Chương 406: Ẩn tàng ban thưởng, Hư Không Chi Môn
Thấy cảnh này, Ngọc Quỷ trưởng lão cũng dần dần hưng phấn lên, sau đó tự lẩm bẩm: "Nhỏ, cách cục của ta vẫn nhỏ, sau này nếu gặp được kẻ địch thì nhất định phải dùng siêu cấp kiếm khí này thăm dò thực lực của đối phương một chút, sau đó ta mới tính toán xem nên sử dụng đại trận mê cung này như thế nào!"
...
Bên ngoài đại trận mê cung!
"Mục Lâm!"
"Vẫn là tiểu tử ngươi được, mẹ nó, rất biết phá của, hôm nay xem như ta đã học được một bài học!"
Sau khi đi ra khỏi đại trận mê cung, Ngọc Quỷ trưởng lão cũng nhìn Mục Lâm cười lớn lên tiếng nói.
? ? ?
Cái gì mà ta rất được?
Ta phá của lúc nào, ta hoàn toàn không biết phá của!
Trên mặt lộ ra vẻ khó hiểu, Mục Lâm quay qua nhìn Ngọc Quỷ trưởng lão, vội vàng hỏi: "Ngọc Quỷ trưởng lão, ta phá của khi nào?"
"Phá của khi nào?"
"Ngươi thông qua Vô Cực Trảm Tiên Trận ngưng tụ kiếm khí, một đạo kiếm khí tiêu hao số lượng cực phẩm Tiên Linh Tinh đủ để duy trì đại trận mê cung một ngày, vừa nãy ngươi vì khiến cho Chu Phong đó khiêu vũ, ngưng tụ tối thiểu ba trăm đạo trở lên, cái này cũng chưa tính, cuối cùng ngươi còn ngưng tụ ra chín mươi chín đạo kiếm khí!"
"Về phần đạo siêu cấp kiếm khí cuối cùng đó, rốt cuộc tiêu hao bao nhiêu cực phẩm Tiên Linh Tinh thì ta không được rõ lắm, này phải chờ ta tự mình thử một chút mới biết được!"
Nhìn vẻ mặt mộng bức của Mục Lâm, Ngọc Quỷ trưởng lão giải thích rõ cho hắn biết.
"Cái gì!"
"Đây chẳng phải là một đạo kiếm khí tiêu hao số lượng cực phẩm Tiên Linh Tinh tương đương với số tài nguyên tu luyện mấy năm của ta?"
"Nếu như dựa theo năm mà tính thì bốn trăm đạo kiếm khí tương đương với tài nguyên tu luyện hai ngàn năm của ta, mà như vậy là chưa tính đạo siêu cấp kiếm khí đó vào!"
Nghĩ đến đây, hơi thở của Mục Lâm trở nên dồn dập, phải biết, hắn là chuẩn Thánh tử của Thánh Địa, số lượng tài nguyên tu luyện mà hắn tiêu hao mỗi năm là một con số cực kỳ khủng bố!
Hô!
Thở dài một hơi, Mục Lâm cũng dần dần bình phục tâm tình của mình, bây giờ rốt cuộc thì hắn đã hiểu được tại sao trước đó Diệp Phong lại nhắc nhở hắn đừng xem xét tình huống tiêu hao cực phẩm Tiên Linh Tinh trong tiên giới!
Nếu biết trước tình huống như vậy thì hắn tuyệt đối sẽ không chơi vui vẻ như vậy!
"Lẽ nào đây chính là cảm giác vui sướng khi phá của đem lại?"
"Quá mẹ nó sướng rồi, chẳng trách trước đó ta không trải nghiệm được cảm giác vui sướng khi phá sản, bởi vì ta hoàn toàn không biết cách phá của!"
Mặc dù vẫn còn có chút đau lòng nhưng khi nhớ lại cảm giác vui sớm lúc nãy thì Mục Lâm cảm thấy nếu như có cơ hội thì hắn vẫn sẽ chơi như vậy nữa!
"Dùng một thùng Vô Cực Huyễn Linh Dịch nhỏ ngâm bồn tắm?"
"Dùng Vô Cực Huyễn Linh Dịch hạ nhiệt cho mặt đất một chút?"
"Chỉ như vậy thôi sao?”
Giờ phút này, Mục Lâm nghĩ đến hành vi phá của của Lục Trường Thanh và Thạch Thiên Lôi, không biết tại sao nhưng hắn luôn có cảm giác là hai người bọn họ có chút không phóng khoáng, lúc này ngay cả bản thân hắn cũng không có chú ý tới bởi vì một lần siêu cấp phá của này mà tâm cảnh của hắn đã xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất!
"Đinh! Chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ ngẫu nhiên, thưởng một trăm vạn điểm phá sản, thưởng Thăng Tiên Đan *3!"
Ngay lúc Diệp Phong chuẩn bị gọi Mục Lâm rời đi thì tiếng nhắc nhở phần thưởng của hệ thống chợt vang lên ở trong đầu của hắn.
? ? ?
Làm cái gì?
Mẹ nó, ta còn chưa có đi ra khỏi Thánh Địa mà nhiệm vụ đã hoàn thành?
Nghe được hệ thống công bố phần thưởng, Diệp Phong bối rối không biết làm sao, mẹ nó, nhiệm vụ này hoàn thành cũng quá đột nhiên đi chứ!
"Đinh! Chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ ngẫu nhiên trong vòng một ngày, phát động ẩn tàng ban thưởng, thưởng Hư Không Chi Môn!"
Hư Không Chi Môn: Là một loại lực lượng đặc thù, mở Hư Không Chi Môn ra thì có thể đưa bất kỳ một sinh linh nào vào trong hư không vô tận, trong hư không vô tận này, thân thể và thần hồn của bất kỳ sinh linh nào đều sẽ bị chôn vùi và gây dựng lại liên tục không ngừng, cũng có thể thả bất kỳ một sinh linh nào mà đã đưa vào ra bất cứ lúc nào, vậy thực lực của túc chủ bây giờ thì chỉ có thể đưa ba người vào trong hư không vô tận!
"Ngọa tào!"
"Còn mẹ nó có ẩn tàng ban thưởng!"
"Thân thể và thần hồn không ngừng bị chôn vùi và gây dựng lại, mẹ nó, như vậy không phải là bị tra tấn vĩnh viễn hay sao?"
Hiểu rõ được tình huống của Hư Không Chi Môn, trên mặt Diệp Phong cũng hiện lên vẻ chấn kinh, cái này hoàn toàn không yếu hơn Hủy Diệt Thần Mâu chút nào!
Chờ chút!
Đúng lúc này, Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, vội vàng hỏi thăm hệ thống: "Hệ thống, tại sao nhiệm vụ ngẫu nhiên mà còn có ẩn tàng ban thưởng, hơn nữa phần thưởng lại kinh khủng như thế?”
"Đinh! Sau khi hệ thống thăng cấp, bất kỳ một nhiệm vụ nào ban ra đều có tỷ lệ xuất hiện ẩn tàng ban thưởng, mà phương thức phát động ẩn tàng ban thưởng cũng không giống nhau!"
"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, trong ẩn tàng ban thưởng có tỉ lệ đạt được lực lượng đặc thù không kém gì Hủy Diệt Thần Mâu, ví dụ như là cái Hư Không Chi Môn này!"
? ? ?
Mẹ nó, còn có thể chơi như vậy?
Sau khi nghe hệ thống giải thích xong, Diệp Phong đầu tiên là sững sờ, sau đó trên mặt nở một nụ cười tự lẩm bẩm: "Thú vị lắm, nếu như vậy thì tất cả những nhiệm vụ sau này sẽ không khiến cho ta cảm thấy nhàm chán."
"Diệp thiếu, chúng ta đi thôi!"
Lúc này, Mục Lâm bỗng nhiên lên tiếng thúc giục.
"Đi?"
"Đi đâu?"
Nhìn Mục Lâm, Diệp Phong cũng trực tiếp hỏi ngược lại.
"Đi ra bên ngoài Thánh Địa!"
"Diệp thiếu, không phải ngươi nói là ngươi muốn dẫn ta ra ngoài du lịch hai ngày, sau đó chỉ đạo ta nên phá của như thế nào hay sao?"
Mục Lâm nghe được Diệp Phong hỏi lại thì cũng ngẩn ra sau đó hỏi lại.
"Chỉ đạo?"
"Mẹ nó, ngươi đã trực tiếp xuất sư, ngay cả hệ thống cũng công nhận ngươi, ta còn chỉ đạo cái rắm!"
Chờ chút!