Chương 165
Bịch! Dây cung chấn động tiễn rời cung mà đi, tốc độ tiễn nhanh như điện bắn về phía Chu Du khiến người ta khó có thể thấy rõ. Chu Du đứng trước đại quân thấy tiễn bay tới trong lòng hoảng hốt, tốc độ tiễn quá nhanh khiến Chu Du muốn tránh cũng không tránh được. Chu Du đám muốn tránh né bộ phận yếu hại, liền thấy Thái Sử Từ ở bên rút trường kiếm ra kịp thời đánh bay tiễn. Ngay khi Thái Sử Từ đánh rớt tiễn, Hàn Đương liền nắm chặt chuôi kiếm chắn trước người Chu Du.
Mũi tiễn sắc nhọn xuyên thấu mặt đất, khiến ba người Thái Sử Từ hoảng hốt thầm nghĩ tiễn lực thật lớn. Thái Sử Từ tiến lên phía trước nói:
- Đại Đô Đốc hãy trở lại trong trận đi.
Vừa nói vừa cảnh giác nhìn lên tường thành.
Nhìn tiễn dưới mặt đất, đồng tử của Chu Du co rụt lại. Ngay sau đó gật đầu xoay người trở lại trong trận.
Hoàng Trung trên đầu tường thành thấy Chu Du lui vào trong trận trong lòng không khỏi thở dài, vừa nãy nếu như thực sự bắt chết Chu Du như vậy trận đại chiến này sẽ thoải mái hơn rất nhiều. Chẳng qua cũng là Hoàng Trung muốn thử tài hai viên đại tướng Thái Sử Từ, Hàn Đương một lần, lúc này khả năng bắn chết Chu Du thực sự rất nhỏ.
Hoàng Trung chuyển dời ánh mắt tập trung lên chiến trường trước mặt, lúc này ba nghìn binh mã Giang đông dưới sự chỉ huy của viên tiểu tướng đã tiếp cận tường thành, mắt thấy những chiếc thang này sẽ đặt lên tường thành. Hoàng Trung lại lạp giương cung bắn tiễn, dây cung chấn động tiễn bay đi với tốc độ cực cao.
Viên tiểu tướng Giang Đông đang chỉ huy sĩ tốt tiến về phía trước chợt cảm giác được cái gì đó đang bay tới, đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn liền thấy một đạo hào quang chợt lóe, vù mọt tiếng, tiễn xuyên qua áo giáp bắt trung tim viên tiểu tướng, viên tiểu tướng dùng ánh mắt khó tin nhìn mũi tiễn còn đang rung động trước ngực sau đó từ từ ngã xuống. Ba nghìn binh mã Giang Đông phía sau cũng không bởi vậy mà lui lại, hai gã sĩ tốt tiến lên kéo thi thể viên tiểu tướng mang về trong trận, những người khác vẫn một mực lao về tường thành.
Sau khi Hoàng Trung bắn tiễn, tiễn thủ trên tường thành cũng đồng loạt nhả tiễn, tiễn dày đặc như mưa rơi vào đám binh mã Giang Đông, tạo lên từng trận từng trận kêu gào thảm thiết. Một lượt vũ tiễn đi qua là mấy chục gã sĩ tốt Giang Đông ngã xuống, ngay sau đó đợt vũ tiễn thứ hai nối gót lao tới, thỉnh thoảng lại vang lên tiếng tiễn xuyên qua khôi giáp, kéo theo là một gã sĩ tốt Giang Đông ngã xuống.
Qua ba đợt vũ tiễn, binh mã Giang Đông rốt cuộc vác thang chạy tới chân thành, cạch cạch cạch từng chiếc thang dựa vào tường thành, ngay sau đó có một gã sĩ tốt theo thang leo lên.
Hoàng Trung trên tường thành cũng không để ý, vừa mệnh lên tiễn thủ tiếp tục bắn tiễn vừa lệnh sĩ tốt trên tường thành chuẩn bị cây lăn và cự thạch sẵn sàng, đợi tới khi hai phần ba sĩ tốt Giang Đông tới chân thành, Hoàng Tổ lập tức mệnh lệnh một tiếng, từng khối từng khối đá lớn rất nhanh bị ném xuống thành, sĩ tốt trên thang không cẩn thận bị đá ném trúng mà bật người rớt xuống thang.
Cự thạch từ trên trời giáng xuống, rơi vào đám sĩ tốt Giang Đông tập tụ dưới chân thành lại khiến cho vô số sĩ tốt Giang Đông phải tử thương. Cự thạch lăn qua lăn lại trong đại quân Giang Đông lăn qua sông đào bảo về thành tiến về phía đại quân Giang Đông, tấm ván gỗ sĩ tốt Giang Đông trải dài trên sông đào bảo vệ thành lập tức bị nghiền nát, có một số tảng đá theo đó rơi xuống sông đào bảo vệ thành.
Chu Du trong đại quân thấy đá lớn lăn về phía đại quân, khóe miệng khẽ nhếch lên tươi cười quay đầu về phía sau nói:
- Mang những tảng đá về phía sau.
