Chương 146
Bốn mươi quân côn nhanh chóng giáng xuống, Lý Nghiêm được an bài đến một tòa trướng bồng cách đó không xa.
Lúc này trong quân trướng, Văn Sính ngồi bên giường nhìn Lý Nghiêm nằm trên giường lắc đầu nói:
- Ta đã sớm nói ngươi tính tình quá mức cực đoan, ngươi một mực không nghe hiện tại xem như một bài học.
Lý Nghiêm trên giường gượng gạo nói:
- Tướng Quân nói rất phải.
Văn Sính lắc lắc đầu bởi y hiểu rất rõ tính cách của Lý Nghiêm, Lý Nghiêm nói như vậy tám phần là trong lòng căm hận mình, nghĩ đến phụ thân Lý Nghiêm Văn, Văn Sinh lại thoáng liếc nhìn Lý Nghiêm nói:
- Ngày mai ngươi rời khỏi Phi Long Quân đến Nam Quân nhậm chức Huyện Uý đi.
Nói xong khong đợi Lý Nghiêm phản ứng, liền đứng dậy rời đi.
Lý Nghiêm nghe được lời này, sắc mặt biến đổi đang định nói điều gì đó, nhưng ngẩng đầu lên đã thấy Văn Sính rời đi, Lý Nghiêm sửng sốt một hòi lâu mới cúi đầu xuống trong mắt lóe quang mang căm hận, lập tức nhắm mắt lại nằm sấp trên giường.
Văn Sính trở lại đại trướng nhanh chóng triệu tập Tư Mã, Đô Uý đến nghị sự, các Tư Mã, Đô Úy nguyên bản nghỉ ngơi gần một khắc đồng hồ lúc này người nào người đấy đều một thân khôi giáp tiến đến đại trướng.
Văn Sính nhìn mấy người nói:
- Có lẽ mọi người đã biết mục đích lần này đến Giang Hạ, hiện tại đại công tử bị đại quân Giang Đông vây khốn ở huyện Dương Tân, mà nhiệm vụ của mọi người chính là đánh tan đại quân Giang Đông, để đại quân Giang Đông tháo chạy về Giang Đông cứu đại công tử.
- Rõ.
Nghe được Văn Sính nói, mấy người ầm ầm đáp ứng.
Văn Sính chỉ vào một gã Tư Mã nói:
- Trương Tư Mã, từ hôm nay trở đi ngươi chính là thống lĩnh Phi Hổ Vệ, hiện tại ngươi dẫn theo Phi Hổ Vệ mai phục chặn giết khi đại quân Giang Đông tháo chạy qua đây, tiếp đến cùng đại quân truy kích đại quân Giang Đông.
Văn Sính chỉ vào mảnh rừng cây trên tấm bán đồ đính ở bức bình phong, rừng cây này tiếp giáp đường lớn là con đường hành quân của binh mã Giang Đông.
Vị Trương Tư Mã này không ngờ mình sẽ trở thành thống lĩnh Phi Hổ Vệ, lúc này cưỡng chế hưng phấn trong lòng nói:
- Rõ, mạt tướng nhất định sẽ không bỏ qua một người.
Văn Sính lắc đầu nói:
- Chỉ cần từ phía sau truy kích là được, không cần ngăn cản đường đi của đại quân Giang Đông.
Từ phía sau truy kích có thể khiến đại quân Giang Đông nhanh chóng tan vỡ, còn nếu chặn đường đi đại quân Giang Đông, nói không chừng đại quân Giang Đông sẽ tử chiến đến cùng, như vậy cho dù tiêu diệt được toàn bộ đại quân Giang Đông, Phi Long Quân cũng sẽ tổn thất không nhỏ.
Trương Tư Mã sửng sốt, lập tức nói:
- Tuân lệnh.
Nói xong tiếp nhận thủ lệnh trong tay Văn Sính đi triệu tập binh mã.
Nói xong Văn Sính lại nói hai người khác:
- Dương Tư Mã, Vương Tư Mã, các ngươi dẫn theo ba nghìn binh mã chia thành hai đội theo hai hướng tây và nam áp sát đại doanh Giang Đông, nếu như đại quân Giang Đông tháo chạy các ngươi lập tức thống lĩnh binh mã truy kích không cho binh mã Giang Đông có cơ hội ngừng nghỉ.
- Tuân lệnh.
Hai người lĩnh mệnh rời đi.
Văn Sính lại chỉ vào người con lại nói:
- Lý Tư Mã, ngươi dẫn ba nghìn đại quân giữa đường chặn giết đại quân Giang Đông, sau đó phối hợp với Dương Tư Mã, Vương Tư Mã truy kích đại quân Giang Đông.
- Tuân lệnh.
Lý Tư Mã lĩnh mệnh rời đi.
Văn Sính nhìn một người còn lại, nói:
- Ngươi thống lĩnh bảy nghìn binh mã bất chấp tất cả đánh sâu vào Thân Vệ Quân ở sườn đông nam đại doanh Giang Đông, tận lực chém giết không được phép để Thân Vệ Quân tạo thành trận hình xung phong.
- Rõ.
Gã Tư Mã cuối cùng lĩnh mệnh rời đi.
Văn Sính lại nhìn nhìn bản đồ xác nhận không có việc gì sau đó mới ngồi xuống quát lớn ra bên ngoài:
- Người đâu.
Không lâu sau một gã tướng lãnh đi tới cũng chính là thống lĩnh thân binh của Văn Sính, người này nhìn thấy Văn Sính liền nói:
- Tướng Quân.
Văn Sính chỉ ra bên ngoài nói:
- Ngươi thống lĩnh hai nghìn binh mã còn lại đợi tới khi đại quân Giang Đông tháo lui liền tiến vào huyện Dương Tân bảo đảm an toàn cho đại công tử.
Thống lĩnh thân binh có chút do dự nói:
- Còn Tướng Quân thì sao?
Văn Sính lắc đầu nói:
- Không cần lo lắng, ta dẫn theo những thân binh khác là được.
- Tuân lệnh.
Thống lĩnh thân binh rời đi chuẩn bị, không lâu sau lại có hai gã thân binh khác đi tới, còn Văn Sính cũng đã đứng dậy, hai gã thân binh cầm khôi giáp treo ở bên mặc vào giúp Văn Sính, thoáng chốc một vị Văn Sính nho nhã liền biến thành một viên đại tướng thống binh xuất chiến.
Văn Sính dưới sự hộ tống của hai trăm thân binh tiến đến thao trường, lúc này trên thao trường hai vạn đại quân đã chuẩn bị sẵn sàng, Văn Sính vung tay lên hai vạn đại quân lập tức chia làm nhiều đội rời đi, chỉ còn lại bốn nghìn binh mã cuối cùng.
Văn Sính cũng bước lên chiến mã thống lĩnh hai nghìn binh mã ở phía sau áp trận, hai vạn đại quân lặng lẽ không tiếng động tiến về phía đại doanh Giang Đông.
. . . . .
Trong huyện Dương Tân, hiện tại Vương Nghị đã trở lại huyện phủ kể lại thái độ của Văn Sính cho Lưu Kỳ. Nghe Vương Nghị nói xong, Lưu Kỳ mới thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần Văn Sính không ủng hộ Lưu Tông thì mọi chuyện sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
Lưu Kỳ nhìn nhìn sắc trời bên ngoài nói:
- Truyền gọi Hưng Bá, Ngụy Diên, chúng ta cùng nhau đi gặp quân tiên phong Phi Long Quân một chút.
Vương Nghị cười cười phân phó với Phi Hổ Vệ ngoài cửa phòng vài tiếng, hai gã Phi Hổ Vệ rất nhanh rời đi, không lâu sau Cam Ninh và Ngụy Diên đi tới bên ngoài phòng Lưu Kỳ.
Lưu Kỳ và mấy người cùng nhau đi lên thành lâu, thấy đại doanh Giang Đông cách thành không xa vẫn thắp đèn đuốc sáng trưng, ngoài ra khắp trời chỉ là đêm tối hắc ám.
Ở phía xa xa mấy đội nhân mã Phi Long Quân đang yên lặng không tiếng động tiến tới gần đại doanh Giang Đông.
Một gã sĩ tốt Phi Long Quân ẩn mình trong đêm tối bí ẩn tiến về phía đại doanh Giang Đông, trên đường đi không một gã lính canh nào của đại quân Giang Đông sắp xếp được may mắn sống sót, theo đó đèn đuốc ở trạm canh cũng âm thầm vụt tắt, tất thảy sĩ tốt dẫn đường đều trải qua huấn luyện chuyên môn phụ trách dò hỏi tin tức và che dấu hành tùng cực kỳ nghiêm khắc, phía sau bọn họ là đại quân Phi Long Quân lặng lẽ theo sau.
Phốc xuy. Lưỡi dao sắc bén cứa vào yết hầu một gã sĩ tốt Giang Đông khiến y chưa kịp thất thanh đã tử vong, vào lúc này ở nơi các đó không xa cũng truyền đến tiếng kêu rên đau đớn, lại một gã sĩ tốt Giang Đông nữa bị Phi Long Quân nhẹ nhàng xô gã xuống đất, tiếp theo là tiếng bó đuốc bị dụi tắt giống như nó tự thiêu đốt chính mình không còn gì, thân ảnh đại quân Phi Long Quân chớp động trong đêm tối lặng lẽ tiếp cận đại doanh Giang Đông.
Ngược lại với nơi này, ở nơi khác gặp chút phiền phức, sĩ tốt Phi Long Quân đang muốn lẻn vào đại doanh vừa vặn gặp phải Thân Vệ Quân.
Thân Vệ Quân so ra hoàn toàn không kém gì Phi Long Quân, thậm chí thực lực tổng thể còn cao hơn Phi Long Quân một bậc, lúc này sĩ tốt Phi Long Quân vẫn lặng lẽ không tiếng động nấp mình tiến về phía đại doanh Thân Vệ Quân, chỉ là tốc độ của bọn họ rất chậm hơn nữa sĩ tốt Phi Long Quân ẩn nấp ở nơi này chí ít nhiều gấp đôi so với sĩ tốt Phi Long Quân ở nơi khác.