu ủy khuất mà lẽ ra bọn nó không nên chịu!
"Tử Trúc trưởng lão, nhìn âm Dương Huyễn Đồng Thảo trân quý như thế bị bện thành bậc thang cỏ, ngươi khó chịu không?"
Lúc này, bên cạnh, Hồ Lỵ bỗng nhiên lên tiếng dò hỏi Tử Trúc trưởng lão.
"Khó chịu!"
"Làm sao không khó chịu cơ chứ!"
"Có lẽ trong mắt Tinh Hồn trưởng lão thì thứ này không đáng là gì nhưng trong mắt của ta thì nó chính là bảo bối, nghĩ đến sau này bọn chúng sẽ bị vô số người giẫm đạp lên thì tim ta như bị đao cắt, cực kỳ khó chịu!"
Nghe được Hồ Lỵ hỏi thăm, Tử Trúc trưởng lão cũng nói thẳng ra cảm nhận trong lòng mình!
"Tử Trúc trưởng lão!"
"Thật ra thì Tinh Hồn trưởng lão vừa mới nhắc nhở ta, kêu ta đừng cho tu sĩ tu luyện thần thông loại âm dương trong Thánh Địa nhìn thấy bậc thang lên núi này, nhưng ta khó chịu, cho nên ta dẫn ngươi qua, như vậy, ít nhất hai người chúng ta còn có thể an ủi lẫn nhau một chút!"
Lúc này, Hồ Lỵ cũng nói ra âm mưu của mình!
"Ừm?"
"Thánh Chủ, mẹ nó, ngươi nói như vậy thì ta càng khó chịu hơn nữa!"
Nghe được Hồ Lỵ nói như vậy, Tử Trúc trưởng lão đầu tiên là sững sờ, sau đó tâm tính triệt để sập, không thể hố Thái Thượng trưởng lão như vậy chứ!
"Ồ!"
"Thánh Chủ, tại sao ngươi lại quay lại?"
"Vị này là?"
Đúng lúc này, giọng nói của Diệp Phong bỗng nhiên vọng lại từ chỗ xa xa!
“Tinh Hồn trưởng lão, vị này chính là thái thượng trưởng lão Tử Trúc Phong!”
Nhìn thấy Diệp Phong đột nhiên xuất hiện ở đây, Hồ Lỵ có chút lúng túng lên tiếng giới thiệu.
“Thái thượng trưởng lão Tử Trúc Phong?”
Sau khi biết được thân phận của lão giả này, Diệp Phong nghi ngờ hỏi: “Tử Trúc trưởng lão, Thánh Chủ, các ngươi tới đây làm gì?”
“Tinh Hồn trưởng lão, vừa nãy ta đụng phải Thánh Chủ, nghe Thánh Chủ nói ngươi ở đây bện thang cỏ không đơn giản, cho nên ta nhờ Thánh Chủ dẫn ta đến đây nhìn xem!”
Nghe Diệp Phong hỏi, Tử Trúc trưởng lão cũng mỉm cười giải thích.
“Thì ra là thế!”
“Chẳng qua cái thang cỏ này có thể hoàn thành cũng ít nhiều nhờ vào Lục Trường Thanh, Mục Lâm cùng Thạch Thiên Lôi, bọn họ đã bận rộn cả một buổi chiều hôm nay, cho nên ta vừa mới khen thưởng bọn họ mỗi người 33 cây âm Dương Huyễn Đồng Thảo!”
Sau khi biết nguyên nhân, Diệp Phong cũng cười báo cáo công lao của ba vị Thánh Tử với hai người bọn họ.
Nhưng mà, người nói vô tình, người nghe có tâm!
Sau khi Tử Trúc trưởng lão cùng Hồ Lỵ nghe được lời này, bọn họ liếc mắt nhìn nhau, trong mắt hiện lên hưng phấn
“Hai vị, các ngươi có muốn cảm thụ cảm giác leo bậc thang Đăng Phong không?”
Trời đã khuya, Diệp Phong đang định trở về nghỉ ngơi, nhưng nhìn hai người đứng bên cạnh cũng thuận miệng hỏi một câu.
“Được!”
Tử Trúc trưởng lão cùng Hồ Lỵ nghe xong vội vàng đồng ý, bọn họ cũng đang tính lên đỉnh núi tìm ba vị chuẩn Thánh tử tâm sự!
Một lúc sau!
“Tử Trúc trưởng lão, Thánh Chủ!”
“Các ngươi nhìn xem, âm Dương Huyễn Đồng Thảo này vừa dài vừa dai, trời sinh ra để dệt thang, nếu thứ này không dùng để dệt thang thì quả thực là sự lãng phí lớn nhất đối với chúng nó!”
Khi leo thang, sau khi Diệp Phong cảm nhận được sự kiên cố của thang, hắn cũng bắt đầu nói chuyện với hai người đang leo ở phía sau.
???
Vừa dài vừa dai?
Mẹ nó, đây cũng không phải lý do dệt thành thang a!
Nghe Diệp Phong nói xong, Tử Trúc trưởng lão cùng Hồ Lỵ cũng lộ ra vẻ suy sụp, đây đều là tâm can tiểu bảo bối trong lòng bọn họ a!
……
Trên đỉnh Tinh Hồn Phong!
“Tinh Hồn trưởng lão, thang Đăng Phong được được bện từ âm Dương Huyễn Đồng Thảo quả nhiên không đơn giản!”
“Ngươi trở về nghỉ ngơi trước đi, hai chúng ta còn muốn leo thêm mấy lần!”
Sau khi lên đến đỉnh núi, Tử Trúc trưởng lão tỏ ra chưa đã thèm nói.
“Hả?”
“Không phải chỉ là một cây thang cỏ rách nát thôi sao, leo lên còn nghiện?”
Nghe Tử Trúc trưởng lão nói xong, Diệp Phong cũng là bất đắc dĩ bật cười, sau đó không hề nói thêm gì, trực tiếp đi về phía viện trưởng lão của mình.
“Thánh Chủ, tam đại chuẩn Thánh tử sao lại thế này?”
Sau khi Diệp Phong rời đi, Tử Trúc trưởng lão vội vàng nhìn về phía Hồ Lỵ hỏi.
“Tử Trúc trưởng lão, tam đại chuẩn Thánh tử đã bái nhập vào Tinh Hồn Phong, hơn nữa, toàn bộ Thánh Địa chỉ có ba người bọn họ bái nhập Tinh Hồn Phong, tuy rằng không biết bọn họ đang nghĩ gì, nhưng đây tuyệt đối là một quyết định chính xác nhất trong đời bọn họ!”
Nghe Tử Trúc trưởng lão truy vấn, Hồ Lỵ cũng bắt đầu mở miệng giải thích.
Tinh Hồn Phong, nơi cư trú của đệ tử!
“33 cây âm Dương Huyễn Đồng Thảo, chỉ vì trợ giúp đan thang cỏ, Diệp thiếu liền khen thưởng cho mỗi người chúng ta 33 cây âm Dương Huyễn Đồng Thảo, đến bây giờ ta vẫn chưa dám tin đây là sự thật!”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất