Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh xoát quái ở phía trước, làm cho những ngoạn gia trên tường thành nhìn thấy phải thèm thuồng. Số đông ngoạn gia thực lực không cao chỉ có thể dựa vào nhau mà xông lên tiền tuyến. Tốc độ xoát quái của bọn họ cũng không hề nhanh, không thể so sánh với Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh được. Ảnh hưởng của họ đến tốc độ thăng cấp của Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh là không lớn.
Tiêu Ngự thi triển Ảnh Tử Chiến Sĩ và U Ảnh Ám Sát kỹ năng, kỹ năng Ảnh Tử Chiến Sĩ đã tăng lên một bậc, phân thân gọi về đạt tới 70% thực lực của Tiêu Ngự, so với lúc trước thì cao hơn một chút.
(Dịch: không biết có nhầm lẫn chỗ nào không, mình nhớ Ảnh tử chiến sĩ thực lực ngang với người triệu hồi)
Dần về chiều nhưng chiến đấu vẫn còn đang tiếp tục, trong sa mạc thi cốt chất thành từng tòa núi nhỏ.
"Ta vừa mới nhận được một cá nhiệm vụ."
Phong Dã gửi cho Tiêu Ngự một cái tin tức
"Nhiệm vụ gì?" Tiêu Ngự hỏi.
"Là đại hình nhiệm vụ cho năm nghìn người, mục tiêu là Thần chi cảnh, phải tới Thần chi cảnh mới biết được bước tiếp theo. Trong năm ngày phải đi tiếp nhận nhiệm vụ."
Phong Dã nói, dự đoán của hắn và Tiêu Ngự rốt cục cũng đã thành hiện thực.
"Người của ngươi thế nào rồi?"
"Đều đầy đủ rồi, năm nghìn người, có ba trăm người đạt tới 60 cấp, còn những người chưa chuyển chức ta sẽ chuẩn bị cho bọn họ, sau khi họ chuyển chức xong sẽ đi làm nhiệm vụ này."
"Đông như vậy có chuyển chức kịp không?" Tiêu Ngự nói, trong năm ngày khiến nhiều người như vậy chuyển chức thực sự rất khó khăn.
"Có thể, có năm mươi sáu đội viên trang bị nguyên bộ hạ vị thần khí, những người khác đều có sử thi trang bị, hơn nữa ta có thể truyền tống bất cứ lúc nào. Tốc độ thăng cấp cũng không chậm." Phong dã nói.
Tiêu Ngự lúc này mới nhớ Phong Dã còn có kỹ năng truyền tống. Vậy thì tình huống vẫn còn tốt một chút.
"Ngươi có nghe được tin tức gì từ Thiên Sứ Liên Minh không?"
"Tin tức gì?"
"Thi đấu thể thao của bọn họ cũng kết thúc rồi."
"Kết quả thế nào?"
" Người vô địch 1vs1 là thuật sĩ Tiêu Linh, 2vs2 cũng là hắn, còn lại 3vs3, 5vs5 và đoàn chiến đều làm đoàn đội của hắn nắm giữ cả.
Tiêu Linh? Nhãn tình Tiêu Ngự sáng lên, hắn cũng từng có duyên gặp mặt Tiêu Linh vài lần, không ngờ hắn lại giành được quán quân của Thiên Sứ Liên Minh, xem ra thu hoạch của hắn cũng không nhỏ.
"Ta cũng từng tiếp xúc với hắn vài lần trên chiến trường." Tiêu Ngự nói.
"A! Kết quả thế nào?". Phong Dã kinh ngạc hỏi
"Ngang tay, hắn rất lợi hại".
Tiêu Ngự nói, hắn đang hồi tưởng lại hai lần giao thủ với Tiêu Linh, nếu song phương đều dùng toàn lực thì rất khó nói ai thắng ai thua.
"Ngang tay?" Phong Dã kinh hãi nói, người kia có thể đánh ngang tay với Tiêu Ngự đã chứng minh thực lực của hắn rồi. Không ngờ thực lực của hắn lại cùng một tầng với Tiêu Ngự. Hắn đạt được quán quân, giành được một bộ Long Vương Thần Lực sáo trang, cũng là một bộ Thượng Vị Thần Khí, xem ra ngươi đã có đối thủ rồi."
Cả Tà Ác Liên Minh, Tiêu Ngự đã không còn đối thủ nữa. Nhưng xem ra ở Thiên Sứ Liên Minh vẫn có, duy nhất một người có thể làm đối thủ của Tiêu Ngự.
"Sau này phải luận bàn với hắn một lần nữa."
Tiêu Ngự thầm nghĩ, thần khí đối thần khí, ai cũng không chiếm được tiện nghi, hoàn toàn công bình. Bây giờ hắn muốn tìm được một đối thủ đã rất khó, thật vất vả mới phát hiện một tên, sao có thể không hứng thú được.
Khi đang nói chuyện, thần trang Thánh Giả Lễ Tán trên người Tiêu Ngự bỗng phát ra quang mang chói mắt. Một vầng sáng màu trắng ngà xuyên qua mây đen phía chân trời, chiếu lên người Tiêu Ngự, hắn cảm thấy cả người dạt dào cảm giác ấm áp
Hệ thống: Ngươi nhận được nhiệm vụ - Ân Trạch Tư Đại Lục Kỳ Phán.
Tiêu Ngự nhìn qua nội dung của nhiệm vụ, chỉ có vài dòng giải thích nhỏ, hơn nữa còn là đơn thể nhiệm vụ.
"Năm ngày sau đi gặp Ngả Phỉ Nhĩ, nàng sẽ cho ngươi một ít manh mối."
Xem ra phải gặp Ngả Phỉ Nhĩ mới nhận được nhiệm vụ, còn tới năm ngày nữa, cũng không cần phải sốt ruột.
"Ta cũng nhận được nhiệm vụ." Tiêu Ngự nói với Phong Dã.
Phong Dã cười khổ.
"Xem ra không cách nào để ngươi tham gia vào đội ngũ của ta rồi."
"Là một cái đơn thể nhiệm vụ, để Tiểu Lam đi làm nhiệm vụ năm nghìn người với các ngươi đi."
"Na hảo, có Tiểu Lam hỗ trợ lại càng thêm nắm chắc rồi." Phong Dã nói, trên người Triệu Lam Hinh là một bộ trung vị thần khí, thực lực rất mạnh. Nàng tuyệt đối là đệ nhất pháp sư của Tà Ác liên minh, là một cái trợ lực không nhỏ.
Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh xoát quái ở phụ cận, điên cuồng thăng cấp. Lúc tiếp nhận nhiệm vụ cấp bậc cao hơn thì lại càng nắm chắc hơn.
Suốt năm ngày, ngoại trừ ăn cơm Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh đều không ngừng xoát quái, cấp bậc nhanh chóng tăng lên. Sáu mươi lăm cấp, sáu mươi chin cấp, bảy mươi cấp, tốc dộ thăng cấp này làm cho các ngoạn gia của cả tà ác liên minh phải sợ hãi. Tốc độ thăng cấp này còn là của con người nữa sao?
Năm ngày, Triệu Lam Hinh tăng lên bảy mươi ba cấp, Tiêu Ngự lên bảy mươi hai cấp, tất cả các thuộc tính đều tăng lên trên diện rộng. U Linh Bỉ Mông của Tiêu Ngự dần dần thể hiện ra sức chiến đấu siêu cường, thời điểm thăng cấp nó đã lĩnh ngộ cường hóa cơ thể, cường hóa công kích, sáu cái kỹ năng bị động, rất nhiều kỹ năng chiến đấu, lượng máu tăng lên hai mươi vạn, phòng ngự cũng cao hơn Tiêu Ngự không ít. Luận năng lực tác chiến trực diện nó cũng không hề thua kém với Tiêu Ngự
Ngoại trừ cấp bậc tăng lên, Tiêu Ngự không ngừng rèn luyện độ thuần thục của kỹ năng, Ảnh Tử Chiến Sĩ thăng hai cấp, thực lực đạt 90% bản thân, U Ảnh Ám Sát cũng tăng một bậc, triệu hội ra U Ảnh Thích Khách đạt 80% bản thân. Chỉ với hai kỹ năng này, thực lực Tiêu Ngự đã tăng lên một mảng lớn.
