- Đùng đùng... Hộp gỗ này còn có một ngăn bí mật.
Ngón tay của Mục Lương gõ dưới đáy hộp một cái gỗ, phát hiện là âm thanh trống rỗng.
Anh dùng mã tấu cạy tấm ván gỗ phần đáy hộp ra, thấy bên trong có một túi, mở ra nhìn mới phát hiện là hạt giống.
- Lại là hạt giống rau quả, thảo nào đặt trong ngăn bí mật.
Mục Lương ngạc nhiên nhìn cái túi cột chắc, rồi nhét vào trong túi đeo lưng.
Ở vùng đất chết, một kiểu thế giới tận thế, hạt giống thực vật xanh, đại biểu cho một trong các hy vọng quan trọng vực dậy tương lai văn minh.
Tiếp theo thăm dò trong gian phòng, Mục Lương mở ra tủ quần áo cạnh mép giường, lại có phát hiện vui mừng.
Năm khúc vải màu sắc cũng khác nhau, được đặt ngăn nắp trong tủ treo quần áo.
- Đồ đạc hơi nhiều, xem ra cần phải tìm một người đến giúp đỡ.
Mục Lương ôm ra năm khúc vải từ trong tủ quần áo, sờ cằm một cái suy nghĩ làm sao đem ra khỏi phòng.
Đồ vật trong phòng thủ lĩnh, có rất nhiều thứ phải đem đi.
Ai bảo Mục Lương xuyên không tới, đồ vật gì cũng không có, một ít đồ dùng hàng ngày, ở thế giới Mạt Nhật này, có tiền muốn mua đều không có nơi để mua.
- Tiểu Thải, len lén di chuyển đừng để người khác phát hiện.
Mục Lương dùng suy nghĩ trong đầu, triệu hoán Kỳ Nhông Ba Màu đang âm thầm bảo vệ anh, bảo nó qua đây khuân đồ.
Bây giờ, không thể triệu hoán Rùa Đen được, nó tới, chỉ sợ sẽ đẩy ngã tường xông tới!
Kỳ Nhông Ba Màu đang chạy tới, Mục Lương đang muốn gom đồ đạc đóng gói cẩn thận, trong đó có năm khúc vải, còn có một thanh kiếm.
Anh lục soát tủ quần áo lần nữa, thấy đều là vật dụng thủ lĩnh đã dùng qua, một ít quần áo, các loại chăn mền.
Vật dụng đã dùng qua, anh không thèm lấy.
- Nơi đây còn có một tấm da sói mới.
Mục Lương mở ra một ngăn cuối cùng của tủ quần áo ra, thấy bên trong có rất nhiều da sói được sắp xếp ngăn nắp.
Anh cầm lên, phát hiện da sói chưa được xử lý qua, còn rất nhiều dấu vết, nhìn một cái đã biết chưa dùng qua.
- Mình đã nói có ba cái đầu sói, thì làm sao sẽ không có da sói chứ!
Mục Lương cầm da sói, để ở một bên, nhẹ giọng nói:
- Vậy bây giờ không cần lo không có chăn đắp.
Sau khi, anh chọn lọc và gói cẩn thận đồ vật, ngẩng đầu nhìn trên trần nhà.
Kỳ Nhông Ba Màu tới rất nhanh, không cần giống như Mục Lương phải leo tường tránh người khác, nó dùng móng vuốt thủ sẵn, bò qua tới trần nhà.
- Xuống đây, giúp tao khuân ít đồ trở về.
Mục Lương vẫy tay về phía Kỳ Nhông Ba Màu.
- Híz khà zz hízzz.
Kỳ Nhông Ba Màu nghiêng đầu một chút, bò xuống dọc theo tường.
- Kích thước thân thể có chút hơi nhỏ, không mang được nhiều đồ lắm.
Mục Lương nhìn năm khúc vải dài một mét, nhìn lại thân Kỳ Nhông Ba Màu chỉ dài một mét.
