Chương 191
Y Tịch ngẩng đầu nhìn qua Khoái Việt, chắp tay nói:
- Dị Độ, ngươi thấy việc này thế nào?
Khoái Việt quay lại nhìn Y Tịch, nói thản nhiên:
- Chủ Công ắt sẽ định đoạt mọi việc.
Nói xong cũng không chờ mọi người hỏi thêm gì, liền quay lưng bỏ đi.
- Thật đáng tiếc.
Y Tịch lắc đầu thở dài, hắn vốn muốn thám thính thái độ của Khoái Việt, xem ra thì Khoái Việt đã tỏ rõ thái độ không giúp bên nào, nhưng Y Tịch lại cho rằng Khoái Việt không lý nào không giúp bên nào, nếu hắn trung lập thì bất luận là Lưu Kỳ hay Lưu Tông kế vị, cũng không tha cho gia tộc Khoái Thị
Viên quan đang đứng bên cạnh nói:
- Tên Khoái Việt này thiệt giữ được mồm, chẳng lẽ hắn không sợ đắc tội cả hai bên sao?
Lý Khuê lắc đầu nói:
- Trong lòng Dị Độ đương nhiên là đã có tính toán, thời cơ chưa đến nên hắn chưa tỏ rõ lập trường thôi, vả lại sau lưng hắn còn có gia tộc Khoái Thị, nếu không cẩn trọng là dẫn tới diệt vong gia tộc đấy.
Viên quan kia lại thở dài:
- Xem ra danh gia vọng tộc thật không đơn giản như ta nghĩ.
Y Tịch gật đầu nói:
- Sống trong danh gia vọng tộc tuy là cẩm y ngọc thực, nhưng đồng thời cũng có trách nhiệm với gánh nặng trên vai, một được một mất thật là công bằng.
Trong thư phòng của Thái phủ.
Mười mấy tên quan lại đang tụ tập ở đây, cửa phủ được quản gia đích thân canh giữ, cũng đủ thấy được tính nghiêm trọng của vấn đề đang thương nghị.
Thấy không khí nặng nề trong thư phòng, Trương Doãn đặt tách chè trên tay xuống, nói với Thái Mạo:
- Quân sư, xem ra bây giờ Lưu Kỳ đã bắt đầu đối phó với chúng ta, lần này chúng ta không có sự chuẩn bị, khi tiếp chiêu lóng ngóng cả tay chân, để cho hắn chiếm thế thượng phong, sau này không được sơ suất đề phòng, cứ thế này có ngày ta sẽ thành cá nằm trên thớt thôi.
- Đúng vậy, lần này quân sư bị tên Lưu Kỳ lấy gia tộc Hoàng Thị khai đao, kẻ bị đối phó lần sau không chừng là chúng ta đây.
- Giờ Hoàng Thái thú đang dẫn binh bên ngoài, nhưng chúng ta vẫn còn ngoại việc đắc lực hơn, nếu lần này mà không phản kích được thì càng bị tổn thất hơn nữa.
So với gia tộc Hoàng Thị, gia tộc của bọn người này hoàn toàn không có tư cách để so sánh, giờ Lưu Kỳ đã khử được trụ cột của gia tộc Hoàng Thị, việc này kiến cho bọn chúng cũng thấp thỏm lo sợ không kém.
Thái Mạo ngước lên đảo mắt qua mọi người rồi trầm mặt nói:
- Chư vị yên tâm, tên Lưu Kỳ không biết tự lương sức mà động vào gia tộc Hoàng Thị, ta sẽ cho hắn biết thế nào là mất cả chì lẫn chài, gia tộc Hoàng Thị sống ở Kinh Châu hơn trăm năm nay, lý nào lại để cho hắn dễ dàng làm cho lung lây thế được, giờ gia tộc Hoàng Thị chưa có hành động gì chẳng qua là gia tộc Hoàng Thị chưa đủ thực lực, nhưng một khi có thời cơ thì Hoàng Thị sẽ phản kích mãnh liệt khó lường.
Từ khi đời thứ nhất của Gia tộc Hoàng Thị là Hoàng Hương làm quan, trong vòng hai trăm năm sau đó đều là những nhân tài xuất chúng, suốt thời kỳ Đông Hán vẫn luôn là đại gia tộc, đương nhiên là có rất có uy danh trong giới sỹ lâm lúc đấy.
Rất nhiều quan viên của Kinh Châu này có mối quan hệ thân thiết với gia tộc Hoàng Thị, hôm nay đếm hết cũng chỉ có bốn năm tên nói giúp cho Hoàng Tổ, đó là vì Hoàng Tổ không có nhân duyên tốt trong gia tộc Hoàng Thị, vả lại đối với việc này gia tộc Hoàng Thị vẫn chưa tỏ rõ thái độ.
Một khi mà Hoàng Thị có bất kỳ quyết định nào, thì thành Tương Dương cũng sẽ có phen chấn động, chỉ cần Hoàng Thị lên tiếng thì phải có hàng trăm tên quan sẽ cáo ốm không ra.
Tuy là thế lực của Thái Thị to lớn nhưng đó chỉ là chuyện của vài chục năm nay. Nếu không phải là cha hắn giỏi nịnh hót, thì Thái Thị cũng không có được địa vị như hôm nay.
Chị của Thái phúng - cha của Thái Mạo sau khi gả cho Thái uý Trương Ôn, có trưởng nữ gả cho tộc trưởng gia tộc Thái Thị - Hoàng Thừa Ngạn, con gái út gả cho Lưu Biểu, đủ để thấy được tài năng của Thái Phúng rồi.
Do biết được nội tình bên trong gia tộc Hoàng Thị, Thái Mạo mới tạm thời thoả hiệp, cũng chính là chờ sự phản công của gia tộc Thái Thị.
- Quân sư nói thật sao? Trước giờ gia tộc Hoàng Thị không thích phô trương thanh thế, chẳng lẽ chỉ vì tên Hoàng Tổ mà lại đắc tội với Lưu Kỳ.
Viên quan có chút không thể tin được.
Rốt cuộc ngoài Hoàng Tổ ra không nghe có nhân vật nào lợi hại xuất hiện trong gia tộc Hoàng Thị nữa.
Thấy mọi người đều không tin, Thái Mạo nói tiếp:
- Chư vị yên tâm, tỷ phu của ta tuy không có tiếng, nhưng thủ đoạn thâm sâu khó lường, các ngươi cứ việc yên tâm đi.
Nghe hắn nói vậy mọi người mới nhớ ra, tộc trưởng gia tộc Hoàng Thị là thông gia với gia tộc Thái Thị mọi người liền tỏ ra yên tâm.
Không lâu sau mọi người đều ra về, trong thư phòng chỉ còn lại Thái Mạo, Trương Doãn, Thái Trung. . . bốn năm người. Bốn năm người này đều quan hệ thân thiết với Thái Thị. Trương Doãn nghi ngờ nói:
- Gia tộc Thái Thị thực sự sẽ ra tay?
Thái Mạo lắc đầu nói:
- Ta không biết, nhưng lần này là cơ hội để thăm dò tình hình, còn việc đối phó với Lưu Kỳ, ta chưa từng nghĩa là phải nhờ người khác.
- Đại ca đang nghĩ sẽ làm thế nào?
Thái Trung hỏi.
Thái Mạo sau một hồi trầm ngâm, nói:
- Hắc Y Vệ đã lâu không được thư giãn gân cốt, cứ giao cho bọn chúng.
Mấy người đứng cạnh đều biến sắc, ngay cả Trương Doãn cũng tái mặt đi, Hắc Y Vệ là sĩ tử do gia tộc Thái Thị huấn luyện ra, những tên này đều là sát thủ giết người không chớp mắt, lấy việc giết người như ăn cơm bữa, trước đây Thái Thị muốn trừ khử kẻ địch đều dùng bọn Hắc Y Vệ, sau này thế lực của Thái Thị càng ngày càng lớn, cũng dần dần giảm đi hoạt động của Hắc Y Vệ.
Trên Đại Giang, thuyền lớn của đám người Lưu Kỳ chỉ cách Tương Dương chưa tới ba trăm dặm, ngược dòng mà đi chỉ cần thời gian hai canh giờ là có thể đến Tương Dương.
Lưu Kỳ vội vàng quay về Tương Dương, mấy ngày nay thuyền lớn đều là ngày đêm không nghỉ, tốc độc cũng nhanh lên không ít.
Ttrong khoang truyền Vương Nghị, Cam Ninh, Ngụy Diên đều có mặt, Lưu Kỳ ngồi ở trên nhìn ba người sắc mặt có phần ngưng trọng:
- Các ngươi thử nói cái nhìn của mình với việc này xem.
Mới vừa rồi Lưu Kỳ tiễn Tống Trung đến đây ngênh đón bọn họ trước, Tống Trung hiện đã được Ngụy Diên bố trí trên con thuyền lớn đầu tiên. Tống Trung đến không chỉ mang ý tứ của Lưu Biểu, còn mang chuyện đấu đá trên đại điện lần trước báo cho Lưu Kỳ.
Trong yến tiệc của Lưu Biểu lần trước Tống Trung, Bàng Đức Công, Tư Mã Huy cùng lấy thân phận danh sĩ Kinh Tương tham dự yến tiệc ấn tượng với Lưu Kỳ rất là không tồi, bởi vì đang nói chuyện của Lưu Biểu, liền thuận tiện thuật lại tính thế trên đại điện.
Tuy rằng Lưu Kỳ đã biết kết quả cuối cùng, nhưng nghe Tống Trung nói vẫn hốt hoảng không thôi, đối với tâm tư của Thái Mạo lại càng dè chừng thêm vài phần.
Đồng thời Y Tịch cũng truyền đến một phần tin tức, đem suy đoán của bọn họ với Thái Mạo giống như Lưu Kỳ nói, đối với thực lực của gia tộc Thái thị Lưu Kỳ trước nay chưa từng hoài nghi, bởi vì mấy ngày nay trên thuyền lớn đều là ngoài lỏng trong chặt, nghiêm phòng cẩn mật, ba người Vương Nghị ít nhất có hai người ở bên Lưu Kỳ, Hiên Viên kiếm chém sắt như chém bùn luôn kề sát bên mình.