Chương 97: Không sao, nó có mùi vị đấy!
Khương Vưu nhìn chằm chằm một người một mèo trước mắt, không biết các nàng lại nổi cơn gì.
Sao ánh mắt nhìn mình kỳ lạ vậy nhỉ?
Gió khô nóng thổi đến mang theo một mùi huyết tinh nồng đậm. Nhà ngục từng giam đầy tù nhân, giờ khắc này nơi đây chỉ còn lũ tang thi chen chúc.
Không một bóng người sống sót.
"Đi đóng cửa ngục lại."
Truyện "Tận Thế Buông Xuống Không Cần Hoảng, Trước Độn Lương Thực Sau Độn Thương Chương 97: Không sao, nó có mùi vị đấy!" hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để tải app về đọc nhé :
Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé
Hỗ trợ qua Facebook
Liên Hệ Bản Quyền
Thanks you !!!
Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này