- Xem ra, hiện tại phải cho mày tiến hóa đến cấp 3.
Mục Lương giơ tay lên đặt trên thân thể Kỳ Nhông Ba Màu, trong đầu hạ lệnh với hệ thống:
- Cho Kỳ Nhông Ba Màu tiến hóa đến cấp 3.
- Ting! Kỳ Nhông Ba Màu cấp 2 tiến hóa đến cấp 3, khấu trừ 100 điểm tiến hóa.
- Ting! Kỳ Nhông Ba Màu tiến hóa cấp 3 thành công.
- Ting! Kỳ Nhông Ba Màu cấp 3 tiến hóa thiên phú: Tàng Hình.
- Ting! Điều chỉnh năng lực ‘Màu Săc Ngụy Trang’ của Thuần Dưỡng Sư, nâng cấp ‘Tàng Hình’ lên cấp 3.
Mục Lương cảm nhận được dòng nước ấm quen thuộc xuất hiện trong thân thể, thân thể lần nữa được cường hóa.
- Ẩn thân? Là trong hành động cũng có thể ẩn thân sao?
Lực chú ý của Mục Lương đặt trọng điểm trên năng lực mới.
Anh lập tức khởi động năng lực ‘Tàng Hình’, trong lúc đi phía ngoài thân thể cũng biến sắc theo hoàn cảnh.
- Cũng không phải là không có khuyết điểm, thời gian để chuyển hoán màu sắc gian cần cỡ 1 giây, động tác càng nhanh, khuyết điểm ẩn thân biến sắc càng dễ bị lộ.
- Năng lực ẩn thân này chỉ thích hợp với di chuyển từ từ, khuyết điểm chuyển hoán màu sắc càng khó lộ, ngược lại rất thích hợp để hàng động bí mật.
Mục Lương tổng kết trong lòng, sau khi phân tích ưu khuyết điểm năng lực phát triển mới thì thả lỏng.
Trọng điểm là, có thể hành động ẩn thân, để cho anh rất hài lòng.
Sau khi tìm hiểu rõ biến hóa, Mục Lương nhìn về phía Kỳ Nhông Ba Màu sau khi tiến hóa lần nữa, kích thước thân thể lại tăng lên gấp đôi.
Thân kỳ nhông dài hai thước, màu sắc vảy da không còn là ba màu, mà phân chia màu sắc trên miếng vảy:
Một mảnh màu xanh biếc, một mảnh màu hồng, một mảnh màu xanh lam, nhìn qua rất rực rỡ.
Trên cái đầu của Kỳ Nhông Ba Màu có mấy gai nhọn dài ra, dựng thẳng lên, có màu nâu, nhìn qua cực đáng sợ.
- Tiểu Thải, nếu có thêm một đôi cánh cho mày, mày cũng có thể trở thành Cự Long.
Mục Lương vỗ nhẹ nhẹ cái đầu của Kỳ Nhông Ba Màu .
- Híz khà zz hízzz.
Kỳ Nhông Ba Màu ngoẹo cái đầu, không hiểu Cự Long là gì.
- Mày đứng yên, đừng nhúc nhích, giúp tao khiêng mấy thứ này về.
Mục Lương chuyển năm khúc vải, da sói, một bó kiếm, trói lên trên người Kỳ Nhông Ba Màu.
- Híz khà zz hízzz.
Kỳ Nhông Ba Màu không thoải mái uốn éo cái người.
- Mau đi đi, bảo Mễ Nặc giúp mày lấy xuống đồ vật, rồi mày quay lại đây lần nữa.
Mục Lương cười hiền lành, phất tay một cái, bảo Kỳ Nhông Ba Màu bò ra ngoài từ cửa sổ.
- Híz khà zz hízzz.
Móng vuốt của Kỳ Nhông Ba Màu bám lên tường rời khỏi, để lại ở vết cào trên vách tường gỗ.
- Phải tranh thủ thời gian, nếu không... Thủ lĩnh bị giết, sẽ bị phát hiện.
Mục Lương đi nhẹ, vô thanh vô tức rời khỏi phòng, lần nữa quay vào trong tìm kiếm.
Lúc này, hầu gái đã ngoan ngoãn đứng ở nơi đây, chờ đợi chủ nhân gọi vào.
Ngựa không ăn lén cỏ ban đêm thì sẽ không mập.
Lần này mục tiêu của Mục Lương là thức ăn, rất vất vả mới tới một chuyến, đương nhiên có thể lấy chút thức ăn thì càng tốt.
Khi anh thăm dò, chứng kiến một tên đang đi lén la lén lút.
- Di? Người kia không phải A Cổ sao?
Mục Lương nhìn gò má đối phương, nhận ra chính là A Cổ từng xuất hiện qua ở đại sảnh.
Anh có hơi tò mò đi theo phía sau, muốn xem đối phương đang lén lút xung quanh phòng của thủ lĩnh làm cái gì?
A Cổ nhìn trái phải, không thấy được người phía sau, lặng lẽ tiến vào trong một căn phòng.
Mục Lương từ khe cửa nhìn vào trong, kinh ngạc phát hiện căn phòng này là kho chứa thức ăn.
Trong kho, ngoại trừ A Cổ, còn có một hầu gái.
Yêu đương vụng trộm?
Trong đầu của Mục Lương hiện lên một cái từ, sau đó đã bị loại bỏ.
- A Cổ, anh điên rồi? Cầm nhiều thịt như vậy? Bị thủ lĩnh phát hiện là sẽ giết anh đó.
Hầu gái nhìn thấy A Cổ lấy thịt bỏ trong túi vải, còn có trang bị chọn thịt ngon.
Lúc bình thường, A Cổ trộm một ít thịt ăn, hầu gái còn có thể hỗ trợ che giấu một chút.
Hiện tại, cầm nhiều thịt như vậy, hầu gái cũng không thể che giấu được.
- Thủ lĩnh đã điên rồi, ông ta chuẩn bị hợp tác với Huyết Hồ Tử, muốn giết một số người không nghe lời ông ta trong doanh trại.
A Cổ vội vàng bễu môi gầm nhẹ nói:
- Hôm nay, tôi không có đi đến gò núi, còn tưởng rằng có thể phá vỡ kế hoạch của thủ lĩnh, không nghĩ tới ông ta 'Phát rồ ' muốn liên hệ lại với Huyết Hồ Tử trước thời hạn.
Đúng vậy, lúc ở đại sảnh, là anh ta lừa thủ lĩnh, xem như thăm dò một cái.
Kết quả không cần suy nghĩ, bây giờ nhìn anh ta chuẩn bị chạy trốn đã hiểu.
A Cổ cho rằng không đi gặp mật thám đạo tặc, có thể để cho bọn họ nghi kỵ lẫn nhau, không nghĩ tới trước đó, thủ lĩnh đã tự mình thương lượng tốt với Huyết Hồ Tử.
Đã không có nghi ngờ, chỉ cần song phương hội hợp lại nói chuyện với nhau, sẽ có thể lộ ra anh ta, đến lúc đó, chỉ có một con đường chết.
Cho nên, A Cổ chuẩn bị chạy trốn suốt đêm.
- Thủ lĩnh làm sao sẽ hợp tác với Huyết Hồ Tử?
Hầu gái sợ đến sắc mặt tái nhợt, hoàn toàn mất đi vẻ nghiêm túc trước đó.
A Cổ lay hầu gái, thúc giục:
- Mau trở về thu dọn đồ đạc.
- Được được được.
Sau khi, hầu gái bừng tỉnh, liên tục gật đầu.
Mục Lương nhìn hầu gái rời khỏi, nhìn chằm chằm A Cổ đang còn giả bộ lấy thịt khô trong phòng.
Kế hoạch biến hóa cản không nổi.
Anh dự định thay đổi phương án chuẩn bị trước đó.