Chu Du vừa dứt lời liền có một gã tiểu tướng Giang Đông lĩnh mệnh mà đi, viên tiểu tướng này đi tới trước phương trận vung tay lên, ngay lập tức phương trận nghìn người tách ra một đội trăm người tiến lên ngăn cảnh cự thạch phía trước đại quân, không đến một khắc đồng hồ cự thạch lăn lội trước mặt đã bị ngăn lại chuyển tới phía sau đại quân.
Từ Thứ trên tường thành cũng nhíu mày:
- Chu Du này quá thông mình, không cần tốn chút sức lực đã thu thập được hơn mười khối đá lớn để sử dụng đầu thạch xa.
Hoàng Trung ở bên thấy đại quân Giang Đông thu thập cực thạch sắc mặt có chút khó coi, quay đầu vung tay ra hiệu đối với đám sĩ tốt đã chuẩn ném đá xuống, sĩ tốt trên thành lập tức thay cự thạch bằng cây ngô đồng tẩm dầu nóng, từ trên thang rơi xuống, cây ngô đồng quay cuồng vừa tiếp xúc với thang liền phát ra tiếng vang tách tách, cây ngô đồng theo thang rơi xuống đập vào sĩ tốt trên thang ngay lập tức khiến trên người bọn họ xuất hiện màu đỏ sẫm thậm chí còn có những lỗ thủng lớn, sĩ tốt trên thang kẻ ôm tay người ôm mặt, đau đớn không đứng vững khiến sĩ tốt Giang Đông rớt khỏi thang đập xuống đất thịt nát xương tan.
Chu Du trong đại quân thấy vậy, không khỏi vung tay lên ra lệnh cho một viên tiểu tướng thống lĩnh một nghìn binh mã vọt lên.
Thêm một nghìn binh mã gia nhập chiến trường cũng không thể thay đổi cục diện, binh mã Giang Đông vẫn trong tình trạng thương vong thảm hại, còn binh mã huyện Tu Thủy dựa vào ưu thế địa lý ngược lại không có tổn thất gì.
Ròng rã một canh giờ, binh mã Giang Đông thay đổi hết đội này đến đội khác, tiết tấu công kích cũng nhanh hơn dồn dập hơn, có vài lần thiếu chút nữa công lên được tường thành, chỉ là viện binh trong thành cũng không ngừng nhảy lên tường thành thế chỗ cho những binh sĩ mệt mỏi không chịu đựng nổi. Mỗi khi binh mã Giang Đông đổi mười top thì binh mã trên thành cũng thay đổi một đội, tiễn trong thành tựa hồ vẫn phun ra như mưa, từ lúc bắt đầu đến hiện tại vẫn chưa có ngừng lại. Chỉ là đá lớn không còn xuất hiện nữa.
Nhìn sĩ tốt Giang Đông đã thay đổi hơn mười đoàn nhân mã, Chu Du quay đầu nói với phía sau:
- Thượng tỉnh lan.
Một gã lính liên lạc nhanh chóng rời đi, không lâu sau mệnh lệnh của Chu Du được truyền vào trong quân, mười chiếc tỉnh lan chậm rãi tiến tới gần thành Tu Thủy, tuy thành Tu Thủy vừa cao vừa dày nhưng tỉnh lan cao hơn mười thước vẫn có thể quát sát tình hình trên tường thành, sĩ tốt trên tỉnh lan sớm đã có chuẩn bị, cung tiễn nhiều vô kể chỉ về phía tường thành tùy thời bắn ra.
Tứ Thứ trên tường thành nhìn hơn mười chiếc tỉnh lan trước mặt vẫn binh tĩnh như không, cơ hồ ngay khi tỉnh lan chậm rãi di chuyển, Từ Thứ quát với phía sau:
- Thượng thuẫn bài.
Thanh âm vừa dứt liền thấy từng đội từng đội sĩ tốt khiêng tấm lá chắn rất nặng đi tới, tấm lá chắn này đặt trên thành khoảng chừng cao hơn đầu người, nhanh chóng tạo thành một bức tường gỗ chắn trước tường thành. Từng gã từng gã sĩ tốt ẩn thân sau tấm lá chắn, thông qua kẽ rất nhỏ nhìn tình hình bên ngoài.
Lá chắn trên thành vừa chuẩn bị sẵn sàng chợt nghe ngoài thành có tiếng quát lớn:
- Bắn!
Ngay sau đó hàng trăm hàng nghìn mũi tiễn bắn về phía tường thành, vù vù vù! Tiễn xuyên không kéo theo tiếng gió rít vang vọng chiến trường.
Tùng tùng tùng! Tiến cắm vào lá chắn giống như mấy trăm cái trống trận cùng lúc đánh vang liên hồi. Sau một lượt vũ tiễn trôi qua, đám sĩ tốt lấp sau lá chắn nhanh chóng mở ô nhỏ trên tấm lá chắn ra xem xét tình hình bên ngoài.