(Từ chương này, nhà mình sẽ sử dụng xưng hô ta hắn ngươi cho phù hợp bối cảnh truyện. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.)
Nhà trọ đối diện hẻm nhỏ, trong bóng tối ẩn núp rất nhiều người.
Trước mặt chính là hai người Truy Tung Giả, Giảo Hồ.
- Tình huống gì? Nguyệt Chủ làm sao đột nhiên đến nơi này?
Biểu cảm của Truy Tung Giả kinh ngạc, mờ mịt nhìn hình bóng Nguyệt Chủ đi vào nhà trọ.
Nàng không phải nên dò xét khắp nơi, hoặc ở khu vực trung ương, đợi tín hiệu Huyết Hồ Tử xâm lấn sao?
- Còn có thể là tình huống gì, nhất định là kẻ trộm liên hệ với Nguyệt Chủ trước.
Khuôn mặt của Giảo Hồ gian xảo, cắn răng nghiến lợi nói:
- Hơn nữa, còn đang giúp chúng ta một tay.
Bọn họ ý muốn cho Nguyệt Chủ đi tìm Huyết Hồ Tử, sau đó hai người vọt vào cướp đoạt Thủy Tinh Ngư.
Cũng không nghĩ tới, Nguyệt Chủ trực tiếp tìm tới nơi của kẻ trộm, muốn lấy được Thủy Tinh Ngư trước Huyết Hồ Tử.
- Nhanh, nhanh đi thông báo cho đại ca qua đây.
Truy Tung Giả quay đầu, ra lệnh cho thủ hạ đứng phía sau cách đó không xa, gầm nhẹ nói:
- Đã nói Nguyệt Chủ đã tiếp xúc với kẻ trộm, chậm sẽ không còn kịp rồi.
- Đã hiểu.
Mấy người thủ hạ vội vã chạy ra hẻm nhỏ, chạy vội trốn ra phía ngoài bộ lạc Nguyệt Đàm, đi tìm Huyết Hồ Tử.
- Còn có cơ hội, còn muốn nửa đêm khởi xướng tấn công, hiện tại chỉ có thể tấn công trước.
Truy Tung Giả híp mắt nhìn chằm chằm nhà trọ.
Hắn muốn dụ Huyết Hồ Tử đến một nơi khác, va chạm với Nguyệt Chủ, không nghĩ tới kế hoạch bị phá hủy, Nguyệt Chủ đột nhiên đến thăm, mọi việc đều phải thay đổi gấp.
- Huyết Hồ Tử đến, chúng ta còn có thể có cơ hội?
Đáy mắt của Giảo Hồ hiện lên một tia tính kế.
- Làm xong thừa lúc đại loạn, đoạt Thủy Tinh Ngư, ta hy vọng Huyết Hồ Tử có thể tín nhiệm chúng ta, chỉ cần ngăn chặn Nguyệt Chủ là có thể chạy đi.
Trong lòng của Truy Tung Giả có hơi bất an, lo lắng nói.
Hắn là một Dị Biến Giả cấp ba, vẫn là loại hình phụ trợ, không nhất định có thể chạy thoát được.
Truy Tung Giả đã không còn có cách nào, số lượng người của bộ lạc mình ở đã càng ngày càng nhiều.
Nếu không được nguồn nước trở về, có thể sẽ rất nhiều người chết, hoặc có một bộ phận người cũng bị đuổi rời đi.
Vùng đất chết Mạt Nhật chỉ là một dạng thế giới, cũng không có quá nhiều đúng hay sai, duy nhất chỉ có sinh tồn, ai có sức mạnh mạnh, thân thể khỏe mạnh thì sống sót.
- Từ giờ trở đi, ngươi và ta cũng đã là đối thủ cạnh tranh.
Giảo Hồ nhìn Truy Tung Giả sau lưng, bàn tay nhẹ nắm lại thả.
- Chuyện này phải nhìn thực lực của Huyết Hồ Tử...
Truy Tung Giả nói đến phân nửa, đột nhiên quay đầu nhìn về phía đường phố trong bóng tối.
Đạp đạp đạp...
Một thân ảnh cao 1m9, cất bước đi tới trong bóng tối từ đường phố.
Trong tay Huyết Hồ Tử mang theo một cái đầu của một đội viên tuần tra đã bị giết chết, đi theo phía sau có Dạ Sài, Huyết Đao và vài tên đạo tặc.
- Nguyệt Chủ đã lấy được Thủy Tinh Ngư chưa?
Huyết Hồ Tử tiện tay ném thi thể một cái, dày đặc sát khí, hỏi:
- Kẻ trộm ở nơi nào?
- Kẻ trộm thì ở nhà trọ phía trước, Nguyệt Chủ đã ở bên trong không có đi ra.
