Chương 150
Hai vị đại tướng Lăng Thao, Trình Phổ nhảy vào trong trận Phi Long Vệ vẻn vẹn chỉ trong chốc lát công phu đã khiến sĩ tốt Phi Long Vệ tổn thất nặng nề, tiếp đến lại có mấy chục Thân Vệ Quân nhân cơ hội trở mình lên ngựa cùng Trình Phổ, Lăng Thao cùng nhau mở đường, chỉ có điều vào lúc này Thân Vệ Quân cũng bị thương mười mấy tên sĩ tốt.
Trong khoảng thời gian ngắn Thân Vệ Quân liền đột tiến lên phía trước mấy trăm thước nhưng lại đẩy nhanh tốc độ, trang bị của Thân Vệ Quân hiển nhiên so với trang bị của Phi Long Vệ tốt hơn không ít, không chỉ có khôi giáp chắc chắn hơn so với Phi Long Vệ mà đại đao trong tay cũng sắc bén hơn so với PHi Long Vệ, khôi giáp của Phi Long Vệ dưới sự đánh chém mạnh mẽ của Thân Vệ Quân thỉnh thoảng lại xuất hiện vết rạn nứt, nhưng khôi giáp của Thân Vệ Quân lại không sờn chi. Thời điểm nhân số tương đương cho dù Phi Long Vệ trang bị đầy đủ võ trang cưới kỵ binh cũng khó chiếm được tiện nghi trong tay bọn họ.
Chỉ là một vạn tám nghìn Phi Long Quân phía sau cùng lúc chạy lên, khoảng cách không còn xa, nếu để cho Phi Long Quân trước sau giáp công, cho dù Thân Vệ Quân có hai viên đại tướng và trang bị hoàn hảo, giáp công với Phi Long Quân cũng không kiên trì được lâu.
Đối với điểm ấy Trình Phổ và Lăng Thao tự nhiên rõ ràng, vì thế đại đao trong tay múa máy càng lúc càng gấp, thúc giục chiến mã lao nhanh về phía trước hy vọng đại quân Phi Long Quân tiến lên phía trước đột phá Phi Long Vệ.
Trình Phổ một đao chém chết sĩ tốt Phi Long Vệ trước người, quay đầu về phía sau hô lớn:
- Các huynh đệ Giang Đông, vượt qua chỗ này có thể trở về Sài Tang, chúng ta sẽ cho Phi Long Vệ Kinh Châu nếm thử chút lợi hại của Thân Vệ Quân Giang Đông chugns ta.
Nói xong vác đại đao vọt lên:
- Giết!
Hai nghìn Thân Vệ Quân cùng lúc kêu lớn nói:
- Giết!
Trình Phổ, Lăng Thao mang theo Thân Vệ Quân nhân cơ hội này lại đột phá về phía trước mấy trăm thước, Tư Mã thống lĩnh Phi Long Vệ thấy đại quân Phi Long Quân đuổi theo, cũng không tiếp tục mệnh lệnh sĩ tốt Phi Long Vệ ngăn trở nữa mà lặng lẽ đề thăng tốc độ, Phi Long Vệ phía sau cũng chạy tới hai bên.
Đẩy nhanh tốc độ giúp cho Thân Vệ Quân vừa mới bị vây khốn liền thoát khỏi vòng vây. Chứng kiến Thân Vệ Quân thoát khỏi vòng vây Trình Phổ và Lăng Thao đều thở phào nhẹ nhõm dẫn theo Thân Vệ Quân phía sau vọt vào rừng rậm.
Phi Long Quân phía sau Thân Vệ Quân trực tiếp nhào mình đánh lén, lần này không có chút lưu thủ, Phi Long Vệ thấy Thân Vệ Quân bỏ chạy cũng gắt gao cắn xé sĩ tốt Thân Vệ Quân rớt lại phía sau.
Sĩ tốt phía trước chạy trốn căn bản không có bận tâm đến sĩ tốt phía sau, dưới sự công kích mãnh liệt của đại quân Phi Long Quân và Phi Long Vệ đánh giết mãnh liệt khiến cho Thân Vệ Quân phía sau lập tức toán loạn. Ngay sau đó bị đại quân Phi Long Quân nhanh chóng nghiền áp chém giết, Thân Vệ Quân tan tác đối mặt với Phi Long Quân căn bản không chịu nổi một kích, chỉ một lát công phu còn có mấy trăm Thân Vệ bị chém giết, so với vừa nãy chính giết chiến đấu lúc này bị giết hơn rất nhiều.
Trình Phổ phía trước đang chạy như bay, Lăng Thao tự nhiên chú ý tới biến cố phía sau, hai người cùng lúc biến sắc, kỵ binh phía sau tốc độ tự nhiên không cần phải nói, Thân Vệ Vệ Quân thực sự không có khả năng thoát khỏi kỵ binh truy kích. Trình Phổ nhìn rừng rậm phía trước quát:
- Tiến vào rừng.
Nói xong dẫn đầu tiến vào rừng rậm, chỉ cần vào rừng rậm cho dù Phi Long Vệ cũng không dễ dàng truy kích, bên trong rừng rậm Kỵ Binh căn bản không thể triển khai đánh sâu vào.
