Chương 27: Tận Mắt Thấy
“Ta sẽ đi xin chỉ thị của gia chủ. ”
Phùng Vân Minh nhìn Đỗ Cách, gật đầu, hắn ta xoay người định rời đi.
Phùng Cửu bước vội về phía trước vài bước, gọi hắn ta lại:“Đại công tử, chờ một chút, ta còn có việc. ”
Phùng Vân Minh xoay người.
Phùng Cửu không đợi hắn ta mở miệng đã vội vàng nói:“Ta muốn thuốc hỗ trợ tiêu hóa và thuốc xổ, phiền ngươi thúc giục Hồ y sư mau chuẩn bị.
Đại công tử, tuy rằng từ khóa của ta không phải bảo vệ, nhưng cũng là Thiên Ma, chờ ta trưởng thành rồi, đối với Phùng gia chỉ có lợi mà không có hại. ”
Làm nền cho Đỗ Cách, hắn ta sắp sửa trở thành một người trong suốt luôn rồi, nói nữa thì hắn ta mới là người ghen tị Phùng Thất nhất, hắn ta cũng muốn một đánh mười! Phùng Vân Minh nhìn về phía Đỗ Cách.
Đỗ Cách gật đầu nhìn hắn ta, tự tin nói:“Cứ việc chuẩn bị, chỉ cần trong phạm vi của Phùng gia, ta có thể trấn áp toàn bộ Thiên Ma yếu hơn ta. ”
…Sau khi cử các đệ tử đi ra ngoài tìm Thiên Ma, trong phòng nghị sư, Phùng Thế Nhân và các trưởng lão trong gia tộc bàn bạc xem phải làm thế nào để quản lý Phùng Thất, lợi dụng hắn phục vụ cho Phùng gia tốt nhất, chứ không đến mức xuất hiện phản phệ.
Họ không tin mọi chuyện đã thật sự đến tình trạng cấp bách như Đỗ Cách đã nói.
Cho dù Phùng Vân Minh luôn nói họ là Thiên Ma, không thể dùng cách tư duy của người thường để phán đoán; cho dù Phùng Thất và Phùng Cửu bị đoạt xá xong có được đủ loại thần thông kỳ dị.
Nhưng thực lực của hai người bày rành rành ra đó, bỏ vào trong giang hồ thì đến cả một miếng bọt sóng cũng không thể tạo ra được, càng miễn bàn đến việc trong vòng nửa năm cướp đoạt được thánh địa của Kiều gia.
Đây thật sự là trò đùa lớn nhất thiên hạ, truyền ra ngoài sẽ bị người ta cười đến rụng răng, giang hồ rất phức tạp, hai tên Thiên Ma vừa mới đến sao có thể nắm bắt được? Phùng Thế Nhân càng thiên về hướng từ từ tính toán hơn, cố gắng vơ vét càng nhiều Thiên Ma có thuộc tính khác nhau, sau đó thăm dò rõ ràng đặc tính của họ, phát huy hết toàn bộ tác dụng.
Khai quật ra cách sử dụng Thiên Ma trong vòng một năm, giúp đỡ Phùng gia tiến bộ vượt bậc, trong mắt ông ta thì chuyện này đã rất đáng gờm rồi.
Không đợi họ thương lượng xem sau này phải làm gì, Phùng Vân Minh hấp tấp xông đến mang cho họ tin tức về chuyện thực lực của Phùng Thất đột nhiên tăng mạnh.
Biết được nguyên nhân làm thực lực Phùng Thất tăng mạnh, mấy người Phùng Thế Nhân lập tức ngơ ngác.
Một lúc lâu sau, Phùng Thế Nhân mới lấy lại tinh thần, khó hiểu hỏi:“Vân Minh, ngươi nói thật sao? ”
“Phụ thân, ta lừa ngươi làm chi? ”Phùng Vân Minh vẫn đắm chìm trong hưng phấn, giọng nói cũng cất cao lên tám độ:“Ta tận mắt thấy, Phùng Thất đột nhiên chạy đến trước trước mặt lão tam, tốc độ cực nhanh, lão tam còn chưa kịp phản ứng đã bị khống chế.
Tốc độ thân pháp không thua kém gì phụ thân, thật sự khác biệt hoàn toàn so với lúc trước. . . ”
“Sao lại thế được? ”Phùng Thế Nhân đột nhiên đứng bật dây, lập tức định đi tìm Đỗ Cách xác minh, nhưng không bao lâu sau, ông ta đã ngồi về vị trí cũ:“Vân Minh, ngươi nói kỹ càng tỉ mỉ cho ta nghe, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Không được bỏ sót bất cứ câu chữ nào của hắn. . . ”
Phùng Vân Minh kể lại toàn bộ những chuyện vừa mới xảy ra.
Sau khi nghe xong, Phùng Thế Nhân nhíu mày, ngón tay vô ý thức mà vỗ lên mặt bàn, nói:“Sao lại thế được? Ta lén giấu hắn cử người đi ra ngoài, sao lại có thể ảnh hưởng đến thực lực của hắn chứ? Cách tăng trưởng thực lực này thật sự không hợp lý.
Vân Kiệt không chịu nổi một chiêu của hắn? Không lẽ hắn thật sự đã bị trói chặt cùng với Phùng gia, không thể nào! ”
“Gia chủ. ”
Một trưởng lão nói:“Cho dù là ma đầu tu luyện công pháp tà môn trong chốn giang hồ thì thực lực cũng không thể nào tiến bộ nhanh như thế đúng không? Thiên Ma tà tính, có rất nhiều thứ chúng ta không hiểu biết được, còn cần phải cẩn thận đề phòng, nhất định không thể để xảy ra tình trạng đến cuối cùng Phùng gia lại may áo cưới cho người khác. . . ”
“Đúng vậy, đúng, có nhục cùng nhục, có vinh cùng vinh, tất cả đều là do Phùng Thất nói.
Nhưng lỡ như không phải thì sao? Phùng gia tích lũy mấy chục năm mới có được cơ ngơi như hiện tại, không thể bị giày xéo được, gia chủ, đối mặt với Thiên Ma, nhất định phải thật cẩn thận. . . ”
Một trưởng lão khác nói.
Phùng Thế Nhân nâng chung trà lên lại buông xuống, gương mặt thay đổi liên tục không chừng, ông ta vốn dĩ đã hạ quyết tâm, lại bởi vì thực lực của Đỗ Cách tăng mạnh mà lại bắt đầu do dự nữa.
Phùng Vân Minh nhíu mày nói:“Các trưởng lão, thật ra cũng không cần như thế.
Phùng Thất đã nói, nếu như không tin hắn thì có thể triệu hồi những người đi ra ngoài tìm kiếm Thiên Ma về, phong tỏa tin tức, thậm chí giết chết Phùng Cửu, chờ những Thiên Ma khác trên đời này mạnh lên, kiểm tra xem hắn có yếu đi hay không. . . ”
“Ăn nói ba hoa. ”