Những kỹ năng khác cũng tăng lên, các năng lượng kỹ năng, chung kết kỹ năng dừng lại ở mười hai cấp, các kỹ năng bình thường đạt tới cấp bậc cao nhất, mười tám cấp.
Tiêu Ngự nhờ Phong Dã mua một ít bảo thạch, cộng với số bảo thạch hắn thu thập được, toàn bộ là loại tốt nhất khảm lên Thánh Giả Lễ Tán. Không phải là khảm nạm vĩnh viễn, sau này tìm được bảo thạch tốt hơn vẫn có thể thay thế được. Sau đó hắn đến nghiệp đoàn của Phong Dã để cho một phụ ma sư Đại Tông Sư phụ gia hàng loạt ma pháp lên các trang bị.
Hiện tại sức chiến đấu của Tiêu Ngự đã gần như hoàn mỹ rồi.
Năm ngày này Phong Dã cũng đã hoàn thành mục tiêu, năm nghìn người toàn bộ đều chuyển chức thành công. Cấp bậc cao nhất đạt tới sáu mươi ba cấp. Đương nhiên là không có biện pháp so sánh với Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh, cách biệt giữa hai người với vị trí đệ tam lên tới sáu cấp. Nhưng mà cả Tà Ác Liên Minh thành tích như vậy đã là vô địch rồi, chỉ có duy nhất đội ngũ của Phong Dã năm nghìn người đã chuyển chức toàn bộ, không thể tìm được đội ngũ thứ hai biến thái như vậy.
"Lưỡi Lê cũng ở đây, bọn họ cũng tham gia nhiệm vụ lần này." Sau khi đưa Ma Vực về tay Phong Dã, tất cả ân oán đã được giải trừ, tan thành mây khói. Phong Dã và bọn Lưỡi Lê đã hòa hợp ở cùng một chỗ.
Tiêu Ngự mỉm cười, đều này cũng là một việc tốt.
Phía ngoài Minh Dạ Thành khổ chiến kéo dài đã năm ngày nhưng vẫn không chấm dứt, địch nhân cuồn cuộn không ngừng, hơn nữa cấp bậc càng ngày càng cao. Lúc đầu là bảy mươi cấp cường hóa tinh anh, sau trở thành tám mươi cấp cường hóa tinh anh, say đó là chín mươi cấp, sức chiến đấu ngày càng mạnh. Khô lâu binh chậm rãi bị ép về, dù có các ngoạn gia trợ giúp nhưng tình hình cũng không tốt lên bao nhiêu. Khô lâu binh dần dần bị ép về chân tường thành.
Một hồi chiến đấu cực khổ sắp bắt đầu rồi
"Ta phải đi nhận nhiệm vụ rồi." Tiêu Ngự nói với Triệu Lam Hinh.
"Ừ, ngươi đi di, nhớ cẩn thận một chút." Triệu Lam Hinh gật đầu nói.
Tiêu Ngự ôm lấy Triệu Lam Hinh, nhẹ nhàng hôn nàng, vuốt tóc Triệu Lam Hinh nói:
"Ta đi đây."
Tiêu Ngự chuẩn bị đi tìm Ngả Phỉ Nhĩ, nhiệm vụ này giới hạn một người thực hiện, hắn cũng không còn biện pháp khác. Sau khi cáo biệt Triệu Lam Hinh, mở ra không gian chuyển hoán chuyền tống vào hạ thành.
Sau khi vào thành, Tiêu Ngự đến khách sạn Hoa Hồng tìm Ngả Phỉ Nhĩ.
Lại một lần nữa đi đến khách sạn Hoa Hồng, bồi bàn Ốc Khắc Tương đưa Tiêu Ngự tới hậu đường.
"Chúng ta lại gặp nhau rồi." Ngả Phỉ Nhĩ nhìn thấy Tiêu Ngự, ảm đạm cười nói.
"Đúng vậy, Ngả Phỉ Nhĩ điện hạ." Tiêu Ngự cung kính nói.
"Lần này gọi ngươi tới là ý của thần vương Ốc Nhĩ Hi Đức. Ngoài ngươi ra còn có năm nghìn người khác chuẩn bị tiến vào Ô Phục Nặc Tư, đánh bại kẻ đứng đầu Hắc Ám - Ốc Đốn. Nếu thành công thì các ngươi đã diệt trừ một hồi tai nạn cho cả Ân Trạch Tư rồi.
"Nếu thất bại thì sao?"
"Thất bại? Nếu thất bại thì Ân Trạch Tư đại lục cũng không còn nữa. Ngả Phỉ Nhĩ nói: "Quốc gia của các ngươi, nhân dân của các ngươi sẽ trở thành những kẻ bị nô dịch."
Tiêu Ngự đại khái hiểu được kết quả thực hiện nhiệm vụ sẽ quyết định hướng đi của cả trò chơi. Nếu thắng thì ngoạn gia sẽ tiến đánh Ô Phục Nặc Tư, nếu thua thì sẽ phải kháng chiến chống lại sự xâm lược của Ô Phục Nặc Tư. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:
"Xin hỏi ngày cần ta làm gì?" Tiêu Ngự lễ phép hỏi.
"Nhiệm vụ của nguơi là tiến vào Ô Phục Nặc Tư, mở ra Quang Ám Chi Môn, tiến vào đó ngươi sẽ được truyền tống đến Thần chi cảnh, ở đó ngươi sẽ được thần vương Ốc Nhĩ Hi Đức rửa tội, người sẽ cho ngươi chỉ thị tiếp theo." Ngả Phỉ Nhĩ nói.
Quang Ám Chi Môn, nguyên lai là nơi này. Tiêu Ngự biết Quang Ám Chi Môn ở nơi nào, ở đó có hai cái siêu giai tinh anh Hắc Ám Chấp Kim thủ hộ, lúc trước Tiêu Ngự không có biện pháp đối phó với sinh vật cường đại như vậy nhưng bây giờ thì không có vấn đề gì.
"Tốt."
"Không gian chuyển hoán có phải ở trên người ngươi không?" Ngả Phỉ Nhĩ nhìn Tiêu Ngự hỏi.
"Đúng vậy." Tiêu ngự ngẩn người, Ngả Phỉ Nhĩ hỏi Không gian chuyển hoán để làm gì? Chẳng lẽ Không gian chuyển hoán có liên quan tới nhiệm vụ lần này ư.
"Xin hỏi Không gian chuyển hoán dùng để làm gì?".
Không gian chuyển hoán của Tiêu Ngự còn đang ở trạng thái phong ấn, ngoại trừ dùng để truyền tống hắn cũng không biết nó có tác dụng gì.
"Đến lúc đó tự nhiên người sẽ biết." Ngả Phỉ Nhĩ cười thần bí nói.
Trong lòng Tiêu Ngự càng thêm nghi hoặc, rốt cục Không gian chuyển hoán có tác dụng gì, Ngả Phỉ Nhĩ cũng không làm sáng tỏ nghi hoặc của hắn, đành phải đợi đến lúc thực hiệm nhiệm vụ vậy.
"Hãy đi đi, thần vương phù hộ ho ngươi." Ngả Phỉ Nhĩ phất tay nói.
Sau khi nhận được nhiệm vụ, Tiêu Ngự đứng dậy cáo từ, ly khai khách sạn Hoa Hồng.