Nghe được Trình Phổ nói Thân Vệ Quân đều tiến vào trong rừng rậm, bọn họ cũng không chạy dọc theo đường chính, mà tiến vào rừng cây ven đường, Phi Long Vệ tại đây chém giết gần hai trăm Thân Vệ Quân, sau đọc dọc theo đường chính tiến về phía trước.
Đại quân Phi Long Quân lập tức chia làm từng đội từng đội binh mã tiến vào trong rừng rậm, có đội mấy chục người có đội gần trăm người, đội ít nhất cũng có mười người, bi9nh mã này tiến vào rừng rậm cũng không vội vàng truy đuổi mà điều người tra xét tình hình, Thân Vệ Quân ẩn nấp trong bịu cây đều bị tìm ra và chém chết, còn hai nghìn kỵ binh còn lại trước đó đã xuyên qua rừng rậm đóng quân ở một đầu khác phòng bị Thân Vệ Quân đào tẩu.
Ý đồ của Văn Sinh rõ ràng chính là muốn tiêu diệt toàn bộ hai nghìn Thân Vệ Quân, hơn nữa còn muốn đánh chết hai gã đại tướng Giang Đông cho Giang Đông một bài giáo huấn khắc nghiệt.
Phi Long Quân tiến vào rừng rậm càng lúc càng nhiều, cuộc bao vây diệt trừ chính thức bắt đầu, mỗi giây mỗi khắc trong rừng rậm đều xảy ra chết chóc, vào lúc này Thân Vệ Quân Giang Đông bị chém chết không ngừng.
Thời gian nửa canh giờ Phi Long Quân đã bao vây binh mã Giang Đông còn lại ở khu vực nhỏ hẹp, ở đây lại chém chết mấy trăm Thân Vệ Quân, lúc này binh mã Giang Đông chỉ còn sót lại gần nghìn người.
Lúc này một nghìn người đã được Trình Phổ, Lăng Thao tập hợp lại, thương nghị kế sách hành đồng tiếp theo.
Trình Phổ nhìn một nghìn Thân Vệ Quân còn sót lại, lắc đầu nói:
- Văn Sính này thực sự danh bất hư truyền, một vạn quân của chúng dưới tay y không chút lực phản kháng, từng bước từng bước đè ép binh mã sót lại, hiện tại muốn đào tẩu càng thêm khó khăn.
Lăng Thao gật đầu nói:
- Một nghìn binh mã còn sót lại căn bản không đủ để trở về Sài Tang, biết sớm thế này khi trước ở huyện Dương Tân nên quyết một trận tửu chiến với Phi Long Quân, cho dù toàn quân bị diệt cũng có thể khiến Phi Long Quân tổn thất thảm trọng.
Trình Phổ gật đầu thở dài:
- Văn Sính kia để chúng ta chạy chính là không muốn đánh bừa, từ từ khiến quân ta suy sụp.
Nói xong nhìn cách đó không xa nói:
- Nếu đoán không nhầm phía trước hẳn là có binh mã Phi Long Quân, Văn Sính e là đã sớm phong tỏa kín con đường này, hiện tại cho dù tiến hay lui đều khó tránh khỏi một trận chiến.
Lăng Thao cũng thở dài:
- Vừa rồi mơ hồ nghe được có tiếng kỵ binh xuyên qua rừng rậm, con đường phía trước e là đã bị Phi Long Quân ngăn cản.
Trình Phổ nhìn Lăng Thao nói:
- Hiện tại chỉ có một hy vọng duy nhất có thể tẩu thoát.
Lăng Thao có chút khó hiểu hỏi:
- Rơi vào tình hình này còn có hy vọng gì?
Trình Phổ chỉ vào Giang Đông nói:
- Nếu như viện binh Sài Tang có thể tới trước khi Phi Long Quân vây kín, chúng ta sẽ có một con đường sống.
Nói xong thoáng liếc nhìn sĩ tốt xung quanh nói:
- Viện binh Sài Tang ta không rõ sẽ đến bao nhiêu, nhưng năm nghìn binh maxc kia chắc chắn tới rồi, chỉ cần năm nghìn kỵ binh đuổi tới chúng ta sẽ có cơ hội thoát thân.
Trình Phổ nói xong nhìn về phía Lăng Thao.
Nghe được Trình Phổ nói sĩ tốt xung quanh tinh thần trở nên hưng phấn, mà ngay cả trong mắt Lăng Thao cũng lộ ra tinh quang nhìn về phía Trình Phổ, Lăng Thao lo lắng một hồi nói:
- Binh mã Sài Tang đến đây cứu viện ít nhất năm nghìn hoặc có thể là một vạn, trước khi rời đi ta đã thông báo tin tức với Chu Thái Tướng Quân ở Cửu Giang, nếu như khả thi y sẽ phái người tới đây, vốn cho rằng một lần hành động chiếm lĩnh Giang Hạ đợi tới khi binh mã của chủ công đuổi tới vừa vặn có thể phòng thủ, không ngờ xảy ra chuyện bất lợi này.