Chương 397: Khi ra ngoài còn tốt, khi trở về không được
Sau khi nghe hệ thống giải thích xong, Diệp Phong cũng âm thầm nghĩ: “Chẳng trách cho dù Vô Cực Thánh Địa có Vô Cực Trảm Tiên Trận, còn phải trốn đến Đông Châu nho nhỏ này, bản thân không có đủ lực uy hiếp, chỉ dựa vào một cái Vô Cực Trảm Tiên Trận, thật là không đủ trấn áp!”
……
Hạ Giới, Tinh Hồn Tông!
“Kẻ điên, ta nhớ ngươi muốn chết!”
Nghe được âm thanh quen thuộc này, kẻ điên một tay đang đuổi theo chém Tiểu Hoàng Cẩu cũng run rẩy cả lên, kinh hãi nói: “Sao tên Bạch Mao này lại chạy ra ngoài rồi?”
“Mẹ kiếp!”
“Bạch Mao, mẹ nó ngươi có bệnh sao, hiện tại đang ở bên ngoài, tại sao ngươi lại đuổi theo tấu ta!”
Nhìn nam tử tóc bạc cầm Thuần Bạch Ngọc Xích đuổi theo đánh mình, kẻ điên một tay vừa trốn vừa chửi ầm lên.
“Ta cũng không muốn a, nhưng lão đại đã lên tiếng, nói ngươi cùng Tiểu Đường ở bên ngoài quá dễ chịu, nhất định phải làm cho các ngươi nhớ đến cảm giác giống như ở nhà!”
Nghe kẻ điên một tay mắng to, nam tử tóc bạc lại hưng phấn giải thích.
“Hì hì!”
“Nếu đã như vậy, dù sao trở về cũng không có ngày lành, cho nên tìm lại cảm giác như ở nhà trên người ngươi trước đi!”
Đúng lúc này, tiểu cô nương ăn kẹo que cũng xuất hiện ở đây, theo sau có từng đạo huyết sắc phù văn quỷ dị bắt đầu lan rộng toàn thân, trực tiếp lao thẳng đến chỗ nam tử tóc bạc!
“Ha ha ha!”
“Chơi vui, chơi quá vui!”
“Vẫn là các ngươi biết chơi!”
Nhìn tiểu công nương đuổi đánh nam tử tóc bạc, nam tử tóc bạc lại đuổi đánh kẻ điên một tay, Tiểu Hoàng Cẩu ở một bên lúc này vừa xem vừa hưng phấn kêu lên!
“Kiếm Cẩu, nếu thấy chơi vui như vậy, ngươi cũng gia nhập vào đi!”
Nghe được âm thanh tràn đầy hưng phấn của Tiểu Hoàng Cẩu, kẻ điên một tay cầm theo huyết sắc tế kiếm lao đến chỗ Tiểu Hoàng Cẩu.
“Làm sao bây giờ?”
“Trận chiến này đến quá đột nhiên, ta còn chưa chuẩn bị a!”
“Hiện tại ta có phải nên tranh thủ chạy thoát khỏi đây không?”
Nhìn thấy ba người cùng một con cẩu đang đuổi theo nhau, Phệ Huyết Đường Lang ở bên cạnh có hơi cảm thấy bất an.
“Lang đệ!”
“Cẩu ca ta đều bị ức hiếp như vậy, ngươi không những không hỗ trợ, thế nhưng còn ở một bên xem náo nhiệt, nhận một kiếm của ta!”
……
Thượng Giới, bên ngoài Vô Cực Thánh Địa!
“Điên rồi!”
“Thế giới này thật sự điên rồi!”
“Thế nhưng thật sự có người nộp lên một trăm vạn Cực phẩm Tiên Linh Thạch gia nhập vào Thánh Địa, mà người này vẫn là một tên điên!”
Nhìn Đồ Mãng ở trước mặt, Hồ Lỵ đã bắt đầu hoài nghi nhân sinh!
“Thánh Chủ, đây chính là phương thức ngươi thu nhận đồ đệ, hơn nữa ta cũng đã nộp lên một trăm vạn Cực phẩm Tiên Linh Thạch, không phải ngươi tính đổi ý đấy chứ!”
Nhìn Hồ Lỵ im lặng không lên tiếng, Đồ Mãng cũng khẩn trương hỏi.
“Đồ Mãng!”
“Ngươi thật sự muốn gia nhập vào Vô Cực Thánh Địa chúng ta?”
“Nếu như sư tôn ngươi biết được chuyện này, ngươi xác định hắn sẽ không đánh chết ngươi sao?”
Sau khi nghe Đồ Mãng nói xong, Hồ Lỵ cũng là nghiêm túc nhìn Đồ Mãng hỏi.
“Thánh Chủ, ta thật sự muốn gia nhập vào Vô Cực Thánh Địa!”
“Đến nỗi sư tôn của ta, hắn hiện tại đã không quản được ta!”
Ai!
Hồ Lỵ nghe xong cũng bất đắc dĩ thở dài, sau đó trực tiếp mang theo Đồ Mãng đi đến lối vào Thánh Địa, mà Thái Hư trưởng lão, Tử Trúc trưởng lão cùng Huyền Cổ trưởng lão ở bên cạnh cũng thỉnh thoảng nhìn về phía Đỗ Mãng, bọn họ cũng không nghĩ tới, lần này thế nhưng sẽ thu Đồ Mãng vào Thánh Địa!
Một lát sau!
“Hả?”
“Đây là… Ma Linh Huyễn Cảnh Thạch!”
Sau khi đám người Hồ Lỵ, Đồ Mãng, Thái Hư trưởng lão đi đến lối ra vào Thánh Địa, khi nhìn thấy lối ra vào thế nhưng biến thành mê cung Ma Linh Huyễn Thạch, lúc này mọi người có mặt ở đây đều sửng sờ!
Khi ra ngoài vẫn còn tốt, nhưng trở về lại không được?
“Mê Cung Đại Trận!”
“Đây là Mê Cung Đại Trận được hình thành từ mấy ngàn khối Ma Linh Huyễn Cảnh Thạch!”
“Hơn nữa, mấy ngàn khối Ma Linh Huyễn Cảnh Thạch này luôn luôn chuyển động thay đổi vị trí, chẳng sợ hiện tại chúng ta có thể nhìn thấu toàn bộ, nhưng sau khi tiến vào, dưới tình huống không thể sử dụng thần thức, căn bản chính là hai mắt bị bôi đen không thấy gì!”
Bay lên không trung, sau khi mọi người nhìn toàn bộ lối vào Thánh Địa bị lấp kín bởi Mê Cung Đại Trận, trên mặt đều lộ ra vẻ kinh ngạc tột độ!
“Người có thể lấy ra Ma Linh Huyễn Cảnh Thạch như vậy e rằng chỉ có một mình Tinh Hồn trưởng lão, Mê Cung Đại Trận này hẳn là hắn làm ra!”
Lúc này, Hồ Lỵ cũng nói thẳng ra ý nghĩ của chính mình.
“Chư vị, các ngươi ở đây chờ một lát, ta thử xem có thể bay qua từ phía trên hay không!”
Nói xong, Thái Hư trưởng lão liền bay thẳng đến lối ra vào Thánh Địa!
Ong!
Ngay khi Thái Hư hư trưởng lão vừa tiến vào phạm vi Mê Cung Đại Trận, một đạo kiếm khí màu xanh chấn động không gian chợt loé qua bên tai hắn!
Ừng ực!
Nghĩ lại hơi thở kiếm khí khủng bố vừa rồi, Thái Hư trưởng lão hoảng sợ nuốt nước miếng, sau đó vội vàng lui ra.
“Thánh Chủ!”
“Đây không phải Mê Cung Đại Trận bình thường, trong đó còn chồng lên Vô Cực Trảm Tiên Trận, hơn nữa, ta cảm thấy Vô Cực Trảm Tiên Trận càng thêm khủng bố, tuyệt đối không phải bình thường!”
“Chúng ta vẫn là nên vào mê cung đi!”
“Chờ nhìn thấy Tinh Hồn trưởng lão hẳn là có thể hiểu rõ tất cả!”
Sau khi lui về, Thái Hư trưởng lão nói thẳng ra toàn bộ tình huống mình biết.
“Tiến mê cung!”
Nghe Thái Hư trưởng lão nói xong, Hồ Lỵ cũng dẫn đầu đi vào mê cung!
Không có cách nào vận dụng thần thức!
Xung quanh đều là hình ảnh phản chiếu chính mình trong gương Ma Linh Huyễn Cảnh Thạch, đi được một lúc, mọi người cảm giác chính mình sắp điên mất rồi!
Hơn nữa, khi một vạn khối Ma Linh Huyễn Cảnh Thạch liên tục di chuyển, mọi người thường xuyên phát hiện bên cạnh luôn thiếu một người, chưa đến một lúc, liền phát hiện bên cạnh đã không có người!
Không thoát khỏi mê cung!
Bốn phương tám hướng đều là hình ảnh phản chiếu trong gương!
Theo thời gian dần trôi qua, tinh thần của mọi người đã bắt đầu dần dần suy sụp, bọn họ chưa bao giờ ngờ tới bản thân sẽ bị một cái mê cung ép đến phát điên!
Nôn nóng!
Áp lực!
Táo bạo!
Suy sụp!