Vệ Lam nhìn tư thế này có chút dở khóc dở cười, khó thấy được tình
cảnh như vậy. Lúc bấy giờ hắn nhìn thấy động tác của hai người trong
lòng lộ ra một tia sung sướng: – “Hai người nằm sấp…” Nằm sấp giống như
gấu chó… Lời này vẫn còn chưa nói ra, đã bị Hồ Hạo Thiên cắt ngang:
– “Nhanh đến đây, cậu có đi hay không, không đi thì chúng tôi đi thôi!”
– “Nhanh lên, tôi cho 3s.” Bạch Thất giống như thời gian vô cùng gấp rút.
Lúc này Vệ Lam thu lại ý nghĩ cười nhạo, cũng làm theo bộ dáng của
hai người, đến chỗ trống bắt lấy lò sưởi trong tường, vểnh mông lên nằm
sấp ở phía trên. Giờ phút này, chắc chắn hai người bọn họ không phải đùa giỡn. Bạch Thất dùng sức dưới chân giẫm mạnh “Oanh” một tiếng, lò sưởi