Chương 192
Lưu Kỳ lúc này có chút nghi ngờ có phải mình không nên động vào hoàng tổ kia không, thế nhưng Lưu Kỳ không hối hận, dù cho một lần nữa hắn cũng sẽ mượn cơ hội mang hoàng tổ xuống.
Trong mắt Vương Nghị lóe lên tia lo lắng nói:
- Phi hổ vệ tuy rằng cũng có người am hiểu ám sát, nhưng mà những người này cũng mấy kẻ thích khách được đặc biệt huấn luyện kia kém nhau quá xa, thiên ạh trong vòng năm bước đều là thích khách, cho dù là ta cũng không nắm chắc phản ứng kịp trong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy.
Ngụy Diên bên cạnh nói:
- Một khi đã như vậy, nhất định không cho những người khác lại gần chúa công trong vòng mười bước, cự ly mười bước cũng đủ để chúng ta phản ứng, hơn nữa bắt thích khách lại, thích khách một khi bại lộ cũng không khác gì tử sĩ đối mặt với Phi Hổ vệ chính là không chịu nổi một đòn.
Cam Ninh lắc đầu bảo:
- Trong mười bước không được xuất hiện người ngoài, cách này nói thì rất dễ, thế nhưng chân chính thực hiện lại là khó càng thêm khó, lần này chúa công đắc thắng trở về tất nhiên có người đến trước bái phỏng, trên mặt nước thì không sao, nhưng mà một khi bước lên bờ, nếu là kẻ có tâm tung tin tức cho bách tính xung quanh ắt hẳn sẽ đến đó xem, nếu thêm vài kẻ có học, chúa công lúc đó không thể không gặp, lỡ như thích khách trà trộn trong những kẻ có học kia chúa công sẽ gặp nguy hiểm.
"Ta từng nghe phụ thân nói, thích khách gia tộc Thái thị huấn luyện rất chuyên nghiệp, thích khách không ai không tinh thông thuật ám sát, những kẻ này để ám sát có thể dùng cả tính mạng của mình, trước khi giết người là thích khách, sau khi giết người nếu không chạy thoát được chính là tử sĩ. Năm đó Thái thị bài trừ đối lập, dùng bọn họ giết không ít người, hơn nữa những kẻ này thậm chí có thể vận dụng quân nõ cỡ lớn, dù cho ở ngoài mười bước cũng đủ để lấy mạng người, nếu lần này Thái Mạo sử dụng bọn chúng, chúa công càng không thể lộ diện, một khi bị bọn họ nhắm trúng, ám sát sẽ nối đuôi nhau mà đến." Hiểu biết của Vương Nghị với gia tộc Thái thị quả hơn người.
"Cái gì? Chẳng lẽ phụ thân không biết?" Lưu Kỳ có điểm nghi ngờ, bất luận gia tộc kia thực lực đến đâu, Lưu Biểu cũng sẽ không cho phép.
Vương Nghị cười khổ một tiếng đáp:
- Trấn Nam tướng quân đương nhiên biết, nhưng từ khi Trấn Nam tướng quân trấn giữ Kinh Châu đến nay, Thái Mạo gần như không sử dụng bọn chúng, Trấn Nam tướng quân cũng không quá mức truy cứu.
Lưu Kỳ gật đầu, trước khi Lưu Biểu chưa tới đây, Kinh Châu mặc dù có Thứ sử, nhưng Thứ sử cũng không hoàn toàn kiểm soát được Kinh Châu, Kinh Châu một mảnh hỗn loạn, đạo tặc hoành hành, sơn tặc trải rộng, Thái thị có được lực lượng này cũng không phải chuyện đáng ngạc nhiên.
Vương Nghị nhìn Lưu Kỳ nói:
- Có cần thông tri chuyện này cho phụ thân, để phụ thân phái thêm vài Phi Hổ vệ tới đây.
Lưu Kỳ lắc đầu nói:
- Không được, nếu truyền ra ngoài, chúng ta bị một đám thích khách còn chưa lộ diện dọa sợ, như vậy mất mặt không chỉ mỗi mình ta.
Có thích khách vẫn chỉ là phóng đoán, có vậy đã muốn Vương Uy phái người đến tiếp viện, lọt vào trong tay Lưu Biểu chỉ sợ không có gì hay ho, hơn nữa nếu đám người Thái Mạo mang chuyện này dặm mắm thêm muối rao rêu bên ngoài, dân chúng bình thường tất nhiên sẽ nói Lưu Kỳ chết nhát.
Tuy là Lưu Kỳ thật sự có chút sợ chết, nhưng bị người tung tin không chút kiêng dè như vậy cũng không phải chuyện tốt.
Cam Ninh bên cạnh nói:
- Dùng hay không lần này quay về Tương Dương, hai ngàn binh mã xếp thành hàng tiến tới, như vậy thích khách căn bản không có cơ hội ám sát chúa công.
- Không thể nào, một khi tin tức chúa công quay về Tương Dương truyền ra, tất nhiên sẽ có ngàn vạn người đến vây xem, trong đó nói không chừng còn có vài hiền sĩ, đến lúc đó chúa công không thể không ra mặt, bằng không một khi bị người khác nói thành kiêu căng vậy đối với uy danh của chúa công chắc chắn có tổn hại.
Lưu Kỳ xua tay nói:
- Đây không phải là vấn đề, người chân chính có học thức sẽ không để tâm những chuyện này, người cả ngày kêu hô cũng sẽ không quan tâm đến bọn họ, thế nhưng nếu thật sự có thích khách bọn chúng tất nhiên không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào, cách Tương Dương càng gần cơ hội lại càng ít, cho nên ở trên sông cũng phải cẩn thận.
Lưu Kỳ lúc này không khỏi nhớ tới người trung niên trên núi Vân Trụ kia, nếu gã ở đây, đối phó với đám thích khách kia chắc hẳn dễ như trở bàn tay. Nghĩ đến người trung niên Lưu Kỳ lại nhớ tới Chương Bá, Lưu Kỳ cảm thấy Chương Bá nếu có ở đây cũng đủ đối phó đám thích khách kia.
Lưu Kỳ nhìn Cam Ninh nói:
- Lúc này quân sư đã biết chưa?
Cam Ninh gật đầu đáp:
- Y Tịch tiên sinh không chỉ mang chuyện này báo cho chúng ta, hơn nữa cũng đã nói với quân sư, Trấn Nam tướng quân đã cho phép quân sư về Tương Dương, bất quá mục tiêu lựa chọn của Thái Mạo lần này là chúa công, quân sư hẳn sẽ không có chuyện gì.
"Ngươi lầm rồi." Lưu Kỳ đứng dậy nói: "Người Thái Mạo ám sát trước tiên, là ta. Nhưng nếu lão ám sát ta không thành, lão sẽ chuyển mục tiêu lên người bên cạnh ta, quân sư chính là mục tiêu kế tiếp của bọn chúng."
Mấy ngày nay đại danh của Lưu Kỳ đã truyền khắp Kinh Châu, hơn nữa đồng thời Từ Thứ cũng được người người biết đến.
Cam Ninh cả kinh nói:
- Chúa công, quân sư không biết võ nghệ, hộ vệ bên cạnh lỏng lẻo hơn ở đây rất nhiều, không thể không đề phòng.
Bên cạnh Từ Thứ mặc dù có vài binh mã, nhưng thực lực của binh mã không như với Phi Hổ vệ và Cẩm Phàm tặc, chuyện Từ Thứ tinh thông kiếm thuật Lưu Kỳ cũng không nói với người khác, tuy mấy người Cam Ninh biết Từ Thứ biết võ nghệ, nhưng bọn họ đều cho rằng Từ Thứ chỉ biết võ vẽ vài đường kiếm thuật, chứ không tinh thông.
Lưu Kỳ lắc đầu nói:
- Không cần lo lắng, quân sư nếu có thể nhận được tin tức, tất nhiên sẽ nghĩ được cách, hơn nữa trước khi ám sát được ta bọn chúng sẽ không đi tìm quân sư.
Lưu Kỳ đã cho Mã Trung mang Cẩm Y vệ trở về, giờ này đang ở chỗ của Từ Thứ, thực lực toàn thể Cẩm Y vệ dù không bằng Phi Hổ vệ, nhưng thực lực mỗi người Cẩm Y vệ, đặc biệt bản lĩnh giết người, cũng đã từng có.
Cẩm Y vệ cũng không phải Cẩm Y vệ trong lịch sử, Cẩm Y vệ nào chỉ vạn người, bên trong Cẩm Y vệ còn xây dựng nhà loại, cũng có quân đội nghiêm chỉnh của mình chính là một triều đình nhỏ của hoàng đế.
Cẩm Y vệ Lưu Kỳ thành lập chỉ phụ trách an nguy của Lưu Kỳ, chống lại tinh nhuệ của các thế lực khác. Giống như cơ quan tình báo Lưu Kỳ thiết lập, bản thân cũng không có quyền lực gì lớn, chỉ có trách nhiệm đơn giản ban đầu.
Lưu Kỳ làm như vậy chính là để đề phòng xuất hiện hiện tượng Minh triều, thực lực Cẩm Y vệ cùng Đông Xưởng quá mức khổng lồ, thậm chí có thể ảnh hưởng triều chính.
Cẩm Y vệ hiện nay chỉ có một trăm người, mục tiêu của Lưu Kỳ nhưng là một ngàn người, Cẩm Y vệ này cũng như đại nội thị vệ trong lịch sử đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, không chỉ phải võ nghệ cao cường, mà càng phải tuyệt đối trung thành.