Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 88 Hoàn Thiện Thành Huyền Vũ (2)

Cô ngẩng đầu nhìn Trà Thụ Tinh Huy, cảm giác mình cũng muốn leo lên một lần, tìm lại một chút ký ức tuổi thơ.

- Năng lực giác tỉnh thật thần kỳ.

Lúc này, Vưu Phi Nhi đã đi đến phía dưới tàng cây Tinh Huy.

Cô vừa sờ sờ thân cây bên trái, vừa chạm vào lá cây đang che bên phải, nghiên cứu Trà Thụ Tinh Huy làm sao lại lớn lên nhanh như vậy?

- Vưu Phi Nhi, ngươi cẩn thận một chút.

Con ngươi màu bạc của Ly Nguyệt hơi co lại, lớn tiếng nhắc nhở:

- Đừng đạp phải Đôi Cánh Thiên Sứ.

- Đôi Cánh Thiên Sứ ở đâu?

Vưu Phi Nhi sửng sốt, đứng yên tại chỗ, không dám nhúc nhích.

- Cách gót chân của ngươi một mét.

Ly Nguyệt nhắc nhở rồi tiến lên cực nhanh.

Cô giơ tay lên, nhéo gò má đầy thịt của cô gái tóc vàng, khiển trách:

- Bây giờ, nơi ngươi đang đứng ngây ngô là vườn rau củ, cho nên nhìn thật kỹ dưới chân cho ta.

- Ai ui! Đau, Tiểu Nguyệt Nguyệt, ngươi nhẹ một tí.

Vưu Phi Nhi nhe răng trợn mắt, ngoẹo đầu làm bộ dáng rất đau.

- Hanh! Nhớ kỹ vị trí Đôi Cánh Thiên Sứ cho ta.

Ly Nguyệt chỉ vào đóa hoa có cánh dài màu bạc dưới mặt đất.

- Nhớ kỹ, ta nhớ kỹ rồi.

Con mắt màu vàng óng của Vưu Phi Nhi nhìn chăm chú vào đóa hoa màu trắng, trong mắt lóe lên tia sáng muốn nghiên cứu.

- Bây giờ không phải là lúc cho ngươi nghiên cứu.

Ly Nguyệt cốc đầu của cô gái tóc vàng một cái.

- Hả?

Vưu Phi Nhi chớp chớp con mắt màu vàng óng, mờ mịt hỏi:

- Vậy lúc nào thì có thể nghiên cứu?

- Ngày hôm nay còn có rất nhiều việc để làm.

Ly Nguyệt đẩy cô gái tóc vàng nhìn về bên trái một chút.

Cô chỉ vào thực vật chất đống ở xa xa, nói:

- Trước tiên, chúng ta phải trồng hết các cây kia.

- Biết rồi.

Vưu Phi Nhi tiếc nuối liếc nhìn Đôi Cánh Thiên Sứ, bất đắc dĩ gật đầu.

Lúc này, Mục Lương ra lệnh cho Kỳ Nhông Ba Màu một chút, miễn cho nó bạo khởi nhào qua Vưu Phi Nhi.

Dù sao, Kỳ Nhông Ba Màu còn có một nhiệm vụ là canh gác khu vườn.

Mục Lương trấn an được kỳ nhông khổng lồ, sau đó, cho thêm Vưu Phi Nhi gia nhập vào trong danh sách cho phép.

- Kế tiếp chính là Thủy Tinh Ngư.

Mục Lương đi tới bên cạnh Trà Thụ Tinh Huy.

Hắn điều khiển bùn đất, dời đi một vài rau dưa xanh, đào ra một cái hồ dài rộng cỡ mười thước.

- Đào một cái ao rộng trữ nước như vậy hẳn đã đủ.

Mục Lương quan sát một cái.

Hắn sử dụng năng lực, đào một ao nước mười thước rất sâu, đồng thời tạo một đường dẫn nước bên ngoài, chảy về phía ngoài của vườn rau quả, sau đó mới là nước cho ngươi dùng.

- Đã có nước, chỉ còn thiếu vài căn phòng.

Mục Lương quay đầu nhìn căn nhà trước đó anh thiết kế và dựng nên, đột nhiên cảm thấy sẽ ngôi nhà đến gần Trà Thụ Tinh Huy.

Như vậy vườn rau quả phía dưới Trà Thụ Tinh Huy sẽ là khu vực hạch tâm, mà những nơi khác chính là khu vực bên ngoài, vừa vặn cho Vệ Cảnh và người nhà của bọn họ ở lại.

Dù sao, một thế lực cũng cần phân chia đẳng cấp, đãi ngộ cũng có khác biệt.

- Tốt, cứ làm dựa theo ý nghĩ này.

Mục Lương nghĩ là làm

Anh vận dụng năng lực Thao Túng Địa Nham, lại kết hợp với năng lực Địa Nham Nặng Gấp Mười Lần, dễ dàng di chuyển căn nhà đến phía dưới Trà Thụ Tinh Huy như mặt nước đẩy thuyền.

- Xây phòng mới cần một số lượng lớn tảng đá, vườn rau quả cũng phải mở rộng.

Mục Lương vì trước đó gạt Nguyệt Phi Nhan, nên hiện tại, đang cố gắng để trả giá.

Anh dùng tâm linh ý niệm lần nữa ra lệnh:

- Tiểu Huyền Vũ, ta cần một số lượng lớn bùn đất và tảng đá lớn.

- Ngao ô ~~

Rùa Đen gầm nhẹ một tiếng, điều khiển bùn đất quanh thân, tảng đá bay ra phía sau lưng.

Tia sáng phía trên đỉnh đầu bị che lấp.

Ba cô gái dồn dập ngẩng đầu nhìn lên, đã thấy một màn kinh người.

Đất đá đang chậm rãi xông lên, bay về phía sau lưng Rùa Đen, cũng nhanh chóng hình thành một bức tường bao quanh xung quanh mép mai rùa.

- Vù vù... May mắn có Tiểu Huyền Vũ phối hợp, ta mới có thể làm nhanh như vậy

Mục Lương thở dài mấy hơi thở.

Anh dùng năng lực phối hợp với Rùa Đen, ngưng tụ thành bức tường cao bốn thước rộng hai thước bao xung quanh mép mai rùa.

Tiếp theo, từng căn nhà đột ngột trồi lên từ mặt đất, tất cả đều là dùng đá tảng ngưng tụ thành.

- Đã xong, còn như lắp cửa cửa sổ gì gì đó, để cho bọn nó tự giải quyết!

Mục Lương vỗ tay một cái, lau mồ hôi trán một cái.

Xây dàn giáo nhà cũng không khó, chỉ cần ngưng tụ đá tảng chung một



-...

Ánh mắt của ba cô gái Ly Nguyệt, Mễ Nặc,Vưu Phi Nhi đờ đẫn, đứng ở một bên, nhìn các thao tác quy hoạch kinh người của Mục Lương.

Con ngươi màu vàng óng của Vưu Phi Nhi lóe ra tia sáng kỳ dị, quay đầu nhìn về phía cô gái tóc trắng, hỏi:

- Mỗi lần, anh ấy làm gì, động tĩnh đều khoa trương như vậy sao?

- Hẳn không có!

Ly Nguyệt suy nghĩ kỹ một chút, vẫn thấy lần này là tương đối khoa trương.

Hiện tại, Mục Lương hoàn toàn chỉ cần dựa vào một người, kiến tạo ra một thành trì nhỏ tương đương hoàn thiện.

- Luôn cảm giác còn thiếu thứ gì.

Mục Lương đứng ở trên những lối đi của vườn rau quả quét mắt bốn phía.

- Mục Lương, về sau chúng ta sẽ ở dưới Trà Thụ Tinh Huy sao?

Mễ Nặc vui vẻ xông đến.

- Đúng vậy, về sau vòng ngoài là nhà cho những người khác ở, chúng ta sẽ ở bên trong.

Mục Lương chỉ chỉ từng dãy nhà trước mắt cách đó không xa.

- Nơi này của chúng ta sẽ phải xây thêm một bức tường bảo veej

Mễ Nặc chỉ vào vườn rau quả dưới chân, lo lắng nói:

- Nếu không... Sẽ có người đến hái lá trà.

- Đúng rồi.

Cuối cùng Mục Lương biết thiếu thứ gì, chính là phạm vi chế ngự nhìn bên trên.

Ra cửa chính là từng dãy nhà, người khác cũng có thể nhìn thấy một góc của khu vườn.

- Không cần tường bảo vệ, nhìn ta nè.

Mục Lương nhếch miệng lên.

Hai tay hắn đặt trên mặt đất, bảo Rùa Đen lần nữa phối hợp, làm cho vườn rau quả khu vực trung tâm trên mặt đất dâng cao lên bốn mét

- A...

Mễ Nặc cảm thấy lay động một hồi, nhanh chóng ngồi xổm xuống.

Sau khi ngồi vững, cô đứng lên nhìn một cái sợ ngây người, khu vườn đã biến thành hình dáng như một hòn đảo nhỏ.

- Như vậy, nhà của chúng ta cao so với người khác, cũng giống như một bức tường.

Mục Lương đứng ở sát biên giới nhìn xuống, nhất thời trong lòng sinh ra một cảm giác khí phách.

Tường vây và cao giữa trong núi tạo thành khu vực hình lòng chảo, chính là chỗ ở của những người khác.

Đây chính là chỗ ở của những thành viên cao tầng của thành Huyền Vũ.

Bang!

Mặt của Ly Nguyệt không thay đổi, cầm một gốc cây, nhảy từ phía dưới lên, yên lặng trồng cây giống ở sát biên giới.

Bá!

Vẻ mặt của Vưu Phi Nhi ngây ngô, mang theo hai túi dược thảo cũng nhảy lên cao.

Ngày hôm nay, khiếp sợ nhiều lắm, hai người đã không biết biểu đạt làm sao

- Dường như, còn thiếu một chút gì đó?

Mục Lương ngượng ngùng thấy một màn như vậy.

Hắn mới phát hiện không có cầu thang, hơn nữa còn phải làm lại một lần nữa đường dẫn nước từ ao nước ra vào khu vực bên ngoài.

Mục Lương nhanh chóng xây một cái cầu thang.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất