Chương 55: Một trăm triệu cực phẩm Linh Tinh, nghĩ ta không bỏ ra nổi?
"Lạc Thiên Tuyết là gì của ngươi?"
Lúc này, Diệp Phong nhìn chằm chằm Lạc Dao Dao, hỏi.
? ? ?
"Ngươi biết tỷ tỷ của ta?"
Lạc Dao Dao nghe Diệp Phong nói thẳng ra tên tỷ tỷ mình thì cũng giật mình.
"Ngọa tào!"
"Lạc Thiên Tuyết là sư tôn ta, vậy chẳng phải ngươi là tiểu sư cô của ta?"
Diệp Phong nghe nói Lạc Thiên Tuyết là tỷ tỷ của đối phương thì choáng!
"Tiểu sư cô ?"
"Ngươi là đồ đệ của tỷ tỷ ta?"
"Tinh Hồn Tông là tông môn mà tỷ tỷ ta sáng lập?"
Không chỉ là Diệp Phong choáng, Lạc Dao Dao cũng choáng!
Mười phút sau, khi Diệp Phong nói rõ một chút tình huống, Lạc Dao Dao choáng lần nữa.
Đại đệ tử thân truyền của tỷ tỷ!
Vị đệ tử hạch tâm thứ sáu của Tinh Cực Tông!
Trưởng lão vinh dự của Tinh Cực Tông, thân phận, địa vị, bối phận đều bình khởi bình tọa với ngũ đại tổ lão!
Thân phận có nên phức tạp như vậy hay không?
Vậy ta là gọi ngươi là sư điệt hay là Diệp trưởng lão?
n...
Nhìn dáng vẻ la lỵ khả ái của Lạc Dao Dao, Diệp Phong trầm mặc một lát, sau đó nói: "Hai ta tự do muốn gọi sao gọi, ngươi gọi ta là Diệp trưởng lão, ta gọi ngươi là sư cô."
Ta gọi ngươi sư cô thì được, nhưng một tiểu la lỵ như ngươi gọi ta là sư điệt thì quá khó chịu.
Lúc này, Diệp Phong lại cực kỳ may mắn mình còn có thân phận trưởng lão, ai mà ngờ được Lạc Thiên Tuyết còn có một muội muội la lỵ thiên tư trác tuyệt như thế!
"Đến, sư cô, để bản trưởng lão nắn mặt của ngươi."
Nói xong, hai tay Diệp Phong bớp lấy gương mặt la lỵ khả ái của Lạc Dao Dao, nhìn ánh mắt như muốn phun lửa của đối phương, tâm tình Diệp Phong rất dễ chịu, trước đó bị đối phương quấn lấy mà cảm thấy bực bội bị quét sạch trong nháy mắt.
"Lần đầu tiên gặp mặt, nên tặng gì cho tiểu sư cô?"
Bóp một hồi, Diệp Phong nâng cằm lên nhìn tiểu la lỵ sư cô, lại trầm tư, luôn cho linh thạch cũng không có ý nghĩa gì, mặc dù sẽ phát động hành vi phá của nhưng hắn đã cho đủ rồi.
Đốn Ngộ Đan?
Đồ chơi đó chắc chắn sẽ cho một chút nhưng xem nó như lễ vật thì có chút không thích hợp, dù sao đồ chơi đó tương đương với đồ ăn vặt.
Kim Tàm Tinh Diệu Thạch?
Nhìn hình thể của tiểu la lỵ sư cô, cũng không giống Luyện Khí Sư.
Cửu Diệp Hồi Hồn Thảo, chỉ còn lại một gốc, đã nói là làm phần thưởng, Bạch lão và Hạ lão còn ở tông môn, ngày đêm nhớ mong nó.
Tinh huyết Đại yêu Tử Lôi Cuồng Sư?
Quái vật hình người tiểu la lỵ, cũng không thể.
Suy nghĩ về những thứ mình có bây giờ, Diệp Phong quay qua nhìn Lạc Dao Dao, hỏi: "Tiểu sư cô, ngươi là thể tu?"
"Không sai, ta chính là thể tu, không biết sao ngươi phát hiện được."
Nghe Diệp Phong hỏi, vốn cũng vì vừa mới bị Diệp Phong bóp mặt mà phụng phịu, trong lòng Lạc Dao Dao lại giật mình lần nữa, không biết tại sao bây giờ nàng đứng trước mặt Diệp Phong, bỗng nhiên có cảm giác như nàng hoàn toàn không giấu được bất cứ bí mật gì, cảm giác này khiến cho nàng có chút hốt hoảng.
? ? ?
Đúng là thể tu, quái vật hình người tiểu la lỵ?
Nghe Lạc Dao Dao trả lời, Diệp Phong cũng cả kinh, quá khó tin!
"Diệp trưởng lão, ta cho ngươi biết, ta ghét nhất là người khác bóp mặt ta, vừa nãy ngươi bóp mặt ta, chuyện này không xong, chờ sau khi ta trở về thì nhất định phải nói tỷ tỷ chủ trì công đạo cho... !"
Lạc Dao Dao còn chưa nói xong nhưng nhìn thấy một giọt yêu thú tinh huyết tỏa ra yêu khí mạnh mẽ trong tay Diệp Phong thì im bặt, hai mắt linh động giống như biết nói chuyện nhìn chằm chằm vào yêu thú tinh huyết.
"Tinh huyết của Đại yêu Tử Lôi Cuồng Sư vượt qua chín đạo Thiên Đạo lôi kiếp, bóp mặt một cái cho một giọt."
"Nếu ngươi không thích người khác bóp mặt ngươi, vậy thì..."
Không đợi Diệp Phong nói xong, Lạc Dao Dao đã dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới trước mặt Diệp Phong, nắm một cái tay khác của Diệp Phong để lên gương mặt đáng thương của mình.
"Người khác không được nhưng ngươi là Diệp trưởng lão, bóp mặt vãn bối có gì đâu."
Nhìn Lạc Dao Dao nở nụ cười đáng yêu, Diệp Phong cũng nhịn không được bật cười, tiện tay nhéo nhéo gương mặt nhỏ nhắn của đối phương, đưa Đại yêu tinh huyết trong tay cho đối phương.
Nếu là thể tu, vậy phải chăng tiểu sư cô cũng là một Luyện Khí Sư?
Tiểu sư cô này cổ linh tinh quái, nếu như không nắm chắc thì sau này ta sẽ phiền lắm.
Nghĩ đến đây, Diệp Phong làm bộ vụng về làm rơi một khối Kim Tàm Tinh Diệu Thạch xuống đất.
"Kim Tàm Tinh Diệu Thạch!"
Không có gì bất ngờ xảy ra, khi Lạc Dao Dao nhìn thấy Kim Tàm Tinh Diệu Thạch rơi dưới chân Diệp Phong thì lên tiếng kinh hô, thậm chí toàn bộ thân thể đều vì kích động mà run rẩy kịch liệt.
"Tiểu sư cô, ngươi nhận ra nó?"
"Muốn?"
Ừm! Ừm! Ừm!
Nghe Diệp Phong hỏi thăm, nhìn đối phương nhặt Kim Tàm Tinh Diệu Thạch lên, Lạc Dao Dao điên cuồng gật đầu.
"Không cho!"
Diệp Phong nhanh chóng cất Kim Tàm Tinh Diệu Thạch vào không gian hệ thống, nhìn Lạc Dao Dao choáng tại chỗ, nhịn không được cười phá lên.
Lúc này, nếu còn không có nhận ra là Diệp Phong đang trêu mình thì Lạc Dao Dao là đồ đần.
Nhưng biết thì đã sao, Diệp Phong không cho nàng, nàng còn có thể cướp đoạt hay sao?
Không có quan hệ gì thì cũng thôi đi, bây giờ đối phương không chỉ là Diệp trưởng lão, càng là tiểu sư điệt của nàng, sao nàng có thể động thủ cướp đoạt được.
Nghĩ đến đây, Lạc Dao Dao sắp điên rồi, nàng bị Diệp Phong triệt để nắm gắt gao, nàng không rõ sao trong tay Diệp Phong lại có nhiều đồ tốt như vậy.
"Diệp trưởng lão, ngươi trở thành đại đệ tử thân truyền của tỷ tỷ ta như thế nào?"
"Còn nữa, ngươi trở thành trưởng lão vinh dự của Tinh Cực Tông như thế nào?"
Vì làm dịu tình cảnh lúng túng lúc này, Lạc Dao Dao chuyển chủ đề, hơn nữa hai vấn đề này nàng cũng rất muốn biết câu trả lời.
Từ nhỏ đến lớn, cái gì cũng không thèm để ý, mỗi ngày đều si mê với tu luyện, sao tỷ tỷ lại nhận một đại đệ tử thân truyền?
Dù sao Tinh Cực Tông cũng là một cái tông môn đỉnh tiêm, ngoại trừ số ít thế lực siêu nhiên thì nó tuyệt đối là tồn tại Cự Vô Phách, với chút thực lực của Diệp Phong bây giờ thì sao lại có thể có được thân phận trưởng lão vinh dự?
"Bởi vì ta có tiền!"