Tam Quốc Tranh Phong

Chương 83

Chương 83
Tiếng thở gấp gáp khiến giọng nói của y bị đứt quãng. Nhưng thanh âm này lại giống như sét đánh ầm ầm vào tai ba người.
Trong mắt Lưu Bàn hiện lên một tia quả quyết, nói với Tô Phi:
- Tô Tướng Quân, tới lượt tướng quân.
Sắc mặt Tô Phi ngưng đọng nói:
- Tướng quân yên tâm, Tỉnh Lan này chắc chắn sẽ bị hủy.
Nói xong xoay người đi ra đại sảnh tiến về phía tiền viện mà đi, không lâu sau Tô Phi đi tới tiền viện, nơi này có tám trăm binh sĩ mặc áo giáp lẳng lặng chờ đợi, trên thân thể bọn họ đều được bảo vệ bởi áo giáp thật dày, mà ngay cả mặt cũng được bao trùm bởi mũ giáp cực dày, chỉ lộ ra đôi mắt đầy nghị lực. Trong lòng bọn họ tràn đầy quyết tâm ôm bom liều chết.
- Lên đường.
Tô Phi ra lệnh một tiếng, tám trăm người theo Tô Phi đi ra tường thành mà đi, toàn thân khôi giáp nặng nề va chạm vào mặt đất phát ra tiếng vang thùng thùng.
Lưu Bàn trong đại sảnh nhìn Tô Phi đi ra ngoài, liền nói với Mã Lương:
- Đi, chúng ta cũng đi xem Tỉnh Lan rốt cuộc có uy lực gì?
Nó xong dẫn đầu mà đi, còn Mã Lương theo sát phía sau.
. . . . .
Ở nơi các huyện Du mười dặm, đại quân Từ Thứ rất nhanh tiến về phía huyện Du. Bọn họ đã bỏ lại toàn bộ quân nhu chỉ để lại binh khí khôi giáp tùy thân và chút lương thực, lương thực được nghìn binh lính theo sau áp giải, còn đại quân phía trước vận dụng tốc độ cao nhất tiến về huyện Du.
Lính tình báo cưỡi khoái mã tùy thời báo cáo tình hình huyện Du cho Từ Thứ, Từ Thứ cũng biết hoàn cảnh huyện Du hiện tại, thúc giục đại quân nhanh chóng tiền về huyện Du, trong lòng âm thầm cầu nguyện tướng lãnh huyện Du có thể trụ vũng khi đại quân đuổi tới.
- Báo cáo Quân Sư, đại quân Giang Đông đã vận dụng Tỉnh Lan.
Thám báo cưỡi khoái mã đi tới trước mặt Từ Thứ nói.
- Ta đã biết.
Từ Thứ bình thản nói, nhưng không thể che giấu tia lo lắng trong mắt.
- Mệnh lệnh đại quân, vứt bỏ khôi giáp chỉ mang theo binh khí, hành quân bằng tốc độ cao nhất có thể.
Từ Thứ hạ lệnh nói.
Không lâu sau mệnh lệnh truyền xuống, toàn bộ sĩ tốt cởi bỏ khôi giáp nặng nề trên thân, khiến tốc độ hành quân đột nhiên gia tăng.
Trên tường thành, Hoắc Tuấn chỉ huy tướng sĩ thủ thành chậm rãi lui về phía sau, nhường phòng tuyến áp sát tường thành, Tô Phi dẫn theo tám trăm sĩ tốt ầm ầm xuất hiện trên thành, đứng trước tướng sĩ thủ thành, hợp thành bức tường sắt kiên cố.
Xịch. Tỉnh Lan rốt cuộc chậm rãi ngừng lại phía trước thành, tướng sĩ công thành nhanh chóng lui về phía sau tách rời quân thủ thành, nhường đường cho Tỉnh Lan đánh vào tường thành. Cung thủ chậm rãi rút cung chĩa về phía tường thành, mũi tiễn sắc bén chợt lóe hàn quang.
- Bắn!
Ra lệnh một tiếng, tiễn thủ trên Tỉnh Lan lập tức buông dây cung bắn tiễn bay như mưa, mỗi mũi tiễn nhanh như thiểm điện bắn về phía tường thành. Vũ tiễn bắn lên không trung ngay sau đó rơi xuống tường thành.
- Giết!
Tô Phi rút ra đại đao, quát.
Keng keng keng. . . Tiễn bắn về phía tường thành phá không xuyên đá kèm theo tiếng thanh âm " keng keng " sắt thép chạm vào nhau. Một đám binh lính nặng nề quơ đại đao trong tay, mỗi lần khua múa đều đánh rớt moojkt mảnh vũ tiễn. Không lâu sau, trên đại đao đã xuất hiện vô số lỗ hổng nhỏ. Từng đàm vũ tiễn rơi xuống chạm vào khôi giáp dày trên người tướng sĩ, đẩy bọn họ lui về phía sau, trên khôi giáp xuất hiện từng đạo hoa ngân dữ tợn.
Tường thành sắt thép kiên cố làm lá chán ngăng chặn từng đợt từng đợt vũ tiễn bắn về phía tướng sĩ thủ thành phía sau, nhưng vẫn có một bộ phận tiễn xuyên qua tường thành bắn về phía tướng sĩ phía sau, từng tiếng keng keng từ phía sau truyền đến nhưng không có người kêu than sợ hãi.
- Bắn!
Lại hạ lệnh một tiếng, nõ tiễn cỡ bằng ngón tay khẽ nhúc nhích, từng đạo nỏ tiễn gào thét mà đến, đè nén không khí rung động phát ra tiếng vèo vèo. Lại phát ra một trận tiếng vang keng keng keng, khôi giáp hiển nhiên là rèn tạm thời không trải qua gia công, bị nỏ tiễn bắn trúng liền xuất hiện vét lõm, thậm chí là vết rạn nứt.
Trận trận vũ tiễn qua đi, sĩ tốt trên Tỉnh Lan xuất hiện trong thời gian ngắn ngủi liền ngừng nghỉ, mà đúng lúc này tướng sĩ thủ thành trên tường thành nguyên bản lui về phía sau lại đứng dậy, bọn họ buông đại đao trong tay, tốp năm tốp ba giơ cung tiễn nhằm về phía Tỉnh Lan tùy thời bắn ra.
- Bắn!
Hoắc Tuấn hạ lệnh, tám trăm cung tiễn cùng lúc réo lên, tám trăm tiễn nhanh như tia chớp vọt tới Tỉnh Lan, mưa tiễn dội qua nhưng tướng sĩ trên Tỉnh Lan thương vong không nhiều. Phần lớn vũ tiễn bắn tới đều cắm trên Tỉnh Lan và lá chắn gỗ to dày.
Sau khi tám trăm mũi tiễn bắn ra cũng không bắn về phía đoàn người, ngược lại bay trên không trung chia thành ba đạo mưa tiễn vọt tới lá chắn gỗ trên Tỉnh Lan. Tiếng va chạm vang lên dồn dập hơn cả tiếng trống, vang vọng khắp chiến trường.
Nhìn thấy nỏ tiễn không gây ảnh hưởng nhiều đối với sĩ tốt trên Tỉnh Lan, binh sĩ Giang Đông cười vang một trận. Hoắc Tuấn hừ lạnh một tiếng cũng không để ý tới, y vung tay lên ra hiệu cho binh sĩ ngồi xổm ẩn nấp phía sau lá chắn thép nâng Quân nỏ lên, ngay sau đó từng trận vũ tiễn rơi xuống như mưa rào, cắm vào khôi giáp vừa dày vừa nặng. Từng đạo nỏ tiễn điện xạ mà đến chạm vào khôi giáp, khiến khôi giáp vốn gồ ghề giờ giống như chiếc lưới đánh cá.
Tiếp đến Hoắc Tuấn lại chỉ huy sĩ tốt bắn về phía Tỉnh Lan, giống như lần đầu tiên chiến đấu lần này vẫn không gây tổn thương bao nhiêu người, nỏ tiễn trực tiếp cắm trên Tỉnh Lan.
Trận vũ tiễn thứ ba. . .
Trận vũ tiễn thứ tư. . .
. . . . .
Hoắc Tuấn gắt gao nhìn Tỉnh Lan ngoài thành, sắc mặt âm trầm. Đây đã là trận vũ tiễn thứ bảy liên tiếp, Tỉnh Lan hơn mười thước ngoài thành dính đầy nỏ tiễn, thoạt nhìn nõ tiễn đan xen lẫn nhau không có chút quy luật nào. Nhưng nếu cẩn thận quan sát, sẽ phát hiện nõ tiễn trên cây trụ tầng dưới cùng có nhiều nõ tiễn hơn so với các nơi khác, đây là cây trụ mấu chốt chống đỡ Tỉnh Lan, nguyên bản lớp da trâu bao quanh bên ngoài lúc này đã bị lửa đốt cháy thành từng mảnh nhỏ rơi rụng trên mặt đất.
Đối phó với Tỉnh Lan phương pháp tốt nhất chính là hỏa công, toàn bộ Tỉnh Lan đều làm từ vật liệu bằng gỗ, chỉ cần một mồi lửa là có thể hủy diệt nó, nhưng bên ngoài ba vạn đại quân Giang Đông như hổ rình mồi, binh lính huyện Du dù có thể đốt cháy Tỉnh Lan kia cũng phải trả giá tương đối đắt. Cái giá đắt kia chính là huyện Du bị công phá, tướng sĩ bọn họ bị bắt hoặc bị giết chết. Hoắc Tuấn và Mã Lương bàn bạc một đêm rốt cuộc tìm ra cách thức tuyệt diệu phá hủy Tỉnh Lan, đó chính là phải phá cây trụ tầng cuối cùng của Tình Lan, chỉ cần phá hủy cây trụ này như Tỉnh Lan sẽ sập xuống.
Tỉnh Lan có da trâu rất dày bao quanh, cho dù là hỏa tiễn cũng gây tổn thương cực nhỏ đối với Tỉnh Lan, bởi vậy Hoắc Tuấn mới bộc phát ý nghĩ dùng nỏ tiễn hủy diệt cây trụ kia. Nhìn cây trụ bị vũ tiễn giăng khắp nơi, Hoắc Tuấn yên lặng tính toán thời cơ. Liếc mắt một cái, đã thấy khôi giáp trước người đã bị vũ tiễn bắn vào làm xuất hiện khe nứt, sắc mặt Hoắc Tuấn cũng dần trở nên âm trầm. Khôi giáp kia vốn rất dày trải qua bảy trận vũ tiễn liên tiếp rốt cuộc xuất hiện khe nứt, từng đạo từng đạo khe nứt trải rộng, có chỗ bị khoan thủng to bằng ngón tay lộ ra quân phục bên trong.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất