Chương 56: Một trăm triệu cực phẩm Linh Tinh, nghĩ ta không bỏ ra nổi? (2)
"Năm mươi vạn miếng thượng phẩm linh thạch, mua một cái thân phận đại đệ tử thân truyền từ tỷ tỷ ngươi."
"Một trăm triệu miếng cực phẩm Linh Tinh cộng với trận pháp bí điển Cửu Kiếm Kiếm Trận phiên bản đã được cường hóa, mua một thân phận trưởng lão vinh dự ở tông môn."
A?
Nghe Diệp Phong nói như vậy, Lạc Dao Dao lại nghi ngờ không biết có phải là lỗ tai của mình có vấn đề hay không.
Đại đệ tử thân truyền còn có thể mua?
Trưởng lão vinh dự của tông môn còn có thể mua?
"Cực kỳ buồn cười!"
"Ngươi từng thấy cực phẩm Linh Tinh?"
"Há miệng ra là một trăm triệu cực phẩm Linh Tinh, ngươi có biết đó là khái niệm gì không?"
Đúng lúc này, một giọng nói tràn ngập khinh thường từ nơi không xa truyền đến, ngay sau đó là một nữ tử trung niên vẫn còn xuân sắc từ đằng xa đi tới, nhìn Diệp Phong, trong mắt tràn đầy khinh thường.
"Sư tôn!"
Mà Lạc Dao Dao thấy người tới thì lập tức cung kính hô một tiếng.
"Ta chính là cốc chủ Vạn Hoa Cốc, không phải ngươi thích dùng linh thạch, Linh Tinh mua sắm thân phận đặc thù sao?"
"Chỉ cần ngươi có thể lấy ra một trăm triệu miếng cực phẩm Linh Tinh, bổn cốc chủ lập tức bái ngươi làm thầy, để ngươi lại có thêm một cái thân phận hiển hách, thấy sao?"
Hoa Ngữ Mộng nhìn Diệp Phong, rất là khinh thường nói.
Nghe giọng điệu tràn ngập mùi thuốc súng của Hoa Ngữ Mộng, Lạc Dao Dao cũng vội vàng nhìn về phía Diệp Phong, giải thích: "Diệp trưởng lão, sư tôn ta không ưa mấy người nói mạnh miệng, ngươi chớ để ý, nàng không có ác ý."
Một người là sư tôn, một người là tiểu sư điệt của mình, bây giờ Lạc Dao Dao cảm thấy cực kỳ đau đầu, đối với cái tật không tính là tật xấu này của sư tôn, nàng cũng không có cách nào, người ta khoác lác thì kệ người ta đi, nghe rồi thì thôi, nhưng mà nàng lại cho đó là bệnh.
Diệp Phong nhìn Hoa Ngữ Mộng hùng hổ dọa người, sắc mặt cũng dần trở nên khó coi, mặc dù hắn rất muốn nể mặt tiểu sư cô mình, nhưng đối phương có thái độ cường thế như thế khiến cho hắn cực kỳ khó chịu!
"Tiểu sư cô, là sư tôn ngươi khinh người quá đáng, mặt mũi này ta không nể được."
Nói xong, Diệp Phong trực tiếp lấy ra một cái không gian giới chỉ chứa một trăm triệu cực phẩm Linh Tinh ném cho Hoa Ngữ Mộng, cười lạnh nói: "Đồ nhi ngoan, một trăm triệu miếng cực phẩm Linh Tinh này coi như là quà ra mắt sư tôn cho ngươi."
"Đinh! Chúc mừng túc chủ trang bức đánh mặt thành công, thưởng Kim Tàm Tinh Diệu Thạch *10, Tử Lôi Cuồng Sư tinh huyết *100, mảnh vỡ Kiếm Tâm tiến giai *5!"
Ngọa tào!
Làm như vậy cũng có thể nhận được phần thưởng?
Cái này cũng không tính là hành vi phá của gì, cho nên dù vận dụng một trăm triệu cực phẩm Linh Tinh thì Diệp Phong cũng không có hỏi thăm hệ thống, dù sao hệ thống vô hạn cung ứng, mà không phải hành vi phá của thì cho dù hắn dùng bao nhiêu cũng sẽ không khấu trừ điểm phá sản, cũng sẽ không nhận được điểm phá sản.
Nhưng hắn không ngờ được là còn có thể phát động phần thưởng trang bức đánh mặt!
Thời gian quá ngắn, từ khi trùng sinh đến cái thế giới huyền huyễn này, hắn cảm thấy hệ thống còn có rất nhiều chức năng ẩn giấu chưa có bị hắn mò ra được.
Mà khi Hoa Ngữ Mộng nhìn thấy lít nha lít nhít cực phẩm Linh Tinh ở trong không gian giới chỉ bị ném tới thì ngẩn ra tại chỗ.
Cực phẩm Linh Tinh, cho dù Vạn Hoa Cốc truyền thừa hơn mấy vạn năm thì số lượng dự trữ cũng không đủ ngàn vạn, dù sao cho dù ở trong Thiên Đạo Chiến Trường, muốn tìm được cực phẩm Linh Tinh cũng là chuyện cực kỳ khó khăn.
Dù là một miếng cực phẩm Linh Tinh có thể hối đoái một trăm miếng thượng phẩm Linh Tinh, nhưng ngươi muốn dùng một trăm miếng thượng phẩm Linh Tinh hối đoái một miếng cực phẩm Linh Tinh thì hoàn toàn không có ai đổi!
"Không thể nào!"
"Sao ngươi lại có nhiều cực phẩm Linh Tinh như thế!"
Dù là một trăm triệu cực phẩm Linh Tinh đã bày ở trước mắt nhưng Hoa Ngữ Mộng vẫn không thể tin được đây là sự thực!
Vạn Hoa Cốc là thế lực siêu nhiên, cho dù như thế thì cũng chỉ có ngàn vạn cực phẩm Linh Tinh, Diệp Phong chỉ là một tiểu tu sĩ Khí Động Cảnh cửu trọng đỉnh phong, sao lại có cực phẩm Linh Tinh khổng lồ như thế!
"Đừng cho là ta chỉ có nhiêu Linh Tinh đó!"
Nói xong, Diệp Phong lập tức lấy mười lăm khối Kim Tàm Tinh Diệu Thạch, hai trăm bảy mươi chín giọt tinh huyết của Đại yêu Tử Lôi Cuồng Sư, một gốc Cửu Diệp Hồi Hồn Thảo, năm mảnh vỡ Kiếm Tâm tiến giai ra, về phần Đốn Ngộ Đan thì hắn không có lấy ra, bởi vì thứ đó trừ phi tự mình nếm thử, nếu không thì không ai sẽ tin.
"Cái này, cái này. . ."
Khi Hoa Ngữ Mộng nhìn thấy Diệp Phong lấy ra những bảo vật cho dù Vạn Hoa Cốc cũng không bỏ ra nổi này thì kinh hãi không nói nên lời.
"Cái đồ chơi này tên là mảnh vỡ Kiếm Tâm tiến giai, chỉ cần ngươi cảm ngộ kiếm ý đạt đến cực hạn, hấp thu lực lượng bên trong thì có thể trực tiếp đột phá đến Kiếm Tâm chi cảnh."
Nói xong, Diệp Phong trực tiếp đặt một cái mảnh vỡ Kiếm Tâm tiến giai lên trán của mình.
Theo một cỗ thanh lương chi ý hiện lên, Tử Vong Kiếm Ý cực hạn ầm ầm bộc phát, hơn nữa kiếm ý liên tục tăng lên, cuối cùng ầm một tiếng, hư ảnh một thanh kiếm phôi màu đen mà mắt trần có thể thấy được xuất hiện ở trên đỉnh đầu Diệp Phong.
Kiếm Tâm chi cảnh!
Hình thức ban đầu của kiếm phôi!
Nhìn thấy cảnh này, cho dù là Hoa Ngữ Mộng hay là Lạc Dao Dao đều trừng to hai mắt lên tiếng kinh hô, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.
Một lát sau.
Hô!
Hoa Ngữ Mộng thở dài một hơi, u oán nhìn Diệp Phong, nói: "Có chơi có chịu, từ bây giờ, ngươi chính là sư tôn của Hoa Ngữ Mộng ta, nhưng chỉ đại biểu cá nhân ta chứ không bao gồm Vạn Hoa Cốc."
Nói xong, Hoa Ngữ Mộng gượng cười, trăm năm qua, nàng không ngờ được là mình lại cắm trong tay một tiểu gia hỏa Khí Động Cảnh, nhưng bây giờ nàng cũng rất tò mò với Diệp Phong, nàng không tài nào hiểu được tại sao Diệp Phong lại có nhiều bảo vật như thế!
Xong!
Xong xong!
Bên cạnh, Lạc Dao Dao hoàn toàn bối rối!