Việc Đại hoàng tử bị hạ độc rất căng thẳng, không có bất kỳ chuyển biến.
Thần điện Quang Minh không tìm ra được bất cứ bằng chứng gì để chứng minh Nhị hoàng tử sai Khải Sắt Lâm hạ độc Đại hoàng tử, Hy Nhĩ gia cũng không có bằng chứng để chứng minh Khải Sắt Lâm vô tội.
Tình hình rất căng thẳng.
Một ngày trước Khắc Lý Phu và Lao Nhĩ đã vội vã rời đế đô, bởi vì Thần điện đã biết tin, Khắc Lôi Nhã xuất hiện ở Tư Duy Nặc, hơn nữa còn đang bị người đuổi giết. Khắc Lý Phu không có bất kì nghi ngờ gì đối với người bạn lâu năm của mình, vội vã cùng Lao Nhĩ đi đến Tư Duy Nặc cứu Khắc Lôi Nhã.
Hai ngày sau khi Khắc Lý Phu và Lao Nhĩ đi, mới xảy ra vụ hạ độc này.
Hi Nhĩ Khải Sắt Lâm. Thừa nhận mình nghe theo Nhị hoàng tử hại độc Đại hoàng tử! Ngày mai sẽ phải xét xử công khai!
"Làm sao có thể!" Ở trong nhà Phỉ Phổ Tư, thiếu chút nữa Khắc Lôi Nhã mất khống chế đứng dậy lật cái bàn, nàng vỗ bàn rống giận với Tập Ít Kì "Làm sao có thể! Ở đâu ngươi biết được tin này? Người nào tạo tin tức giả?"
"Ở Đế đô ai cũng biết. Ngày mai sẽ phải xét xử công khai nữa đó." Tập Ít Kì rất uất ức nói, toàn bộ đế đô ai cũng biết hết, làm sao hắn có thể nói láo?
"Không thể nào! Ta đã bí mật gặp mẫu thân. Mẫu thân không thể nào làm như vậy!" Trong lòng Khắc Lôi Nhã vô cùng lo lắng, tức giận, lo lắng. Nàng như mất hết đi lý trí.
"Thánh Nữ đại nhân, bình tĩnh một chút." Phỉ Phổ Tư vội vàng lên tiếng "Trong chuyện này có điểm rất đáng nghi. Nói thế nào, mẹ người không thể nào hạ độc Đại hoàng tử."
"Nhưng, không ngoại trừ nàng bị uy hiếp mới làm ra chuyện như vậy." Tập Ít Tư bình tĩnh bổ sung.
"Ngươi phải bình tĩnh, Thánh Nữ đại nhân bình tĩnh!" Tập Ít Kì chỉ sợ Khắc Lôi Nhã sẽ phát tiết lên căn phòng này. Bởi vì khi Khắc Lôi Nhã khôi phục thực lực, bọn họ giật mình đến nổi miệng cũng không thể khép lại. Thực lực Khắc Lôi Nhã đã là cấp bậc Thánh Ma Đạo Sư rồi! Còn trẻ như vậy, lại có thành tựu như thế, trưởng thành thì..? Nếu như bọn họ biết Khắc Lôi Nhã vẫn còn giấu thực lực của mình, thật ra đã đạt tới Pháp thần, không biết họ sẽ như thế nào?
Khắc Lôi Nhã tâm trạng từ từ bình phục, bình tĩnh lại. Chậm rãi ngồi xuống suy nghĩ: "Không, mẫu thân sẽ không bị uy hiếp. Không có bất kỳ ai thể uy hiếp mẫu thân." Khắc Lôi Nhã tỉnh táo nói.
"Thế nguyên nhân là gì?" Tập Ít Kì nháy mắt, không có cách giải quyết "Không bị uy hiếp. Không bị lợi dụng, không thể nào. Người nói không gì có thể uy hiếp mẫu thân ngươi, vậy tại sao mẫu thân ngươi lại thừa nhận mình hạ độc?"
Khắc Lôi Nhã cau mày, ngón tay gõ lên mặt bàn.
"Chẳng lẽ là......" Phỉ Phổ Tư chợt lên tiếng, nhưng lại không nói hết câu.
"Chẳng lẽ cái gì?" Khắc Lôi Nhã cau mày vội hỏi.
"Chẳng lẽ tinh thần bị khống chế!" Phỉ Phổ Tư trầm giọng nói.
"Không thể nào." Tập Ít Kì hừ lạnh "Loại thủ đoạn quê mùa này, người có chút thực lực đều nhìn ra. Người bị khống chế ánh mắt sẽ mờ mịt, nói lời ngớ ngẩn. Nếu thực lực người khống chế cao hơn chút nữa thì sẽ kiểm tra ra được tinh thần của người này bị khống chế." Không nhất định." Phỉ Phổ Tư trầm ngâm, vuốt cái cầm mập mạp của hắn suy tư.
"Có ngoại lệ không?" Khắc Lôi Nhã biết nếu muốn khốngchế tinh thần không phải là chuyện đơn giản. Người làm phép trừ Tinh Thần cực mạnh, muốn khống chế người mà không lộ sơ hở, thì tương đối khó.
"Nghe đồn, có Á Thần Khí, có thể khống chế suy nghĩ của mọi người, không có bất cứ biểu hiện nào bất thường, cho dù có kiểm tra cũng không thể phát hiện." Phỉ Phổ Tư cau mày nói, sau đó lại lắc đầu, "Không thể nào, Á Thần Khí đã biến mất năm trăm năm rồi. Không thể nào xuất hiện. Không thể nào rơi vào tay Thần điện Quang Minh. Á Thần Khí thao túng tinh thần, trừ phi là Pháp Thần mới có thể phá."
"Trong thời gian này, có khi nào Thần điện Quang Minh đã đi gặp mẫu thân không?" Khắc Lôi Nhã trầm giọng hỏi.
"Không có. Bởi vì việc này rất quan trọng, không cho bất cứ ai vào thăm. Cả Nhị hoàng tử và công chúa còn có Công Tước Hy Nhĩ, đều không cho phép vào thăm." Phỉ Phổ Tư khẳng định nói.
"Hừ!" Khắc Lôi Nhã hừ lạnh, không cho phép vào thăm, không có nghĩa là không cách nào đi vào để gặp mẫu thân. Nàng chính là một ví dụ rất tốt.
"Thánh Nữ đại nhân, kế tiếp chúng ta phải làm sao?" Phỉ Phổ Tư hỏi.
Khắc Lôi Nhã trầm mặc, chợt đứng dậy, lạnh lùng nói: "Hiện tại ta phải đi gặp mẫu thân một chút, xem coi chuyện gì đang xảy ra. Các ngươi chờ ta trở về bàn kế hoạch lần nữa.’’
"Ta nghĩ không thể a." Phỉ Phổ Tư nhẹ nhàng lắc đầu, trầm giọng nói "Hiện tại Gia Lạc Viên không chỉ có kỵ sĩ cuồng phong canh giữ, còn có đội Sư Thứu. Thậm chí thần điện Quang Minh thần điện cũng phái người trông chừng không ai có thể vào được."
Khắc Lôi Nhã lập tức hiểu, lần này, thần điện Quang Minh tốn không ít công sức.
"Ngày mai sẽ phải tiến hành xét xử công khai, dĩ nhiên là không cho phép bất luận kẻ nào vào thăm. Ta đoán chừng, chỗ ở của mẫu thân người cũng có rất nhiều người canh giữ ở cửa, căn phòng kia cũng sẽ có kết giới. Dù sao, lần xét xử này kết quả rất quan trọng." Phỉ Phổ Tư nói.