Truy Tung Giả lui lại một bước.
- Ồ, xem ra kẻ trộm quả nhiên có quan hệ với người phụ nữ Nguyệt Chủ xấu xa kia.
Huyết Hồ Tử nhếch miệng lộ ra răng vàng đầy miệng, tơ máu trong con ngươi lan rộng rất nhanh.
Chuyện làm cho trong lòng bất an mấy ngày nay, làm cho hắn đã sắp không nén được tính cách hung bạo của bản thân.
- Đại ca, chúng ta có vọt vào hay không, đánh bọn họ một trở tay không kịp.
Truy Tung Giả nhịn không được giựt giây nói.
- Ngươi nói đúng, hai đứa ngươi cầm đầu xông vào trước.
Huyết Hồ Tử nhếch miệng tán đồng gật đầu.
- Đùng đùng...
Hắn nói xong còn rút ra thanh đao dài, dùng sức vỗ bả vai của hai người Truy Tung Giả, Giảo Hồ.
- À? Hai chúng ta sao?
Truy Tung Giả biến sắc, đáy mắt hiện lên một vẻ bối rối.
- Đại ca, Nguyệt Chủ chỉ có ngươi cường đại mới có thể ngăn cản.
Giảo Hồ híp mắt, làm bộ nhát gan, khó khăn nói:
- Chúng ta hoàn toàn không phải đối thủ của Nguyệt Chủ.
Thân thể hắn căng thẳng, híp ánh mắt chuyển động, chuẩn bị tùy thời bỏ trốn.
- Các ngươi đang cãi lời ta sao?
Nụ cười trên mặt Huyết Hồ Tử đã biến mất.
- Không phải... Chúng ta đi.
Truy Tung Giả cắn răng nói.
Chỉ nói thêm một câu, hai người đã tiến về trước dò đường.
Giảo Hồ quan sát Huyết Hồ Tử, hiểu được nếu như cự tuyệt nữa.
Một giây kế tiếp, đầu người sẽ rơi xuống đất.
Có thể trước cũng chết, thực lực Nguyệt Chủ mạnh hơn Huyết Hồ Tử, phía trước tuyệt đối không có đường sống.
Lui lại cũng chết, chỉ có thể chạy thoát.
Hai người Truy Tung Giả, Giảo Hồ kề vai đi về phía nhà trọ, hai người liếc nhau, đều hiểu ý định lẫn nhau.
Giảo Hồ há miệng, không tiếng động khép mở: Ta kêu một, hai, ba cùng nhau chia nhau bỏ chạy.
- Ừm!
Truy Tung Giả gật đầu như không có.
Một, hai, ba.
Trong lúc miệng Giảo Hồ không tiếng động khép mở ba cái.
Phanh!
Bước chân của Truy Tung Giả bỗng nhiên đạp xuống đất mặt, cả người chạy trốn ra phía ngoài bên trái đường phố.
Hắn cố gắng chạy nhanh, mở miệng hô to:
- Huyết Hồ Tử ở...
- Ngươi muốn chạy đi đâu?
Thân ảnh của Huyết Hồ Tử, trong thời gian ngắn đã xuất hiện sau lưng Truy Tung Giả, bóng ma khổng lồ bao phủ thân ảnh của hắn.
- Đại ca, ta...
Sắc mặt của Truy Tung Giả đại biến, mở miệng muốn giải thích.
- Bá!
Một vệt ánh đao hiện lên.
Dòng máu chảy xuống từ trên thanh đao dài, Huyết Hồ Tử quay đầu âm u nhìn chằm chằm Giảo Hồ không động đậy tại chỗ.
Âm thanh hắn khàn khàn nói:
- Không nghe lời? Muốn thử xem cái đầu?
- Không dám.
Giảo Hồ sợ đến mồ hôi hột trên trán đều đang chảy xuống.
Bây giờ hắn xác định, Huyết Hồ Tử đã ẩn giấu hơn phân nửa thực lực, tuyệt đối không phải Cường Hóa Giả cấp bốn.
Bởi vì, bản thân Giảo Hồ cũng ẩn giấu thực lực, mặt ngoài là Dị Biến Giả cấp ba.
Trên thực tế, từ ba năm trước, hắn đã lên cấp thành Dị Biến Giả cấp bốn.
- Cút ra phía sau đi.
Huyết Hồ Tử níu lấy cổ Giảo Hồ, quăng ra phía sau một cái.
Hắn nghiêng đầu một chút, con ngươi vằn vện tia máu, nhìn chằm chằm ba bóng người chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ở cửa chính nhà trọ.
- Huyết Hồ Tử, không nghĩ tới ngươi thực sự dám đến bộ lạc Nguyệt Đàm.