Chương 169
Lưu Bàn đẩy tấm lá chắn trước người ra, chạy tới trước mặt Từ Thứ nói:
- Quân Sư, Giang Đông thoái lui có nên truy kích hay không?
Từ Thứ thoáng liếc nhìn Lưu Bàn lắc đầu nói:
- Không cần, ngươi xem Thái Sử Từ kia ở phía sau áp trận chính là phòng bị chúng ta tập kích, hơn nữa hiện tại không thể buông lỏng phòng thủ, nếu như binh mã Giang Đông quay đầu công kích thành trì như vậy sĩ tốt sẽ tổn thất nặng nề.
Nghe Từ Thứ nói, sắc mặt Lưu Bàn trở nên khẩn trương dặn dò sĩ tốt đề cao phòng bị, thế nhưng sĩ tốt Giang Đông rời đi không hề quay đầu lại khiến cho lần chuẩn bị này không có ý nghĩa.
Nhìn đại quân Giang Đông rời đi, Từ Thứ thở phào nhẹ nhõm quay đầu nhìn nhìn Cự Hình Quân Nỏ đã bị phá nát. Nói với Mã Lương bên cạnh:
- Thu thập đống Quân Nỏ bị hỏng lại, triệu tập tiễn thủ trong thành xem có thể sửa trữa hay không?
Mã Lương gật gật đầu sai người thu dọn đống Quân Nỏ này mang đi rồi triệu tập công tượng, đống Quân Nỏ này là lợi khí đối với tỉnh lan nếu không có những Quân Not này ngày mai sĩ tốt trên thành sẽ bị binh mã Giang Đông đè ép đến mức không dậy nổi, như thế tổn thất sẽ càng thêm nghiêm trọng.
Từ Thứ nhìn về phía Hoàng Trung nói:
- Chỉnh đốn lại chiến trường đi.
Nói xong liền có một đám binh mã đi vào thành thu thập thi thể và binh khí trên tường thành, còn bên ngoài thành binh mã Giang Đông trước khi đi đã sớm sai người trở thi thể binh mã Giang Đông đi.
Đại quân Giang Đông thoái lui cắm trại cách thành Tu Thủy mười dặm xa, trong đại trướng trung quân Chu Du nhìn Thái Sử Từ, Hàn Đương và hơn mười viên tiểu tưởng nói:
- Hôm nay không có cự thạch, đầu thạch xa không thể phát huy tác dụng cho dù là cường công cũng sẽ tổn thất nặng nề, ta cần một người thống lĩnh binh mã đi cự thạch để ngày mai sử dụng công thành, trong số các ngươi ai nguyện y đi?
Chu Du vừa nói xong liền có ba bốn vị tiểu tướng tiến lên phía trước nói:
- Mạt tướng nguyện ý.
Chu Du gật gật đầu nhìn mấy người nói:
- Các ngươi, mỗi người thống lĩnh một nghìn binh mã lên núi kiếm cự thạch để phòng bị binh mã Kinh Châu đánh lén.
- Tuân lệnh.
Bốn vị tiểu tướng lúc này lĩnh mệnh rời khỏi đại trướng.
Chu Du lại nhìn về phía Thái Sử Từ nói:
- Ngươi thống lĩnh năm nghìn binh mã mai phục ngoài huyện Tu Thủy nếu như Tu Thủy phái binh mã đến ngươi cũng không cần để ý, chờ đến khi bọn họ trở về ngươi hãy ở trên đường phục kích.
- Tuân lệnh.
Thái Sử Từ khom người lĩnh mệnh, sau đó rời đi.
Chu Du lại nhìn về phía Hàn Đương:
- Ngươi thống lĩnh binh mã mai phục ngoài doanh nếu nếu như thấy binh mã Kinh Châu đến bị mật tập kích hậu doanh doanh trại, ngươi nhất định phải tiêu diệt toàn bộ, không để bọn họ chạy thoát một người.
- Tuân lệnh.
Hàn Đương lĩnh mệnh rời đi.
- Rõ.
Hàn Đương lập tức lĩnh mệnh rời đi.
Chu Du lại lệnh cho hơn mười tên tiểu tướng còn lại chia làm hai đội đảm nhiệm việc phòng bị trung doanh vào nửa đêm, mỗi một đội lại được y chia thành năm tốp chia ra trấn thủ xung quanh doanh địa và trung quân.
Sau khi phân phó hoàn thành, Chu Du nhìn về phía huyện Tu Thủy thật lâu không nói, y lần này bố trí cũng không dám chắc chắn khẳng định Từ Thứ sẽ phái người đến tập kích, nhưng y cũng không muốn bỏ qua bất cứ cơ hội nào. Binh mã cố thủ trong thành bất luận thế nào đi nữa cũng chỉ là liều mạng chống đỡ , Từ Thứ vì muốn giảm bớt áp lực ban ngày chắc chắn sẽ phái người rời đi đánh lén, đầu thạch xa, tỉnh lan chính là trọng điểm đánh lén của bọn họ, cho nên Chu Du không thể không phòng bị.
Nghĩ vậy Chu Du hô lớn ra phía bên ngoài:
- Người đâu.
Thanh âm vừa vang lên liền có một gã tướng quân kéo rèm đi tới, người này chính là đội trưởng đội thân binh lựa chọn trong Thân Vệ Quân được Tôn Sách phái đến trợ giúp Chu Du. Người này thấy Chu Du vội vàng khom người nói:
- Đại Đô Đốc.
Chu Du gật gật đầu mệnh lệnh người này tiến đến rồi nói nhỏ vào tai gã tướng quân này, sau khi nói xong liền mệnh lệnh gã tướng quân này rời đi chuẩn bị.
. . . . .
Đám người Thái Sử Từ, Hàn Đương trong đại doanh Giang Đông nhân lúc đêm tối thống lĩnh binh mã lặng lẽ rời đại doanh, ngay khi bọn họ rời khỏi đại doanh bên trong đại doanh đèn đuốc nổi lên thành rừng soi sáng toàn bộ đại doanh, cho dù đứng ở bên ngoài doanh cũng có thể thấy rõ tình hình trong doanh.
Trong đại doanh phòng bị nghiêm ngặt nhưng vẫn có chút lỗ hổng, đứng ở ngoài đại doanh có thấy rất rõ cách phòng bị trong đại doanh.
Mà ngay khi binh mã Giang Đông lặng lẽ rời khỏi đại doanh, huyện Tu Thủy cũng có mấy đội binh mã lặng lẽ rời đi. Tổng cộng có bốn đội binh mã, gồm có Phong Thỉ Doanh của Lưu Bàn và Đại Đao Doanh do Chu Thương, Dương Linh thống lĩnh, hai đội còn lại là binh mã do Tô Phi và Mã Lương thống lĩnh. Bọn họ vì phòng bị, tiếp ứng cho Lưu Bàn và Chu Thương cũng dẫn theo ba nghìn binh mã.
Bốn đoàn người từ huyện Tu Thủy lặng lẽ tiến về phía đại doanh Giang Đông, trên đường đi Lưu Bàn nhìn Chu Thương gật gật đầu sau đó dẫn theo binh mã Phong Thỉ Doanh rời đi, mục đích của y lần này chính là chặn giết binh mã đại quân Giang Đông phía đi truy tìm cự thạch. Một nghìn binh mã Phong Thỉ Doanh của Lưu Bàn ở phía sau cũng là sĩ tốt được lựa chọn kỹ lưỡng, những sĩ tốt này đều là lão binh tinh nhuệ trải qua trăm trận.
Lưu Bàn dẫn theo một nghìn binh mã hành động trong đêm tối không phát ra bất cứ tiếng động nào, thậm chí khôi giáp mặc trên người bọn họ cũng không phát ra tiếng vang gì, đại doanh Giang Đông càng lúc càng tiếp cận tầm mắt bỗng một gã thám báo giống như hồn ma trong đêm tối chạy nhanh tới. Gã thám báo này chạy tới trước mặt Lưu Bàn nói:
- Tướng Quân, phát hiện hành tung của binh mã Giang Đông ngay trên ngọn núi kia.
Nói xong chỉ tay về phía ngọn núi nhỏ cách đó không xa.
Lưu Bàn gật gật đầu vung tay lên ra hiệu cho gã thám báo tiếp tục rời đi tìm hiểu tin tức, thoáng nhìn ngọn núi nhỏ cách đó không xa Lưu Kỳ cười cười, đại quân Giang Đông muốn tìm đá lớn chắc chắn cần phải lên núi, như vậy đoàn binh mã kia đích thực là binh mã Giang Đông, Lưu Bàn quay đầu dặn dò người phía sau vài câu sau đó mấy người rất nhanh truyền mệnh của Lưu Bàn xuống dưới, đợi tới khi tiếp cận núi nhỏ một nghìn người đã tay cầm đại đao chằm chằm nhìn xung quanh.
Khi thám báo vừa nãy báo cáo lại tin tức cụ thể về binh mã Giang Đông, Lưu Bàn mới theo thám báo lặng lẽ lên núi. Trên núi lớn có một gã tiểu tướng đang thúc giục sĩ tốt thu thập đá lớn, cứ mười tên sĩ tốt cùng nhau di chuyển một khối đá lớn nếu như không thể di chuyển sẽ cầu viện tiểu đội gần nhất, những sĩ tốt này thu thập đã lớn chất đống cùng một chỗ chuẩn bị tới sáng sớm trở về mang xe tới vận chuyển.
Một nghìn binh mã Giang Đông tuy tách ra tìm kiếm đá lớn, nhưng viên tiểu tướng sợ địch nhân đánh lén vì thế cũng không để sĩ tốt tách ra quá xa, đám người Lưu Bàn lặng lẽ leo lên núi nấp trong khe núi quan sát binh mã Giang Đông, Lưu Bàn tay cầm cung cài tiễn nhằm viền tiểu tướng đang ẩn ẩn hiện hiện ở khu vực cách đó không xa.