Chương 400: Dùng Vô Cực Huyễn Linh Dịch hạ nhiệt độ cho mặt đất
Sau khi Hồ Lỵ bò lên đỉnh núi, hắn nhìn thấy Lục Trường Thanh đang dùng tiên lực nâng lên một cái thùng gỗ vô cùng lớn, sau đó đổ hết tất cả Vô Cực Huyễn Linh Dịch trân quý ở bên trong xuống đất, sắc mặt hắn lập tức thay đổi hét to.
“Di?”
“Thánh Chủ, sao ngươi lại tới đây?”
Sau khi nghe được được la của Hồ Lỵ, Lục Trường Thanh tỏ vẻ ngạc nhiên nhìn về phía Hồ Lỵ hỏi.
“Tại sao ta lại tới đây sao?”
“Nếu như ta không tới, ngươi đều phải lên trời cao!”
Nói đến đây, Hồ Lỵ hít một hơi thật sâu, lúc này mới nhìn về Lục Trường Thanh, lên tiếng chất vấn: “Ta hỏi ngươi, tại sao ngươi lại đổ hết số Vô Cực Huyễn Linh Dịch vô cùng trân quý này lên mặt đất?”
“Hạ nhiệt độ a!”
“Mặt trời chói chang, mặt đất cực kỳ khô ráo, điều này làm Tinh Hồn trưởng lão không thoải mái, cho nên ta chuẩn bị dùng số Vô Cực Huyễn Linh Dịch này hạ nhiệt độ cho mặt đất!”
Nghe được Hồ Lỵ chất vấn, lục Trường Thanh cũng là ra tiếng giải thích lên.
???
Mặt đất khô ráo?
Vậy ngươi có thể dùng nước bình thường hạ hạ nhiệt độ a, hơn nữa, là một tu sĩ còn để ý chút tình huống này sao?
Sau khi nghe Lục Trường Thanh giải thích, toàn thân Hồ Lỵ muốn nổ tung!
Thần mẹ nó còn hạ nhiệt độ cho đất, còn không phải là đang phá của sao?
Từ từ!
Phá của?
Hồ Lỵ lúc này bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, nhìn về phía Lục Trường Thanh lần nữa hỏi: “Ngươi làm như vậy, là Tinh Hồn trưởng lão sai ngươi làm?”
Nghe Hồ Lỵ hỏi chuyện, Lục Trường Thanh do dự một chút, nhưng vẫn mở miệng giải thích: “Thánh Chủ, không lừa ngươi, tối hôm qua sau khi ngươi cùng Tử Trúc trưởng lão rời đi, tên khốn kiếp Thạch Thiên Lôi sợ ta cùng Mục Lâm đoạt Vô Cực Huyễn Linh Dịch của hắn, cho nên hắn trực tiếp nhảy vào thùng tắm!”
“Kết quả, vừa rồi sau khi Mục Lâm nói việc này với Tinh Hồn trưởng lão, Tinh Hồn trưởng lão không những không có trách tội, ngược lại còn khen thưởng hắn thêm năm thùng!”
“Ta xem như đã hiểu ra, chỉ cần phá của, là có thể nhận được rất nhiều chỗ tốt không thể ngờ tới từ chỗ Tinh Hồn trưởng lão, cho nên, chuyện dùng Vô Cực Huyễn Linh Dịch hạ nhiệt độ cho đất là ta nói ra, mà sau khi Tinh Hồn trưởng lão biết được cũng trực tiếp cho ta rất nhiều Vô Cực Huyễn Linh Dịch!”
Choáng váng!
Nghe Lục Trường Thanh nói xong, Hồ Lỵ hoàn toàn choáng váng!
Nàng thật sự không nghĩ tới, hành vi phá của điên cuồng này thế nhưng là Lục Trường Thanh nghĩ ra!
Hả?
Đúng lúc này, Lục Trường Thanh lại thay đổi sắc mặt, bởi vì hắn phát hiện thân thể của mình không cử động được!
“Trường Thanh, ngươi là chuẩn Thánh tử, tại sao ngươi có thể làm những việc này!”
“Cho nên, việc này cứ giao cho ta đi!”
Nói xong, Hồ Lỵ thêm tiên lực vào tay phải, nâng thùng gỗ có chứa Vô Cực Huyễn Linh Dịch đi đến nơi xa.
???
Ta là chuẩn Thánh tử không thích hợp làm loại việc này, nhưng ngươi là Thánh Chủ a, ngươi thích hợp sao?
Nhìn Hồ Lỵ nâng thùng gỗ rời đi, bị Lục Trường Thanh bị định tại chỗ sắp phải điên rồi, đây chính là hành vi phá của hắn vất vả lắm mới nghĩ đến a!
Nghĩ đến âm Dương Huyễn Đồng Thảo bị đoạt hôm qua, hôm nay cơ hội biểu hiện lại bị đoạt, trong giờ khắc này Lục Trường Thanh cảm thấy hoang mang, hắn cũng không biết chính mình bái nhập vào Tinh Hồn Phong để làm gì, tại sao người khác có thể đoạt phí vất vả cùng cơ hội biểu hiện của hắn?
Một bên khác!
Khi Hồ Lỵ bò lên bậc thang lên núi, Tử Trúc trưởng lão đã dẫn theo Đồ Mãng thông qua đường núi đi tới trưởng lão vẹn của Diệp Phong trước một bước.
"Đồ Mãng?"
"Tại sao cái tên này lại tới đây?"
Nhìn Đồ Mãng đứng ở bên cạnh Tử Trúc trưởng lão, Diệp Phong cũng tỏ vẻ khó hiểu, theo như hắn nghĩ thì sau khi Đồ Mãng duy trì trật tự đại hội thu đồ xong thì không phải là nên trực tiếp rời khỏi đây hay sao?
Bành!
Trong lúc Diệp Phong vẫn còn đang nghi hoặc không thôi thì Đồ Mãng đã trực tiếp quỳ xuống trước mặt Diệp Phong, đồng thời vẻ mặt kích động nói: "Cảm tạ Diệp thiếu cho ta một cơ hội như vậy, sau này ta sẽ cố gắng hết sức làm việc cho Diệp thiếu!"
? ? ?
Cho ngươi một cái cơ hội?
Mẹ nó, ta cho ngươi cơ hội gì, ngươi lại có thể làm gì cho ta?
Nhìn Đồ Mãng đang quỳ ở trước mặt mình, lại nghe đối phương nói như vậy, Diệp Phong bối rối không biết làm sao, không phải chỉ sai đối phương duy trì trật tự của đại hội thu đồ một chút sau, sao bây giờ lại biến thành như thế này rồi?
"Diệp thiếu, mặc dù ngươi không nói nhưng trong lòng Đồ Mãng đều hiểu!"
"Đầu tiên là cho ta tới duy trì trật tự của đại hội thu đồ, sau đó lại tốn hao một cái giá lớn khiến cho Thánh Địa thay đổi phương thức khảo hạch, có thể nói phương thức khảo hạch này chính là phương thức khảo hạch dành riêng cho ta, ngoại trừ ta thấy trong số những người còn lại còn có ai có thể lấy ra được một trăm vạn miếng cực phẩm tiên linh thạch nữa chứ!"
"Diệp thiếu, ngươi vì để cho ta có thể thuận lý thành chương bái vào Thánh Địa mà trả giá rất nhiều, những chuyện này Đồ Mãng đều khắc trong tâm khảm, Đồ Mãng tuyệt đối sẽ không để ngươi thất vọng!"
Nhìn Diệp Phong vẫn giữ im lặng, Đồ Mãng cũng trực tiếp nói hết mọi ý nghĩ trong lòng của mình ra, hắn muốn cho Diệp Phong biết, Đồ Mãng hắn không phải người ngu, tất cả mọi chuyện đều bị hắn nhìn thấu!
"Ngọa tào!"
"Hai chuyện hoàn toàn không có liên quan gì đến nhau mà ngươi cũng có thể liên tưởng lại được, sức mạnh hoang tưởng của ngươi thật là khủng khiếp!"
Nghe Đồ Mãng nói xong, Diệp Phong muốn điên rồi, hắn không hề nghĩ như vậy!
Mà bên cạnh, Tử Trúc trưởng lão nghe được mấy câu này thì trên mặt cũng lộ ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ, thầm nghĩ trong lòng: "Xem ra Tinh Hồn trưởng lão rất để ý Đồ Mãng này, Đồ Mãng này vốn là tên điên thích chiến đấu, hơn nữa còn có được Đấu Chiến Thánh Thể kinh khủng, bây giờ lại có thần hào phá của là Tinh Hồn trưởng lão làm chỗ dựa, không biết được sau này hắn có thể trưởng thành đến trình độ khủng bố như thế nào!"