Chương 412: Cược một lần, ý nghĩ phá của điên rồ của Long Thiếu Phong (2)
Nói đến đây, Mục Lâm nhìn Long Thiếu Phong tiếp tục nói: "Ta cảm thấy Diệp thiếu coi trọng ngươi, hơn nữa cũng muốn dẫn ngươi theo bên cạnh, đây chính là một cơ duyên lớn của ngươi, ngươi có thể nắm chặt hay không phải xem chính ngươi, nhưng nếu như ngươi bỏ qua thì chắc chắn sau này ngươi sẽ hối hận!"
Nói đến thế thôi, Mục Lâm cũng không định tiếp tục nói thêm cái gì với Long Thiếu Phong!
Mà nguyên nhân hắn nhắc nhở Long Thiếu Phong cũng vì lúc trước khi rời đi, Diệp Phong từng nói với hắn là hắn cảm thấy có chút đáng tiếc về Long Thiếu Phong, nếu như đối phương là một tên bại gia tử thì sẽ dẫn đối phương theo bên cạnh.
"Chỉ dựa vào những suy đoán sơ bộ như vậy mà ta dám đánh cược một lần như thế, không biết lựa chọn của ta là đúng hay sai!"
"Hoặc là chính là cơ duyên lớn, hoặc là về nhà bị đánh gãy chân!"
"Cho dù thua cuộc thì ta cũng có thể nếm được hương vị của Tử Minh Ám Long Đản, không lỗ!"
Nghe Mục Lâm nói xong, Long Thiếu Phong càng thêm kiên quyết quyết tâm muốn đánh cược của mình!
...
Sáng sớm ngày thứ hai!
Theo Long Xa dừng ở trên không một sơn cốc, Lãnh lão bay thẳng vào trong sơn cốc!
Theo từng dao động chiến đấu kinh khủng từ trong sơn cốc truyền ra, bên ngoài Long Xa, trên mặt Mục Lâm lộ vẻ lo lắng nhìn về phía Long Thiếu Phong hỏi: "Long thiếu, Lãnh lão không có vấn đề chứ?"
"Mục Lâm huynh yên tâm, kẻ trộm đi Tử Minh Ám Long Đản cũng không phải là đối thủ của Lãnh lão."
Mặc dù nói như vậy nhưng cảm nhận được dao động chiến đấu không ngừng truyền ra từ trong sơn cốc, trong mắt Long Thiếu Phong cũng lóe lên vẻ lo lắng.
"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, Tống Khôn không ngừng dùng Tử Minh Ám Long Đản làm yểm hộ, Lãnh lão vì không muốn làm thương tổn đến Tử Minh Ám Long Đản nên đã dần dần rơi vào thế hạ phong, nếu tiếp tục như thế nữa thì rất có thể Tử Minh Ám Long Đản mà ngươi muốn mua sẽ bị đánh nát!"
Ngay lúc Diệp Phong đang đại chiến ba trăm hiệp với thất tiên nữ, tiếng nhắc nhở của hệ thống kéo hắn từ trong mộng đẹp ra ngoài.
"Kêu Tiểu Hắc đi ra ngoài giải quyết một chút!"
Đang mơ một giấc mơ đẹp nhưng bị quấy rầy, Diệp Phong mở hai mắt ra, trực tiếp ra lệnh cho hệ thống.
...
Trong sơn cốc!
"Ha ha ha!"
"Lãnh Vân Sơn, cho dù ngươi tìm được ta thì đã sao, ngươi dám hủy Tử Minh Ám Long Đản này sao?"
Nhìn Lãnh Vân Sơn mình đả thương đứng đối diện, Tống Khôn dùng tiên lực một tay kéo cự đản dài chừng hai mét phách lối cười to.
"Tống Khôn, ngươi đừng ép ta!"
"Nếu như Tử Minh Ám Long Đản không sao thì ngươi còn có hi vọng sống, nhưng nếu như Tử Minh Ám Long Đản bị hủy, vậy chắc chắn ngươi..."
Không đợi Lãnh lão nói xong, một khe hở không gian quỷ dị lập tức xuất hiện ở sau lưng Tống Khôn.
"Tống Khôn!"
"Phía. . . phía sau ngươi có người!"
Nhìn thấy một nam tử áo đen sắc mặt lạnh lùng từ trong vết nứt không gian đi ra, Lãnh lão cũng hoảng sợ hô to lên.
"Ha ha ha!"
"Lãnh Vân Sơn, ngươi nghĩ ta ngốc..."
Không đợi Tống Khôn nói xong thì toàn thân hắn đã nổ tung hóa thành một đám sương máu đẹp đẽ ở trên không trung, trực tiếp biến mất trong tầm mắt của Lãnh lão.
"Mẹ nó!"
"Đi ra, quá hưng phấn cho nên không có khống chế được cường độ!"
Nhìn xem Tống Khôn hóa thành sương máu, Diệp Tiểu Hắc sụp đổ nói.
"Không được, không thể trở về như vậy được, có trời mới biết lần tiếp theo lúc nào mới có thể ra ngoài được, bây giờ phải tranh thủ một chút!"
Nghĩ đến đây, Diệp Tiểu Hắc trực tiếp nhìn lên không trung quát to: "Thiên Đạo, đừng giấu, nhanh ngưng tụ Thiên Đạo kiếp vân để cho ta thoải mái một chút!"
? ? ?
Nghe nói như thế, Lãnh lão lộ vẻ hoảng sợ đứng cách đó không xa tự lẩm bẩm: "Rốt cuộc thì người này là ai, đúng là thực lực của hắn cực kỳ kinh khủng nhưng có phải là đầu óc của hắn có chút..."
Oanh!
Không đợi Lãnh lão nói xong, một luồng thiên địa uy áp kinh khủng bao phủ cả sơn cốc trong nháy mắt, đồng thời Thiên Đạo kiếp vân lóe ra lôi quang cũng bắt đầu nhanh chóng ngưng tụ ở trên không trung!
Choáng váng!
Nhìn Thiên Đạo kiếp vân nhanh chóng ngưng tụ ra ở trên không trung, cảm nhận được khí tức khủng bố đang tỏa ra từ đó, lúc này Lãnh lão sợ đến choáng váng!
Hắn chưa bao giờ nghĩ đến chuyện Thiên Đạo kiếp vân đại biểu cho thiên đạo lại bị người ta kêu một cái là lập tức xuất hiện!
"Đó lại là cái gì!"
Đúng lúc này, nam tử áo đen đứng cách đó không xa bỗng nhiên xông vào Thiên Đạo kiếp vân trên không trung, mà sau lưng hắn thì xuất hiện một cái huyết hải kinh khủng che khuất cả bầu trời, thấy cảnh này, Lãnh lão kinh hãi tròng mắt sắp phát nổ!
Thiên Đạo kiếp vân lấp lóe lôi quang!
Vô tận huyết hải sóng máu ngập trời!
Theo Thiên Đạo kiếp vân bị vô tận huyết hải triệt để thôn phệ sạch sẽ, phía dưới, Lãnh lão đã nhìn đến choáng váng!
Chiến đấu ở cấp bậc này đã hoàn toàn vượt ra khỏi nhận thức của hắn!
Hắn chưa từng nghĩ tới lực lượng của tu sĩ lại có thể mạnh mẽ đến tình trạng như vậy!
Mà tất cả những chuyện này, mấy người đang ở trên Long Xa hoàn toàn không phát hiện được, bởi vì toàn bộ Long Xa đều bị một cái huyết dịch bình chướng do huyết dịch ngưng tụ mà thành bao phủ, ngăn cản tất cả dao động và khí tức bên ngoài!
Trong Long Xa!
"Long thiếu, ngươi định sẽ đem Tử Minh Ám Long Đản đó về Thiên Long Cốc sao?"
Diệp Phong nhìn Long Thiếu Phong bị hắn gọi vào trong toa xe xa hoa, trực tiếp hỏi thăm.
"Không đem về!"
"Diệp thiếu, ta cũng muốn cảm nhận thử cảm giác vui sướng khi phá của!"
"Cho nên chờ Lãnh lão cướp Tử Minh Ám Long Đản về, ta sẽ đem nó nướng rồi chúng ta cùng nếm thử hương vị của nó!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Long Thiếu Phong nghĩ nghĩ, trực tiếp nói ra ý nghĩ của mình.
"Cái gì!"
Nghe nói như thế, cho dù là Diệp Phong hay là Mục Lâm đều trừng lớn hai mắt lên tiếng kinh hô!
"Gia hỏa này là tình huống như thế nào?"
"Ta còn muốn mua Tử Minh Ám Long Đản về, hắn lại muốn nướng nó lên ăn?"