"Nhà Hy Nhĩ có động tĩnh gì không?" Khắc Lôi Nhã khẽ hí mắt, trong mắt bắn ra tia ánh sáng lạnh. Xảy ra chuyện lớn như vậy, nhà Hy Nhĩ không lẽ không có động tĩnh gì.
"Thánh nữ đại nhân phụ thân của người rất nóng nảy, một mực muốn gặp nhị hoàng tử điện hạ. Còn Công tước đại nhân, thì rất trầm tĩnh bình thản, vẫn không có động tác gì. Khi mẫu thân người chính miệng thừa nhận mình hạ độc mưu hại thì biết trong chuyện này có gì đó không đúng, yêu cầu được gặp mẫu thân người. Xác nhận xem mẫu thân người có bị khống chế tinh thần hay không. Nhưng thần điện Quang Minh hết sức phản đối." Phỉ Phổ Tư đem tất cả mọi việc nói.
"Thần điện Quang Minh không có tư cách phản đối." Khắc Lôi Nhã cười lạnh.
"Dĩ nhiên bọn họ không có tư cách phản đối. Nhưng, Hoàng đế lại ủng hộ Thần điện Quang Minh, người ở Gia Lạc viên, đang xét xử không thể cùng người nhà gặp mặt." Phỉ Phổ Tư nhướng chân mày khinh thường nói "Việc này, thay đổi là do Hoàng đế."
"Ôi mẹ nó! Như vậy ép nhà Hy Nhĩ, không sợ nhà Hy Nhĩ tạo phản sao?" Tập Ít Kì khoa trương nói "Binh quyền nằm trong tay nhà Hy Nhĩ mà."
"Hoàng đế biết ranh giới cuối cùng ở đâu." Tập Ít Tư liếc mắt xem thường Tập Ít Kì, Tập Ít Kì im lặng.
"Ngày mai xét xử công khai, Thánh nữ đại nhân, chúng ta nên làm thế nào?" Phỉ Phổ Tư trầm giọng hỏi.
Khắc Lôi Nhã trầm mặc, trong mắt đầy bất an. "Sư phụ ta đâu?" Khắc Lôi Nhã cau mày hỏi.
"Mấy ngày trước đã vội vã rời đế đô cùng Giáo Chủ Hồng Y Lao Nhĩ của thần điện Quang Minh, không biết vì chuyện gì." Phỉ Phổ Tư biết rất nhiều tin tức.
"Chúng ta có đi cứu người không?" Tập Ít Kì hưng phấn hỏi.
"Không." Khắc Lôi Nhã nhẹ nhàng lắc đầu, trong chuyện này có nhiều điểm đáng ngờ. Mẫu thân lại gặp người trong Hoàng gia. Thừa nhận hạ độc mưu sát Đại hoàng tử. Việc này, làm rối loạn tất cả kế hoạch của nàng. Gia gia có tính toán gì đây? Chuyện này xử lý như thế nào, phải làm sao mới cứu được mẫu thân đây?
"Nhưng nếu có thể trong lúc xét xử công khai, chứng minh mẫu thânngười là bị người khác khống chế tinh thần nên mới nói như vậy, hơn nữa nếu chứng minh người khống chế là Đại hoàng tử hay người của Thần điện Quang Minh, tình thế sẽ chuyển ngược lại." Phỉ Phổ Tư hắng giọng nói.
"Nhưng nếu, nhưng nếu thật sự người đó có Á Thần Khí? Có biện pháp phá giải không?" Khắc Lôi Nhã cau mày hỏi.
"Có, nhưng rất mạo hiểm." Kiến thức Phỉ Phổ Tư rất nhiều, lập tức trả lời "Trong lúc đối phương thi triển khống chế tinh thần mẫu thân người. Người cũng thi triển khống chế tinh thần lên mẫu thân người, thì 2 lực tinh thần này sẽ đấu tranh với nhau. Người thắng sẽ có tất cả, nếu như là đối phương thắng, chẳng những đối phương có thể khống chế tinh thần, còn làm tinh thần của người bị thương rất nặng, có thể biến thành người tàn phế." Phỉ Phổ Tư có chút tiếc hận nói "Nếu như sư phụ của người Khắc Lý Phu đại nhân ở đây, cũng không sợ Á Thần Khí của Thần điện Quang Minh. Pháp Thần có thể phá bỏ sự khống chế của Á Thần Khí." Phỉ Phổ Tư than thở.
"Thánh nữ đại nhân không nên mạo hiểm. Nếu đối phương thật sự có Á Thần Khí thì rất nguy hiểm." Tập Ít Tư tỉnh táo khuyên.
"Ta hiểu rồi." Khắc Lôi Nhã gật đầu lạnh nhạt nói "Các ngươi không cần làm gì cả. Chuyện này, ta sẽ tự mình giải quyết. Ta đã đồng ý với Giáo Chủ, sẽ không mang tính mạng người Thần điện Hắc Ám ra đùa giỡn."
"Thánh nữ đại nhân......" Phỉ Phổ Tư mở miệng nói, Khắc Lôi Nhã phất tay nói "Không cần nói. Nếu như mà ta thật sự cần các ngươi ta sẽ nói. Trận pháp Truyền Tống kia của Nhĩ Bỉ Lai rất tốt. Nhưng trong đế đô tràn ngập ánh sáng không thể thi triển. Hơi thở bóng tối quá nồng, sẽ bị phát hiện. Nếu như ta cần, sẽ cho các ngươi biết."
"Tất cả lui xuống đi, ta cần yên tĩnh một lúc." Khắc Lôi Nhã không đợi những người khác nói chuyện, phất tay ý bảo tất cả mọi người đi xuống.
Hai huynh đệ Tập Ít muốn nói những lại thôi, Phỉ Phổ Tư nháy mắt ý bảo bọn họ cũng rời đi.
Mọi người đã rời đi, Khắc Lôi Nhã lẳng lặng ngồi trên ghế, rơi vào trầm tư.
Ở đế đô tràn đầy ánh sáng, thần Hắc Ám sẽ không mạo hiểm mà xuất hiện. Sư phụ cũng không có ở đây, mẫu thân lại mở miệng thừa nhận mưu sát Đại hoàng tử. Không phải quá mức trùng hợp sao?
Khắc Lôi Nhã trầm tư, nếu như mình xuất hiện tại nhà Hy Nhĩ, sẽ làm mọi chuyện nghiêm trọng hơn. Hiện tại ngoài mặt nhà Hy Nhĩ và Thần điện Quang Minh không có việc gì. Nhưng nếu mình xuất hiện thì mặt hồ sẽ gợn sóng.
Rối loạn! Trong lòng rối bời! "Chiêm chiếp!"
"Ôi ôi!"
Bạch Đế và Hắc Vũ đứng trên vai Khắc Lôi Nhã, kêu lên, giống như đang an ủi Khắc Lôi Nhã.
Khắc Lôi Nhã cười cười, sờ sờ hai vật nhỏ, đứng dậy đi về phòng ngủ. Tầng 11 trong Liên Hoa Bảo Giám, nàng mơ hồ cảm nhận được, chỉ một chút nữa nàng sẽ có đột phá quan trọng. Cũng có thể là phải nguy hiểm sống chết mới có thể... Đột phá, Hiện tại tốc độ tu luyện Liên Hoa Bảo Giám của Khắc Lôi Nhã hơn trước rất nhiều.
Phủ Hy Nhĩ.
"Phụ thân, ngày mai sẽ phải xét xử. Thật không có cách nào sao? Khải Sắt Lâm nhất định là bị khống chế. Nhất định!" Trong thư phòng Lạp Cách vừa vội vừa giận nói to với Công Tước Cổ Đốn.
"Dĩ nhiên ta biết." Công Tước Cổ Đốn hừ lạnh "Ta nói với ngươi rất nhiều lần rồi, lúc nào mới có thể sửa được cái tật hấp tấp này?"
"Con không thể bình tĩnh được. Nếu như tội danh thành lập, tính mạng Khải Sắt Lâm sẽ khó bảo toàn, phụ thân nói con sao có thể bình tĩnh được? Lạp Cách mất hết lý trí nói.
"Con cho rằng ta không nóng lòng? Nếu như tội danh Khải Sắt Lâm thành lập, chẳng những nàng bị mất mạng, bất lợi cho Nhị Hoàng tử, nhà Hy Nhĩ cũng rất nguy hiểm!" Công Tước Cổ Đốn đè nén tức giận trong lòng, nhỏ giọng gầm Lạp Cách. Trong lòng ông rất tức giận. Muốn ngồi ngoài xem mọi việc, Á Lực Khắc trợ giúp Đại hoàng tử, Tẫn Diêm thầm trợ giúp Nhị hoàng tử. Mặc kệ ai ngồi lên ngôi hoàng đế, mình cũng chắc thắng. Giờ Nhị hoàng tử lai bị hãm hại. Á Lực Khắc lại phản bội nhà Hy Nhĩ!
Lạp Cách cắn răng, trong lòng tức giận, trong mắt phụ thân, lợi ích gia tộc vĩnh viễn là quan trọng nhất. Nhưng nếu lần này không phải bởi vì liên lụy tới tương lai nhà Hy Nhĩ, liên lụy tương lai người thừa kế ngôi vị hoàng đế, phụ thân nhất định sẽ không tìm cách cứu Khải Sắt Lâm. Không! Tuyệt đối không thể để Khải Sắt Lâm bị bất cứ tổn thương nào!
"Ngươi đi xuống đi, ta sẽ xử lý. Khi xét xử ta tự có quyết định." Công Tước Cổ Đốn không nhịn được phất tay ý bảo Lạp Cách đi xuống.
Lạp Cách há mồm còn muốn nói gì đó, Công Tước Cổ Đốn khẽ quát lớn: "Ta nói ngươi đi xuống, nghe không hiểu sao?" Trong giọng nói uy nghiêm và không kiên nhẫn khiến Lạp Cách ngậm miệng. Lạp Cách liếc nhìn Công Tước Cổ Đốn, cau mày bực tức bỏ đi.
Một lúc sau khi Lạp Cách đã đi, tiếng gõ cửa vang lên.
"Vào đi." Công Tước Cổ Đốn có chút mệt mỏi bại ngồi trước bàn đọc sách, lạnh nhạt nói.
Cửa bị đẩy ra, là Ô Mã Lý.
"Đại nhân." Ô Mã Lý vào phòng, nhìn vẻ mặt mệt mỏi của Công Tước Cổ Đốn, cẩn thận gọi.
"Ô Mã Lý, mọi chuyện thế nào rồi?" Công Tước Cổ Đốn vuốt vuốt trán của ông.
"Người đã tìm được, chỉ là, có thể phá giải khống chế tinh thần Khải Sắt Lâm hay không, cũng không biết." Ô Mã Lý cau mày trầm giọng nói. Dù sao thần điện Quang Minh đã ra tay thì cũng rất khó phá giải.
"Cố hết sức, nếu như không được thì dùng biện pháp thứ hai." Công Tước Cổ Đốn than thở " Đứa bé Lạp Cách này, khi nào mới có thể trưởng thành, làm người lớn đây!"
"Dạ, đại nhân." Ô Mã Lý gật đầu, đang muốn nói gì đó lại thôi.
"Sao thế?" Công Tước Cổ Đốn nhìn thấu Ô Mã Lý muốn nói cái gì, vì vậy mở miệng hỏi.
"Mặc dù tiểu thư Khắc Lôi Nhã không cho ta nói với đại nhân, nhưng ta phải nói, tiểu thư đã âm thầm trở lại đế đô rồi. Thực lực lại tăng lên." Ô Mã Lý không biết thực lực thực sự của Khắc Lôi Nhã.
"Cái gì? Khắc Lôi Nhã trở lại?" Công Tước Cổ Đốn là vừa mừng vừa sợ, rồi lại lo lắng. Khắc Lôi Nhã có rất nhiều tình cảm đối với Khải Sắt Lâm, hắn biết. Nếu lúc này Khắc Lôi Nhã xuất hiện, lập trường của Khắc Lôi Nhã không thể khống chế được.
"Tiểu thư vốn là ở tại nhà ta, nhưng mấy ngày trước đã không thấy tăm hơi. Nhưng nhất định tiểu thư vẫn còn ở đế đô. Thần điện Quang Minh cũng không biết tiểu thư đã trở lại." Ô Mã Lý khẳng định nói.
"Vậy thì tốt, nó không xuất hiện là tốt nhất." Công Tước Cổ Đốn thở phào.
"Nhưng mà, đại nhân, người có nghĩ tới, xét xử ngày mai. Tiểu thư sẽ không xuất hiện sao? Tiểu thư có tình cảm rất sâu nặng với phu nhân." Ô Mã Lý cau mày nặng nề hỏi.
"Ngươi phái người canh chừng chung quanh hội trường xét xử, một khi phát hiện nó lập tức ngăn trở mang nó rời khỏi." Công Tước Cổ Đốn nặng nề khác thường nói "Nó là tương lai của nhà Hy Nhĩ. Hơn nữa tuyệt đối không thể để cho nó thấy kế hoạch thứ hai." Coi như lần này Đại hoàng tử thất bại, địa vị và thực lực của thần điện Quang Minh cũng sẽ không lung lay. Trận này đấu tranh kết thúc, tất cả sẽ quay về như trước kia.
"Dạ, đại nhân." Ô Mã Lý gật đầu đồng ý. Nhưng trong lòng có chút phiền muộn, nhà Hy Nhĩ có được địa vị như bây giờ, người trước mắt ông có công rất lớn. Để nhà Hy Nhĩ đứng vững, hy sinh Khải Sắt Lâm, cái giá này quá lớn. Nếu, làm như vậy, thật sự tốt sao? Nếu kế hoạch này bị Khắc Lôi Nhã và đại nhân Lạp Cách biết, hậu quả sẽ như thế nào? Ô Mã Lý không dám nghĩ tới. Hiện tại ông hy vọng nhất là ngày mai đại hội xét xử có thể tìm ra Khắc Lôi Nhã, ngăn cản Khắc Lôi Nhã ở bên ngoài. Ông không muốn đứa bé kia chịu một chút tổn thương nào.
Hôm sau, xét xử công khai Hy Nhĩ Khải Sắt Lâm. Dĩ nhiên là xét xử ở Hội trường hoàng gia.
Một ngày kia, quý tộc đế đô ùn ùn kéo tới. Cũng biết, xét xử hôm nay cũng sẽ quyết định vị trí Hoàng Thái Tử. Người căm ghét nhà Hy Nhĩ càng thêm hả hê chờ xem kịch vui. Người lệ thuộc vào nhà Hy Nhĩ dĩ nhiên là lo lắng trùng trùng, chưa từng chống lại quyền năng của thần điện Quang Minh không biết sẽ như thế nào.
Trong đại sảnh phòng xét xử, chia làm hai bên, một bên là thần điện Quang Minh và người của Đại hoàng tử, bên còn lại là nhà Hy Nhĩ và người của Nhị hoàng tử.
Trong lòng Ô Mã Lý có chút lo lắng, đến bây giờ, Khắc Lôi Nhã còn chưa xuất hiện. Chuyện này không bình thường. Ông hiểu Khắc Lôi Nhã, nhất định Khắc Lôi Nhã sẽ xuất hiện tại nơi này.
Lần này người phán quyết trước nay chưa từng thấy, chủ thẩm là hoàng đế bệ hạ, bồi thẩm là Thừa Tướng đại nhân.
Khi Khải Sắt Lâm bị đưa đến thì Lạp Cách vội vàng nhìn Khải Sắt Lâm, muốn đứng lên, lại bị Công Tước Cổ Đốn hừ lạnh một tiếng ngăn lại.
Vẻ mặt Khải Sắt Lâm bình tĩnh, khí sắc cũng rất tốt, lửng thững đi vào. Ánh mắt trong suốt, thần thái rất tự nhiên. Không thể phát hiện ra bị khống chế tinh thần.
Sau khi Hoàng đế ngồi xuống, trong đại sảnh yên tĩnh trở lại. Lạp Cách khẩn trương nhìn Khải Sắt Lâm, siết chặt quả đấm.
"Như thế nào?" Công Tước Cổ Đốn quay đầu hỏi nhỏ người bên cạnh. Người nọ lắc đầu, trầm mặc không nói.
Ánh mắt Công Tước Cổ Đốn lạnh lẽo. Không cách nào phát hiện Khải Sắt Lâm bị người khác khống chế, như vậy chỉ có dùng phương pháp kia. Cũng chỉ có như vậy, mới có thể chuyển bại thành thắng rồi! Khải Sắt Lâm... Trong lòng Công Tước Cổ Đốn khẽ than thở, trong lòng áy náy. Nhưng mà lập tức biến mất. Người làm việc lớn, không thể bị tình cảm khống chế! Có một ngày Lạp Cách sẽ hiểu đạo lý này ông mới có thể an tâm giao nhà Hy Nhĩ lại cho hắn.
Khải Sắt Lâm ngửa đầu nhìn về phía Hoàng đế, không đợi câu hỏi hoàng đế bệ hạ, liền nói. Rõ ràng từng câu một: "Tham kiến hoàng đế bệ hạ, ta bị nhị hoàng tử sai khiến hạ độc Đại hoàng tử, mọi chuyện là như vậy. Tất cả mọi việc đều đo ta làm. Rượu và thức ăn được đem vào cung cũng đã qua kiểm tra. Ta bị ép buộc, tất cả đều do Nhị hoàng tử sai khiến. Ta chỉ phụng lệnh hành sự." Ngụ ý rất rõ ràng, thức ăn và rượu trước khi đem vào cung không có độc, nàng đã hạ độc khi mời rượu Đại hoàng tử. Lí do này, toàn bộ mọi việc đều do Nhị hoàng tử.
Lời Khải Sắt Lâm vừa nói ra, trong đại sảnh rất xôn xao. Sắc mặt Hoàng đế cũng biến hóa, nhàn nhạt nhìn về phía Giáo Hoàng và Công Tước Cổ Đốn, đang âm thầm quan sát phản ứng của hai người. Vẻ mặt của Giáo Hoàng không đổi, chỉ lẳng lặng ngồi ở đó. Sự xuất hiện của Giáo hoàng đã khẳng định lập trường ủng hộ Đại hoàng tử. Càng làm cho những người ủng hộ Đại hoàng tử an tâm. Nhưng cũng có người rất bất mãn. Cúi đầu trước Thần điện, chưa từng có chuyện này. Từ nay về sau, vương quyền sẽ phải phụ thuộc vào thần quyền. Rất nhiều người vẫn không cách nào tiếp nhận được chuyện này.
Còn Công Tước Cổ Đốn vẻ mặt lạnh lùng. Lạp Cách liền kích động mất khống chế.
"Khải Sắt Lâm! Nàng làm sao có thể nói như vậy. Bệ hạ, Khải Sắt Lâm là bị người khác khống chế tinh thần! Mới có thể nói ra những lời đó! Khải Sắt Lâm, ngươi tỉnh lại đi!" Lạp Cách kích động đứng lên, tức giận hầm hừ.
"Hầu tước Lạp Cách, xin chú ý lời nói của ngài. Thái độ của ngài không phù hợp với một Qúy Tộc. Không phải lúc các người cãi nhau." Hoàng đế không nhanh không chậm nói, vẻ mặt uy nghiêm, giọng nói công bằng. Nhưng trong lòng Hoàng đế hiện lên một tia khoái cảm. Nhà Hy Nhĩ luôn luôn tự cao, hắn cũng phải nhường 3 phần, từ nay về sau, tất cả đều không còn.
Hoàng đế nháy mắt Thừa Tướng đại nhân, Thừa Tướng đứng lên cất cao giọng nói: "Ma pháp sư hoàng gia sẽ kiểm tra xem Khải Sắt Lâm có bị khống chế tinh thần hay không. Dĩ nhiên, Nhà Hy Nhĩ và thần điện Quang Minh cũng có quyền phái người kiểm tra."
"Ngồi xuống!" Công Tước Cổ Đốn đứng thẳng khẽ quát Lạp Cách.
Lạp Cách nhìn chằm chằm vào Khải Sắt Lâm, Khải Sắt Lâm vẫn như cũ không quay đầu nhìn hướng bên này. Lạp Tây Á như ngồi trên bàn châm, nhìn Khải Sắt Lâm rất lo lắng. Á Lực Khắc ngồi bên cạnh Đại hoàng tử không dám ngẩng đầu. Cũng không dám nhìn về phía Khải Sắt Lâm, lại càng không dám nhìn Lạp Cách. Lãnh Lăng Vân trầm mặc, sắc mặt âm trầm. Sắc mặt Liễu Tuyết Tình không chút thay đổi, nhưng trong lòng có chút thất vọng. Tại sao, Khắc Lôi Nhã không đến. Nếu đến thì thật tốt, nhất định sẽ có một màn kịch vui.
"Đi đi." Công Tước Cổ Đốn nói với người bên cạnh ông.
Ma pháp sư Hoàng gia kiểm tra Khải Sắt Lâm kiểm, cất cao giọng nói: "Bẩm báo bệ hạ, tất cả bình thường."
Dứt lời, trong đại sảnh xôn xao.
Sắc mặt Lạp Cách biến đổi, hắn lại muốn đứng dậy mở miệng nói gì, lại bị Công Tước Cổ Đốn nhẹ nhàng vỗ vai. Chỉ một chưởng rất nhẹ, đã làm cho Lạp Cách không cách nào di chuyển, cả người không có hơi sức, bất lực ngồi xuống ghế.
Thần điện phái một Đại Giáo Chủ, kiểm tra cũng không có gì bất thường. Mọi người lại ồ lên. Nếu như Thần điện nói tinh thần của Khải Sắt Lâm bị khống chế, vậy mới kì quái.
Sắc mặt Công Tước Cổ Đốn rất bình tĩnh, cục diện này nằm trong dự liệu của ông. Cũng đến lúc tiến hành kế hoạch hai. Kế hoạch này tất nhiên sẽ không để cho Lạp Cách biết. Không cách nào phá bỏ khống chế, vậy cũng chỉ có phá hủy tinh thần Khải Sắt Lâm, tinh thần Khải Sắt Lâm sẽ cắn trả, lộ ra khác thường. Dù chỉ một tia khác thường, cũng đủ rồi.
Người bên cạnh Công Tước Cổ Đốn chậm rãi đứng dậy, đi về hướng Khải Sắt Lâm. "Chậm đã!"
Chợt, đột ngột một giọng nói lạnh lẽo vang lên, giọng nói không lớn, lại rất rõ truyền tai mất cả mọi người.