Chương 401: Cơ hội? Mẹ nó, ai cho ngươi cơ hội
"Tinh Hồn trưởng lão, hình như trước đó ngươi nói chỉ cần có người nộp lên một trăm vạn miếng cực phẩm tiên linh thạch thì cứ trực tiếp đưa người đó đến Tinh Hồn Phong của ngươi, bây giờ người ta cũng dẫn tới đây rồi nếu như không có chuyện gì khác thì ta xin phép rời đi trước."
Nói xong, Tử Trúc trưởng lão lập tức quay người rời khỏi phòng Diệp Phong.
"Ai!"
"Ta làm như vậy có được tính là hốt gọn toàn bộ Đấu Chiến Thánh Thể nhất mạch hay không!"
Nhìn Đồ Mãng trước mắt, nghĩ đến Hoàng Tiểu Phi và Vũ Thiên Minh ở hạ giới, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ thở dài, lúc này mới nhìn Đồ Mãng nói: "Đứng lên đi, Nếu ngươi đã nộp một trăm vạn miếng cực phẩm tiên linh thạch để bái vào Thánh Địa thì bây giờ ngươi chính là người của Tinh Hồn Phong ta, ta dẫn ngươi đi làm quen với ba người còn lại!"
"Ừm?"
"Thạch Thiên Lôi, ngươi đang làm gì đó, sao lại để cho Tử Trúc trưởng lão quét dọn viện lạc cho ta mà ngươi thì lại đứng ở một bên nhìn, làm như vậy thì còn ra thể thống gì nữa?"
Khi Diệp Phong dẫn theo Đồ Mãng rời khỏi phòng, nhìn thấy Tử Trúc trưởng lão đang quét dọn viện lạc và Thạch Thiên Lôi đang đứng ở một bên mà nhìn, hắn khẽ nhíu mày trực tiếp khiển trách Thạch Thiên Lôi.
"Diệp thiếu, ta cũng không muốn!"
"Nhưng bây giờ ta không thể động đậy, là Tử Trúc trưởng lão nhất định phải làm như vậy, hắn đang cướp việc của ta!"
Nghe được Diệp Phong răn dạy, Thạch Thiên Lôi cũng cực kỳ sụp đổ giải thích, nhưng mà lời vừa mới nói ra khỏi miệng lại biến thành những tiếng ô ô ô, hoàn toàn không thể nào để cho Diệp Phong nghe rõ được rốt cuộc là hắn muốn nói gì.
"Tinh Hồn trưởng lão!"
"Thạch Thiên Lôi là chuẩn Thánh tử, sao có thể để cho hắn làm loại việc nặng nhọc này được, những công việc như vậy nên để cho ta làm thì tốt hơn."
Lúc này, Tử Trúc trưởng lão đứng dậy, nở một nụ cười quay qua nhìn Diệp Phong giải thích.
Hả?
Nhìn thấy Thạch Thiên Lôi kêu lên ô ô ô, lại nghe được Tử Trúc trưởng lão nói như vậy, Diệp Phong đoán được cái gì, trực tiếp nói: "Vậy làm phiền Tử Trúc trưởng lão!"
"Không cho công tác phí!"
"Tuyệt đối không thể cho công tác phí!"
"Nếu lần này làm như vậy thì không phải sau này bát đại Thái Thượng trưởng lão và Thánh Chủ đều chạy tới Tinh Hồn Phong của ta làm việc hết hay sao?"
Lúc này, Diệp Phong cũng âm thầm đưa ra một quyết định, đó chính là tuyệt đối không thể cho công tác phí, cho dù phải từ bỏ phần thưởng của hành vi phá của cũng không thể cho công tác phí!
Nếu như tất cả mọi người đều chạy tới chỗ hắn thì lấy ai đi phát triển Vô Cực Thánh Địa, ai đi bồi dưỡng đệ tử của Vô Cực Thánh Địa!
"Thánh Chủ?"
Đúng lúc này, khi Diệp Phong nhìn thấy ở xa xa, Hồ Lỵ Đang kéo một thùng gỗ lớn tới nước hạ nhiệt độ cho mặt đất thì trong nháy mắt đó trên mặt của hắn nổi đầy gương xanh, hắn cảm thấy lo lắng của mình hoàn toàn là chính xác !
"Tử Trúc trưởng lão!"
"Thánh Chủ!"
"Có một chuyện ta phải nói rõ ràng với các người trước, người của Tử Trúc Phong làm việc thì chắc chắn sẽ có công tác phí, nhưng các ngươi chạy qua đây làm thì chắc chắn không có!"
Nhìn Tử Trúc trưởng lão đang đứng ở bên cạnh mình và Hồ Lỵ đang ở cách đó không xa, Diệp Phong trực tiếp hô to lên.
Choáng váng!
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Tử Trúc trưởng lão đang quét dọn tiện lạc và Hồ Lỵ đang hạ nhiệt độ cho mặt đất đều ngẩn ra tại chỗ!
Hoàn toàn không giống như những gì bọn họ nghĩ!
Vừa mới tìm được con đường tắt để phát tài còn chưa bắt đầu thì đã phải kết thúc rồi sao?
"Thánh Chủ, Tử Trúc trưởng lão!"
"Sau này nếu như có chuyện thì chắc chắn ta sẽ nhờ các ngươi hỗ trợ, công tác phí cũng không phải ít!"
"Nhưng những công việc nặng nhọc như thế này, các ngươi nên giao nó cho tam đại chuẩn Thánh tử đi."
Nhìn hai người đang đứng ngẩn ra tại chỗ, Diệp Phong cười cam đoan với hai người.
"Quá cạnh tranh!"
"Trước đó ta nghe sư tôn nói Tinh Hồn Tông ở hạ giới, cạnh tranh trong tông cực kỳ nghiêm trọng, ai mà ngờ được là Diệp thiếu vừa tới Vô Cực Thánh Địa hai ngày thì đã khiến cho trong Thánh Địa cũng trở nên cạnh tranh quyết liệt như vậy, thật là đáng sợ!"
Bên cạnh, Đồ Mãng cũng vô cùng kinh hãi âm thầm nghĩ.
Mà cách đó không xa, Mục Lâm nhìn thấy tất cả mọi chuyện, giờ phút này hắn cuống đến phát khóc!
Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới Tinh Hồn Phong cạnh tranh đến tình trạng kịch liệt như thế, cho dù là Thánh Chủ và Thái Thượng trưởng lão cũng muốn tham dự vào cạnh tranh!
...
Khi Hồ Lỵ và Tử Trúc trưởng lão rời đi, Diệp Phong gọi ba người Lục Trường Thanh, Thạch Thiên Lôi và Mục Lâm đi qua, chính thức giới thiệu Đồ Mãng cho ba người.
Ngoại trừ Lục Trường Thanh, khi Thạch Thiên Lôi và Mục Lâm biết được thân phận của Đồ Mãng thì bọn họ kinh hãi đến tròng mắt cũng sắp trợn lòi ra ngoài, bọn hắn hoàn toàn không thể nào ngờ được là nam tử trung niên vừa mới gia nhập này lại là cái tên điên thích chiến đấu đã từng đánh bại Thánh Chủ!
"Mục Lâm, ngươi có chuyện gì không?"
Sau khi Lục Trường Thanh, Thạch Thiên Lôi và Đồ Mãng đều rời đi, Diệp Phong phát hiện chỉ có Mục Lâm không hề rời đi, trên mặt lộ vẻ tò mò hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"
"Ta muốn phá của nhưng ta nhưng lại không biết nên phá của như thế nào, ngươi có thể dạy ta không?"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Mục Lâm lên tiếng hỏi ngược lại.
"Đinh! Tuyên bố nhiệm vụ ngẫu nhiên, mời túc chủ dẫn Mục Lâm ra ngoài du lịch một phen, để đối phương học được phá của chi đạo từ trên người của túc chủ, cũng thuận lợi trở thành một bại gia tử đủ tiêu chuẩn, thời gian nhiệm vụ hai ngày, nhiệm vụ thành công thưởng điểm phá sản ngẫu nhiên, tỉ lệ chín mươi chín phần trăm thưởng ba viên Thăng Tiên Đan, nhiệm vụ thất bại, thưởng điểm phá sản ngẫu nhiên, tỉ lệ năm mươi phần trăm thưởng ba viên Thăng Tiên Đan!"
"Làm cái gì?"
"Hệ thống, nhiệm vụ này, người trừng phạt là nghiêm túc sao?"
Nghe được hệ thống ban bố nhiệm vụ ngẫu nhiên, Diệp Phong cũng bối rối vội vã hỏi thăm hệ thống, làm gì có chuyện nhiệm vụ thất bại mà vẫn được thưởng, ngươi nói là không trừng phạt thì còn nghe được!