Chương 155
Nghe nói Tôn Sách muốn đích thân xuất chinh, mọi người đều sợ hãi tiến lên phía trước nói:
- Chủ công. . .
Tôn Sách quát:
- Ý Bổn Hầu đã quyết các vị đừng khuyên nữa, mọi người mau đi chuẩn bị.
Nói xong đứng dậy rời đi.
Tôn Sách xoay người rời đi để lại chư thần trên đại điện, đám người Hoàng Cái tất nhiên vô cùng vui vẻ, làm võ tướng có thể chinh chiến thiên hạ mới là chức vụ của bọn họ, còn đám người Trương Chiêu lại toát lên vẻ u sầu.
Đợi tới khi toàn bộ đám người Hoàng Cái rời đi, hơn mười quan văn rốt cuộc không nhịn được tiến lên hỏi Trương Chiêu, Tần Tùng nhìn Trương Chiêu chau mày nói:
- E là chủ công đã quyết định chinh phạt Kinh Châu, Bố huynh có biện pháp gì không?
Trương Chiêu nhìn sắc mặt toàn bộ đám văn sĩ xung quanh đều hiện lên vẻ sầu khổ, cười khổ nói:
- Ta không có biện pháp gì, chỉ có thể phái người đi tới Dự Chương báo trước việc này, báo cho Công Cẩn xem y có biện pháp gì không? Toàn bộ Giang Đông e chỉ có y có thể khuyên nhủ chủ công.
Tần Tùng gật gật đầu nói:
- Đúng vậy, chủ công xưa nay nghe Công Cẩn nhất, nếu Công Cẩn khuyên nhủ chủ công nói không chừng sẽ có tác dụng.
Nói xong lại lắc đầu thở dài:
- Nếu Cương huynh ở đây cũng tốt.
Tần Tùng nói khiến cho mấy người xung quanh đều sửng sốt, Trương Chiêu phản ứng đầu tiên gật đầu nói:
- Đúng vậy, Cương huynh ở đây nhất định có thể ngăn cản chủ công chinh phạt Kinh Châu, hơn nữa Giang Đông lúc này cũng là gió nổi mây phun mạch nước ngầm bắt đầu dâng trào, Cương huynh nếu ở đây có thể giảm bớt không ít gánh nặng cho chúng ta.
Nói xong nhìn mấy người nói:
- Ta muốn trình báo chủ công gọi Cương huynh trở về, các vị nghĩ thế nào?
Trương Hoành tự là Cương, cùng Trương Chiêu được người coi là nhị Trương Giang Đông, tài năng không thua kém Trương Chiêu. Sau khi Tôn Sách thống nhất Giang Đông, Trương Hoành đi tới Hứa Đô cầu quan thay Tôn Sách, sau đó Tôn Sách được phong làm Ngô Hầu, Trương Hoành liền ở lại Hứa Đô phối hợp tác chiến, lần này đối sách của Tào Thào ngầm đối phó Viên Thiệu đã bị y tìm hiểu hơn phân nửa, Giang Đông dựa vào suy đoán của Trương Hoành ầm thầm sắp xếp binh mã, lần này nếu không phải Lưu Kỳ trùng hợp xông vào Giang Đông e là Giang Đông đã sớm sắp xếp hoàn thành. Chỉ cần phương bắc Tào Tháo và Viên Thiệu khai chiến Giang Đông có thể lập tức triệu tập binh mã nhân lúc bọn họ lưỡng bại câu thương ở giữa ngư ông đắc lợi, đó cũng là nguyên nhân Trương Chiêu phản đối Tôn Sách vào thời điểm này chinh phạt Kinh Châu.
Nghe Trương Chiêu nói, nhãn tình mấy gã văn sĩnh sáng ngời, gật đầu tán thành. Nếu như Trương Chiêu ở Giang Đông nổi tiếng chính trực, như vậy Trương Hoành lấy cơ trí quả cảm, tài thuyết phục mà nổi tiếng, ở Giang Đông người có thể thuyết phục Tôn Sách ngoài Chu Du ra chỉ có Trương Hoành.
Trương Chiêu nghĩ vậy liền vội vàng đi cầu kiến Tôn Sách, những người khác tạm thời không có chủ kiến vì thế đều rời đi.
Tôn Sách trở lại hậu viện liền tới viện của Ngô lão phu nhân, mấy ngày nữa y sẽ xuất chinh vì thế thời gian này cần phải bồi tiếp mẫu thân thật tốt. Về việc xuất chính cũng không phải y nhất thời nổi hứng, mà là trải qua suy nghĩ kỹ lưỡng mới đưa ra quyết định. Đúng như lời mẫu thân y nói, y không phải một người bình thường mà là một chư hầu, mọi hành động của y đều được tất thảy người Giang Đông để ý tới. Nếu ngay cả việc thê tử của mình còn không xuất binh, vậy dân chúng Giang Đông làm sao có thể tin khi mình bị tàn sát Tôn Sách sẽ vì mình mà báo thù, dân chúng Giang Đông sao dám nguyện trung thành với y.
Chính vì vậy y mới quyết định xuất binh, không chỉ vì rửa nhục mà còn muốn mọi người biết Tôn Sách y quyết tâm bảo hộ Giang Đông. Mặt khác, thế cục phương bắc đã hết sức căng thẳn, mượn cớ vừa vặn có thể quang minh chính đại tăng cương binh mã ở Lư Giang như vậy có thể tùy thời ứng đối thế cục biến hóa ở phương bắc, cho dù là Chu Du ở đây cũng sẽ tán thành y làm như vậy.
Vào lúc này Tôn Sách đã vào biệt viện của Ngô lão phu nhân, trong viện Ngô lão phu nhân đang nhìn Tôn Quyền, Tôn Thượng Hương vui đùa vui vẻ.
Tôn Kiên có năm nhi tử, nhi tử nào cũng là người bất phàm giống như Tôn Kiên. Trưởng tử Tôn Sách càng không cần phải nói, sau khi Tôn Kiên chết, Tôn Sách thống lĩnh binh mã Tôn Kiên để lại bình định Giang Đông được phong làm Ngô Hầu chiếm cứ một phương Giang Đông, con trai thứ Tôn Quyền cũng bất phàm, chỉ hơn mười tuổi đã cơ trí quả cảm tính khí quyết đoán, ngoài lòng dạ hẹp hòi những thứ khác cái gì cũng tốt. Con trai thứ ba Tôn Linh lại dũng mãnh dị thường, có phần tương tự với Tôn Sách, theo lịch sử trước khi Tôn Sách chết đám người Trương Chiêu đề cử Tôn Linh kế vị không ngờ Tôn Sách lại để Tôn Quyền kế vị, khi Tôn Linh làm Thái Thú Đan Dương thì bị ám sát. Con trai thứ tư dung mạo bất phàm tuổi nhỏ thừa hưởng kế vị tước vị của Tôn Kiên cưới cháu gái Tào Tháo, chỉ là Tôn Linh cũng chết sớm. Con trai thứ năm cũng võ nghệ bất phàm được bổ nhiệm làm đại tướng trong quân, thế nhưng sau lại phạm sai lầm bị Tôn Quyền giáng tội bắt cả đời làm thứ dân.
Lần này Ngô lão phu nhân đến chỉ dẫn theo Tôn Quyền và Tôn Thượng Hương, mấy người khác lưu lại bên ngoài chăm sóc cho Ngô phu nhân, Ngô phu nhân là thê tử của Tôn Kiên chỉ là không phải chính thiếp mà là tiểu thiếp, Ngô lão phu nhân trước khi chết được Tôn Quyền tôn làm mẫu thân cũng chính là Ngô Quốc Thái sau này, người Giang Đông gọi chính thê của Tôn Kiên cũng chính là mẫu thân của Tôn Sách làm Ngô lão phu nhân, gọi tiểu thiếp của Tôn Kiên chính là Tôn Thượng Hương và mẫu thân của Tôn Lãng làm Ngô phu nhân. Tôn Sách, Tôn Quyền, Tôn Linh, Tôn Khuông đều do Ngô lão phu nhân sinh thành, nhi tử Tôn Lãng, Tôn Thượng Hương đều do Ngô phu nhân sinh thành.
Thấy Tôn Sách đến, Tôn Quyền và Tôn Thượng Hương đang vui đùa vui vẻ liền ngừng lại tiến lên hành lễ nói:
- Bái kiến huynh trưởng.
Tôn Sách gật đầu, sau đó thi lễ với Ngô lão phu nhân:
- Mẫu thân.
Ngô lão phu nhân gật đầu không nói gì, Tôn Thượng Hương ở bên cũng chạy tới nhìn Tôn Sách nói:
- Ca ca, Lưu Kỳ kia không chỉ giết đường huynh Tôn Hà, lại còn đoạt mất chi dâu thật sự đáng chết, ca ca có phải muốn đến giáo huấn Lưu Kỳ, đoạt chị dâu về không? Đến lúc đó cũng đừng quên mang theo muội muội, ta hiện cũng rất lợi hại, có thể giúp huynh giáo huẫn tên Lưu Kỳ kia.
Tôn Thượng Hương nói trực tiếp khiến Tôn Sách nghẹn họng không nói thành lời, y ho khan vài tiếng nói:
- Nữ hài gia bướng bính như thế sau phải học Nữ Hồng nhiều mới được.
Đối với Tôn Thượng Hương y cũng không có cách gì, mặc kệ là Ngô lão phu nhân hay là Ngô phu nhân đều vô cùng yêu mến Tôn Thượng Hương, từ xưa đến này chưa bao giờ trách cứ nửa lời.
Nghe được Tôn Sách nói, sắc mặt Tôn Thượng Hương đỏ bừng, hừ một tiếng nói:
- Ta không học vài thứ đó đâu, ta muốn giống như phụ thân, giống như ca ca làm Đại Tướng Quân cơ.
Tôn Thượng Hương nói khiến tất cả mọi người ở đây bật cười, Tôn Sách cười nói: