Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình

Chương 106: Giải thoát

Chương 106: Giải thoát

Càng ngày càng có nhiều quái vật ở bên ngoài thành phố, trong thành phố cũng bắt đầu có các cuộc bãi công, quảng trường hỗn loạn.
Nhưng mọi người vẫn tin rằng mọi thứ sẽ trở lại trật tự một lần nữa.
Chúng sinh bị xã hội ràng buộc suốt đời, vẫn sợ hãi trước sự trừng phạt của luật pháp.
Xã hội duy trì sự cân bằng mong manh giữa hỗn loạn và sụp đổ.
Giống như sở thú.
Lâu Tiểu Bình có thái độ rất kiên quyết, sinh mệnh của những động vật này cũng là sinh mệnh, nếu như có người có ý đồ trộm cắp chúng, săn bắt chúng, một khi có động vật mất đi, y sẽ lập tức gọi cảnh sát .
Hình ảnh cuối cùng, là một cái nhìn vội vã của một con nai sừng tấm đang chạy trốn.
...
Đoạn hình ảnh thứ hai kết thúc.
"Vẫn không nhìn thấy chó như trước."
Bạch Vụ sờ cằm, trực giác nói cho hắn biết, Lâu Tiểu Bình chính là chủ nhân của chó lớn.
Nhưng con chó đóng vai trò gì trong việc này?
Trong sở thú, động vật vẫn là động vật như trước, nhưng người chưa chắc đã là người.
Lâu Tiểu Bình cố gắng hết sức bảo vệ những con vật này. Nhưng so với mong muốn của những người trong sở thú, sự phản kháng của y có vẻ đáng thương và nực cười.
Bạch Vụ tiếp tục xem một đoạn hình ảnh.
Nếu như nói trong đoạn hình ảnh thứ hai, mọi thứ vẫn có màu sắc, chỉ là bị bao phủ bởi một lớp ảm đạm.
Như vậy đoạn hình ảnh thứ ba, liền triệt để biến thành màu trắng đen.
Lâu Tiểu Bình bị nhốt lại, y giống như những con vật kia, bị nhốt trong phòng tối.
Mỗi ngày, những người bất đồng sẽ mang thức ăn đến cho Lâu Tiểu Bình.
Sau khi y bị giam như vậy không lâu, căn phòng kia bốc mùi hôi thối vì chất bài tiết của y.
Hai chị em Lý Hiền Hương, vào mỗi lần đưa cơm, đều giống như cho chó ăn vậy, ném đồ ăn vào trong xong liền vội vàng bỏ đi.
Gần nhất bọn họ đã kiếm được không ít tiền, cũng căn bản không nhớ rõ, là ai để cho bọn họ đi tới sở thú.
Lúc đầu Lâu Tiểu Bình còn mắng to đám người không tuân theo quy củ kia.
Càng về sau, y không có khí lực, những người đó thường xuyên quên giao đồ ăn khiến thể chất của Lâu Tiểu Bình càng ngày càng kém.
Trong phòng tối đen, kín gió, khiến cho y nhiễm bệnh rất nhanh.
Y cảm thấy chính mình cũng sắp chết đi.
Trong bóng tối, con người tốt bụng và mong manh này rên rỉ như sụp đổ.
Y lo lắng cho những động vật đó.
Thỉnh thoảng, khi lão Lưu đến đưa thức ăn, sẽ kể rằng bọn họ đã kiếm được bao nhiêu tiền, sẽ kể rằng thành phố hỗn loạn như thế nào, cũng như không có ai quan tâm đến mọi thứ trong sở thú.
Dưới sự hoảng loạn được tạo ra bởi những con quái vật bên ngoài thành phố, không ai quan tâm đến mọi thứ trong sở thú, động vật là như thế, người cũng là như vậy.
Phía trên đã một tuần không có cấp kinh phí, những động vật này sẽ sớm đối mặt với tình trạng thiếu lương thực, và chúng sẽ sớm chết.
"Chúng dù sao cũng sẽ chết, trước khi chết có thể kiếm một chút tiền cho chúng ta thì có gì không tốt? Ngươi canh giữ những con súc sinh này, những con súc sinh này sẽ nhận thức ngươi sao?"
Bạch Vụ còn tưởng rằng ở hình ảnh cuối cùng, Lâu Tiểu Bình vẫn sẽ bị nhốt trong phòng.
Nhưng trong hình ảnh cuối cùng, Lâu Tiểu Bình đã đi tới đồng cỏ.
Bầu trời không còn là màu đen trắng nữa, lại biến thành màu sắc rực rỡ, Lâu Tiểu nằm ngửa trên đồng cỏ, không nhúc nhích.
Đoạn hình ảnh thứ ba chấm dứt.
"Nhân loại Ác Đọa hóa, trước mắt đã biết có hai loại, ở dưới tình huống cực độ oán hận, cùng với tiêm vào huyết thanh Ác Đọa."
Bạch Vụ suy đoán, Lâu Tiểu Bình bị đối xử phi nhân đạo như vậy, bỗng nhiên thoát ra khỏi căn phòng kia, e rằng là bởi vì y đã Ác Đọa hóa.
Y đã giết tất cả những người đó.
Nhưng khi xem đoạn hình ảnh thứ tư...Bạch Vụ mới phát hiện ra, mình đã sai rồi.
...
...
Đoạn hình ảnh thứ tư.
Lâu Tiểu Bình bị nhốt trọn vẹn hai tháng, y ở trong căn phòng hôi thối, thân thể bắt đầu thối rữa, trong da mọc ra bệnh thuỷ đậu màu trắng, mủ dịch màu vàng trải rộng nửa gương mặt.
Giống như một miếng pho mát để cả tuần trong mùa mưa. Cỗ thân thể này sắp đến cực hạn, hắn đã sắp chết.
Như là sinh ra cộng minh cùng với sở thú.
Khi cơ thể của Lâu Tiểu Bình ngày càng xấu đi, các loài động vật trong sở thú cũng bắt đầu dị biến.
Ngày càng có nhiều động vật bỗng nhiên dị biến, thân hình cơ giới hoá hiển lộ ra sự hoang đường quái dị.
Một màn này khiến mọi người hoảng sợ, Lão Lưu, chị em Lý Hiền Hương, còn có tất cả nhân viên trong sở thú đều thất kinh.
Đã quá lâu không có đồ ăn, đã quá lâu không gặp được người quen kia.
Trong nội tâm của đám động vật cũng bắt đầu nôn nóng bất an.
Sau khi sự nôn nóng đó tích tụ đến một mức độ nhất định, đám động vật ngược lại là Ác Đọa hóa sớm hơn so với nhân loại.
Chỉ là cho dù chúng biến dị như thế nào, cho dù chúng có vẻ đáng sợ như thế nào - chúng vẫn giống như trước đây, chỉ có thể đợi ở bên trong lưới sắt mà thôi.
Chúng biểu hiện ra dục vọng công kích dị thường hung ác, nhưng lưới sắt cao lớn dường như biến dị với những con vật này, cho dù chúng có đập phá và gầm thét như thế nào, chúng cũng không thể xuyên thủng lưới sắt.
Tham lam làm cho người ta vô tri, và người vô tri không sợ hãi.
Đám người ở sở thú kia, sau khi phát hiện ra đám động vật vô pháp đột phá lưới sắt, liền không có rời đi, còn có một ít động vật chưa dị biến, theo bọn họ, đó đều là tiền.
Em trai của Lý Hiền Hương cảm thấy sự tình phát sinh trong sở thú này quá thần kỳ, nên đã chụp một tấm ảnh và đăng tải nó lên Internet.
Cử động này khiến cho Lâu Tiểu Bình bị giam hơn hai tháng trong phòng, rốt cục cũng nghênh đón sự giải thoát.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất